Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1287: Huyễn Thuật Sư ly kỳ mất tích (2)

Tổng thể mà nói, Nguyên Thủy Thiên Tôn tích cực dọn dẹp nghề nghiệp tà ác địa giới Tùng Hải, Cẩu trưởng lão vẫn là tương đối vui vẻ.
Phó Thanh Dương ‘ừm’ một tiếng: “Tôi đã từng cảnh báo cậu ta.”
“Cậu ta tích góp danh vọng làm cái gì?” Thanh âm Cẩu trưởng lão bỗng nhiên trầm thấp.
Phó Thanh Dương thẳng thắn: “Vẻ mặt lúc đó của cậu ta nói cho tôi biết, cậu ta đang làm chuẩn bị cho giết Thánh Giả cùng trận doanh.”
Cẩu trưởng lão thở dài một tiếng: “Được rồi.”
Cái này cũng không phải việc gì hiếm lạ, đại bộ phận con cưng của trời cường thế, đều sẽ có ý thức tích góp giá trị danh vọng cùng đạo đức, thứ trước chuẩn bị cho việc giết linh cảnh hành giả cùng trận doanh, thứ sau là bảo đảm mình ngày nào đó giết hại người vô tội không bị linh cảnh truy nã.
Chỉ là Nguyên Thủy Thiên Tôn có tiền án, hắn làm chuyện này, đặc biệt khiến người ta mẫn cảm.
Trầm mặc một lúc, Cẩu trưởng lão nói:
“Tổng bộ hôm nay gọi điện thoại hỏi tôi, lặp đi lặp lại xác định Mary Đẫm Máu có phải thật sự là cậu ta giết hay không, tôi nói tôi không ra tay.”
Phó Thanh Dương nói: “Cũng gọi điện thoại hướng tôi chứng thực rồi.”
“Tiểu tử này...” Cẩu trưởng lão cười ha ha nói:
“Tổng bộ không quá tin tưởng, cậu ta có thể một mình một ngựa xử lý một vị Thánh Giả cấp 5 đỉnh phong. Đây là chiến tích thật đó, rất nhiều thiên tài giai đoạn Siêu Phàm, ở sau khi tấn thăng Thánh Giả, nhiều lắm là tinh anh.”
“Tổng bộ bây giờ là vừa vui vẻ vừa lo âu nhỉ.”
Phó Thanh Dương trầm giọng nói: “Cũng có khả năng, sẽ càng thêm chú trọng vấn đề tâm lý của Nguyên Thủy Thiên Tôn, cường độ mài giũa cậu ta cũng sẽ tăng thêm.”
Cẩu trưởng lão thở dài nói:
“Đây là điều không thể tránh khỏi, dù là Nguyên Soái, lúc trước cũng từng bị chèn ép. Mà cho dù là bây giờ, cô ấy cũng phải cắt đứt nhất định với Phó gia. Ngũ Hành Minh có thể giao cho cô ấy quyền lợi tối cao, nhưng không thể giao cho Phó gia.”
Thành phố Kim Sơn.
Cơm trưa qua đi, Trương Nguyên Thanh ngồi xe taxi đến khách sạn Vô Ngân.
“200.000 tiền mặt!”
Hắn từ trong ba lô lấy ra bốn cọc tiền mặt, đặt ở trước quầy.
Dì Tiểu Viên vẻ mặt bình thản thu hồi tiền mặt, trong ánh mắt có vui sướng nho nhỏ, cô vẫn luôn rất thiếu tiền, khách sạn kinh doanh bất lợi, thường thường thu không bằng chi.
Sau khi Nguyên Thủy Thiên Tôn đến đây, trước trước sau sau, đã cho cô gần 1 triệu.
Giảm bớt đi rất nhiều áp lực tài chính đoàn đội.
“Tôi hôm nay không có việc gì, buổi chiều ngồi ở bên này một chút.” Trương Nguyên Thanh thuận thế vòng qua quầy thu ngân, ngồi xuống ở ghế nằm nghỉ ngơi của Tiểu Viên, thưởng thức dáng người đầy đặn mê người của cô gái trưởng thành.
“Dì Tiểu Viên, danh vọng của tôi đã tích lũy đến 1000.”
“Nhiều như vậy?” Tiểu Viên kinh ngạc ngoái đầu nhìn lại, vừa vặn thấy hắn đang nhìn chằm chằm mông mình ngẩn người, sắc mặt nhất thời trầm xuống, hung hăng lườm hắn một cái.
Trương Nguyên Thanh có tật giật mình rời ánh mắt đi.
Tiểu Viên hừ nhẹ một tiếng, nói:
“Cuối tháng tám, Vô Ngân đại sư sẽ triệu tập kẻ cứu rỗi các nơi giảng pháp, khuyên bảo bọn họ hướng thiện, cậu có rảnh có thể tới nghe một chút.”
“Tẩy não sao?” Trương Nguyên Thanh theo bản năng kháng cự.
Tiểu Viên cười lạnh nói: “Cậu có thể cho rằng như vậy.”
Trương Nguyên Thanh phát hiện cô có chút cảm xúc nho nhỏ, vội giải thích: “Chị biết Vô Ngân đại sư là Huyễn Thuật Sư, mà Huyễn Thuật Sư sở trường nhất phương diện này, tôi có băn khoăn cũng không kỳ quái nha.”
Tiểu Viên thản nhiên nói: “Vô Ngân đại sư sẽ thông qua giảng pháp, hóa giải lệ khí trong lòng mọi người, trấn an cảm xúc đau đớn. Cậu muốn lý giải thành tẩy não, cũng có thể. Tôi cảm thấy cậu nghe một chút có lợi. Nguyên Thủy, cậu là người tốt, nhưng cậu có đôi khi sẽ rất cực đoan, người cực đoan, lệ khí cũng không nhẹ.”
Một lời không hợp liền phát thẻ người tốt... Trương Nguyên Thanh gật gật đầu: “Được, đến lúc đó tôi sẽ tới.”
Tiểu Viên dịu dàng nói: “Cũng nên giới thiệu cậu cho mọi người làm quen một chút.”
Buổi chiều, giờ cao điểm đưa cơm chấm dứt.
Vẫn là cửa hàng lớn khu đô thị cũ, Bánh Bao Máu Người nhiệt tình tiếp đãi Khấu Bắc Nguyệt cùng tiểu đệ của hắn.
“Lão đại, từ hôm nay trở đi, cậu chính là lão đại của tôi.” Bánh Bao Máu Người cúi đầu khom lưng, lộ ra nụ cười nịnh nọt, dẫn Khấu Bắc Nguyệt vào ngồi.
Nguyên Thủy Thiên Tôn gã này, động tác rất nhanh... Khấu Bắc Nguyệt vừa nghe, đã biết Nguyên Thủy Thiên Tôn xử lý xong việc rồi, nhất thời cằm nâng cao lên, nói:
“Khấu Bắc Nguyệt tôi có khi nào từng bắn pháo giấy? Từ trước tới giờ đều là một bãi nước miếng một cái đinh.”
Bánh Bao Máu Người vội nói: “Đúng đúng đúng, lão đại cậu một lời nói nặng tựa ngàn vàng, lòng thẳng rộng, đầu tóc dựng, bàn luận chung, sống chết cùng.”
Nhóc Mập vẻ mặt không vui nhìn hắn, thầm nhủ đây là muốn tranh sủng với mình?
Bánh Bao Máu Người gọi nhân viên phục vụ tới, gọi xiên nướng cùng thịt bò hầm, thấp giọng nói:
“Mary Đẫm Máu là ai giết?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận