Linh Cảnh Hành Giả

Chương 861: Xung phong nhận việc (2)

Quả cầu lửa phát nổ ở chỗ gần, khiến sương mù dày đặc xung quanh nhuộm lên một tầng màu vỏ quất đẹp đẽ.
Bóng dáng Trương Nguyên Thanh chợt bị dòng lửa màu đỏ rực nuốt có, khiến hắn biến mất ở tại chỗ, xuất hiện trong ánh lửa phía bên trái cách mấy chục mét.

Hỏa Hành!

Bịch bịch bịch! Sau khi rơi xuống đất, Trương Nguyên Thanh xỏ giày khiêu vũ màu đỏ, bước nhanh chạy như điên.

Hắn từ chỗ giày khiêu vũ màu đỏ lấy lại quyền chủ đạo, bởi vì tốc độ chạy của giày khiêu vũ màu đỏ thấp hơn thân thể Yêu Mê Hoặc này của Huyết Tường Vi.

Trương Nguyên Thanh vừa lao ra không đến trăm mét, sương mù dày đặc phía trước run lên, hiện ra một bóng dáng cao 2 mét, hình dung tiều tụy, má lõm xuống, mắt lồi ra.

Nó ở trong sương mù dày đặc có thể dịch chuyển tức thời? Con ngươi Trương Nguyên Thanh hơi co lại, nghiến răng một cái, không những không giảm tốc, ngược lại tăng tốc lao về phía quái vật.

“Ào!”

Trong tiếng nước kịch liệt, Trương Nguyên Thanh húc trúng quái vật, va chính mình vỡ thành một đống bọt sóng phun trào.

Bị động của Thủy Quỷ!

Bọt sóng văng tung tóe, chợt ngưng tụ ở sau lưng quái vật, khôi phục thành hình người.

Trương Nguyên Thanh tiếp tục chạy trốn, đồng thời, hắn mượn dùng kỹ năng khống chế lửa của Pháp Bào Âm Dương, hướng bốn phương tám hướng ném ra những quả cầu lửa.

“Ầm ầm ầm!”

Quả cầu lửa không ngừng nổ tung, tiếng nổ làm người ta cho rằng đang ở chiến trường.

Hắn mượn dùng ánh lửa của những vụ nổ kia, liên tục thi triển Hỏa Hành, đạt tới hiệu quả có thể so với dịch chuyển tức thời, đồng thời trong miệng không ngừng mắng chửi: “Rác rưởi, phế vật!”

“Sỉ nhục của Yêu Mê Hoặc!”

Bên ngoài sương mù dày đặc, linh cảnh hành giả trận doanh sơn thần từ từ giảm tốc độ, cuối cùng dừng lại.

Bọn họ bất ngờ vui mừng nhìn sương mù dày đặc rút lui, hướng về một phương hướng khác tràn ngập, tốc độ này, thậm chí so với truy kích bọn họ còn nhanh hơn, mãnh liệt hơn.

Không ngờ Âm Thi của Nguyên Thủy Thiên Tôn, vậy mà lại có sức hấp dẫn mạnh như thế đối với quái vật?

“Được... Được cứu rồi...”

Quản Trung Khuy Bảo hai đầu gối mềm nhũn, ngã ngồi xuống đất, há mồm thở dốc, thể lực không tiêu hao quá nhiều, nhưng tiêu hao trên cảm xúc khiến cả người hắn mỏi mệt.

Hắn thở hổn hển mấy hơi, nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn phía trước, nhếch miệng nói:

“Cậu được lắm... Ông đây nợ cậu một cái mạng, cảm ơn.”

Nhất định phải tìm cơ hội đào tẩu, nếu không ông đây tổn thất lớn rồi! ! ! Trương Nguyên Thanh nhìn sương mù dày đặc càng lúc càng xa, yên lặng cầu nguyện.

“Bào Ngư, đạo cụ kia của anh hỏng rồi.”

Quản Trung Khuy Bảo vẻ mặt đau thịt: “Trong đoán trước rồi.”

Hắn quật cường sửa đúng: “Tôi tên Quản Trung Khuy Bảo, không phải Bào Ngư.”

Anh đặt loại ID xấu hổ đó, nên có chuẩn bị tâm lý chứ! ! ! Trương Nguyên Thanh trịnh trọng gật đầu: “Biết rồi, Bào Ngư!”

Lúc này, Mộc Yêu, Hỏa Sư chạy phía trước ùn ùn trở về.

“Vẫn may có anh đó, Nguyên Thủy Thiên Tôn, em vừa rồi cũng bị dọa gần chết!”

Khương Tinh Vệ nhảy dựng lên, vỗ bả vai Trương Nguyên Thanh một phát.

Cút đi, em cái tên Hỏa Sư giả này, những tên kia phía sau em đều con mẹ nó là Hỏa Sư giả! Trương Nguyên Thanh mặt không biểu cảm gật đầu:

“Lần sau lúc chạy trốn, nhớ cõng anh, bây giờ cút sang một bên cho anh.”

Hắn quay sang nhìn về phía mọi người tụ lại, nhìn bộ dáng tim đập nhanh nghĩ lại còn sợ của bọn họ, trầm giọng nói: “Xin lỗi, vừa rồi là tôi chỉ huy sai lầm, hại hai vị đồng nghiệp.”

“Đánh rắm!” Quản Trung Khuy Bảo phản bác đầu tiên: “Chúng ta nếu đánh với quái vật kia, chết không chỉ hai người.”

Triệu Thành Hoàng sắc mặt khó coi hỏi: “Quái vật kia thực lực thế nào, có thu thập được tình báo mới không?”

Thái Nhất môn lần này tám vị Thần Dạ Du tiến vào phó bản giết chóc, rốt cuộc đã xuất hiện người hi sinh, điều đó làm trong lòng Triệu Thành Hoàng có chút nặng nề.

Mọi người lập tức nhìn về phía Nguyên Thủy Thiên Tôn, vẻ mặt chăm chú chờ đợi hắn trả lời.

Trương Nguyên Thanh giọng điệu trầm thấp:

“Quái vật này có trí tuệ cực cao, không phải âm vật dựa vào bản năng chiến đấu, mặt khác, trừ sương mù, nó còn bảo lưu lại năng lực mê hoặc, tốc độ, lực lượng cũng là cảnh giới Thánh Giả.”

“Tôi khống chế Âm Thi, dùng ra chiêu thức toàn thân, cũng chỉ có thể miễn cưỡng chạy trốn, cơ bản không có khả năng chiến đấu.”

Các linh cảnh hành giả nghe xong sắc mặt trầm xuống, nhớ tới cảnh tượng vừa rồi bị sương mù dày đặc đuổi theo, một lần nữa sinh ra cảm xúc nghĩ lại còn sợ. Đồng thời, càng thêm cảm kích đối với hành động của Nguyên Thủy Thiên Tôn hiến tế Âm Thi dụ quái vật đi.

Các Thần Dạ Du của Thái Nhất môn nhìn nhau, chỉ có thể nhịn xuống bi thương cùng phẫn nộ trong lòng.

Trương Nguyên Thanh nói:

“Nơi đây không nên ở lâu, chúng ta còn có không ít chuyện cần bàn bạc.”

Sau đó, đoàn người dựa theo bản đồ biểu hiện, tới gần trung tâm thành thị, tìm được bốn phong ấn đang phong ấn ao máu. Chúng nó phân biệt là cao ốc ngân hàng đổ nát, công viên bỏ hoang diện tích cực rộng, trung tâm thương mại cỡ lớn, ga tàu điện ngầm bỏ hoang. Tiếc nuối là, bốn nơi đó đều không cách nào tiến vào. Phó bản nhắc nhở, cần đạt được vật phẩm nhiệm vụ mới có thể tiến vào trận pháp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận