Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2707: Lại nghe audio Ma Quân (1)

Linh Quân một hơi hết nửa điếu thuốc, phun ra sương khói kéo dài: “Ví dụ như bây giờ...”

Hắn gạt tàn thuốc, nói: “Cậu sắp tới đừng gây chuyện nữa, tôi đánh giá Ám Dạ Mân Côi, Linh Năng hội, Hư Vô giáo phái cùng Binh Chủ Giáo đều chuẩn bị đối phó cậu. Tốc độ thăng cấp của cậu quá nhanh rồi, đã đến mức khiến Bán Thần cũng kiêng kị. Quy tắc ngầm vẫn còn, Bán Thần chưa chắc sẽ ra tay, nhưng nếu xuất động Chúa Tể đỉnh phong, một trăm cậu cũng phải chết không thể nghi ngờ.”

Quy tắc ngầm chính là Bán Thần không thể tự mình tham dự chiến đấu, đồ sát Siêu Phàm Thánh Giả cùng Chúa Tể.

Đừng nhìn trận doanh tà ác ẩn nấp rất tốt, nếu Bán Thần ra tay, thật ra rất dễ dàng có thể tìm được, tựa như Con Mắt Bầu Trời của New York.

Trương Nguyên Thanh gật đầu nói: “Trận doanh tà ác cùng thủ tự quyết chiến không còn xa, tốc độ thăng cấp của tôi khủng bố nữa, ở trong mắt các Bán Thần cũng chỉ là thiên tài sinh không gặp thời. Đương nhiên nếu tôi noi theo thành công của Nguyên Soái, ở trong nửa năm tấn thăng Chúa Tể đỉnh phong, trình độ coi trọng liền lại khác.”

Linh Quân bình tĩnh nhìn hắn một lát, đột nhiên thở dài: “Chính tà quyết chiến cũng tốt, cậu noi theo Nguyên Soái cũng tốt, dù sao chuyện cũng không liên quan tới tôi, tôi chỉ là Thánh Giả, tuy đời này không tiền đồ gì, sống phóng túng ngủ phụ nữ, chỉ vậy mà thôi.”

Trương Nguyên Thanh uống ngụm Coca, đột nhiên nói: “Anh cặp với Victoria, là vì thiếu tình thương của mẹ nhỉ?”

Linh Quân rất chấn động: “Cậu đừng nói hươu nói vượn...”

“Tôi cũng tương tự.”

Linh Quân rất chấn động: “Khó trách chúng ta hợp ý như vậy!”

Trương Nguyên Thanh cười ha ha, trong lòng lại thở dài, Linh Quân từ nhỏ mất mẻ, gặp các anh trai lớn tuổi ức hiếp, lớn chút nữa liền sống với ông ngoại, ăn nhờ ở đậu, Victoria là ánh sáng duy nhất thời thơ ấu của hắn.

Linh Quân dưới bề ngoài lười nhác, thật ra cất giấu là một trái tim cẩn thận, không có ai yêu thương, không có ai để dựa vào, cho nên cái gì cũng không dám tranh, hắn chỉ có thể ra vẻ tiêu sái.

Quanh năm suốt tháng, hắn đối với sự nghiệp cũng đã đánh mất động lực, không có loại ý chí chiến đấu cùng ngạo cốt tuy vạn người xông tới, vạn người đều ở dưới chân ta của Phó Thanh Dương.

Linh Quân người này, nếu không có một sự kiện khiến hắn lấy lại được ý chí chiến đấu, đại khái sẽ tiếp tục tinh thần sa sút mãi, trải qua ngày tháng thảnh thơi sống phóng túng ngủ phụ nữ.

Phân tích trên đây, đều đến từ thiên phú của Hư Vô Giả.

Hư Vô Giả ở cổ đại lại được xưng là “tâm ma”, cảm ứng tâm lý chân thật nhất của mục tiêu, đào móc nỗi sợ hãi thâm trầm nhất của mục tiêu, nhìn trộm tình cảm chân thành nhất của mục tiêu, là thiên phú của “tâm ma”.

Theo Tam Đạo sơn nương nương nói, người tu hành cổ đại từ Siêu Phàm đến Chúa Tể, từ Chúa Tể đến Nhân Tiên, đều phải trải qua thiên kiếp.

Tâm ma thích nhất ở lúc tu sĩ cổ đại độ thiên kiếp thừa sơ hở mà vào.

Trương Nguyên Thanh uống hết Coca ướp lạnh, Victoria vừa lúc từ tầng hầm ngầm quay về, nói: “Có thể sử dụng rồi, lúc mở cửa trận pháp ở trạng thái mở ra, không nhận Thái Âm phù hộ, đóng cửa lại thì kích hoạt trận pháp.”

Nói xong, cô lười biếng duỗi lưng, xỏ dép bông lên lầu.

Linh Quân lập tức đứng dậy, “Tôi đưa cậu qua.”

Tầng hầm nhà Victoria so với Triệu trưởng lão sạch sẽ gọn gàng hơn nhiều, sàn, bậc thang gỗ du, không gian hơn bốn mươi mét vuông, chất đống một ít công cụ sửa chữa, giẻ lau sạch cùng với đồ dùng gia đình sơ cua.

Đồ gia dụng cũ cùng tạp vật không có giá trị, nhà giàu đều trực tiếp ném, tuyệt đối sẽ không chất đống ở nhà.

“Bên này.” Linh Quân dẫn theo hắn xuyên qua tầng hầm, tới một gian phòng nhỏ bên trái, nơi này mới là chỗ Thái Âm che chở, tường cửa, sàn khắc đầy linh triện trận văn màu đen.

Trương Nguyên Thanh cẩn thận đánh giá những trận pháp này, phát hiện không quá giống với trận pháp Triệu trưởng lão khắc, nhưng lại cực kỳ tương tự, thuộc loại trung tâm giống nhau, vẻ ngoài tùy ý.

Thái Âm trận đồ có phương pháp khắc khác nhau? Hay là nói, chỉ cần một bộ phận trận đồ trung tâm vẽ đúng, chi tiết nhỏ không quan trọng có thể tùy ý phát huy? Trương Nguyên Thanh yên lặng ghi nhớ, có cơ hội thỉnh giáo lão mõ.

Linh Quân sốt ruột không chờ nổi đóng cửa lại, nhìn chằm chằm hắn, dồn dập hỏi: “Cậu tìm tôi rốt cuộc có chuyện gì? Vì sao nhắc tới mẹ tôi?”

Trương Nguyên Thanh khoanh chân ngồi xuống, từ trong túi quần lấy ra một cái loa bỏ túi màu đen to bằng bàn tay, hắn đặt cái loa ở trước người, “Biết đây là cái gì không?”

Linh Quân lắc đầu.

“Đây là di vật của Ma Quân, phẩm cấp tuy không cao, nhưng cực kỳ đặc thù, là một món đạo cụ không thể thu vào hòm đồ, phải mang theo trên người mọi lúc.” Trương Nguyên Thanh giới thiệu loa Miêu Vương, “Ma Quân dùng nó ghi lại nội tâm của mình, ý đồ dùng bản thân thiện lương của ngày hôm qua, đánh thức mình ngày mai sa ngã, để đối kháng Chén Thánh Đọa Lạc, bởi vì mang theo trên người mọi lúc, cho nên khó tránh khỏi sẽ ghi lại một chút nội dung cần trả phí.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận