Linh Cảnh Hành Giả

Chương 375: Đấu trí so dũng khí (2)

Đề nghị của hắn được đội trưởng Trương Nguyên Thanh tán đồng: “Cật Ngẫu bây giờ không có cách nào chiến đấu, Quan Nhã, Nữ Vương, các cô còn dư lại bao nhiêu chiến lực?”
Nữ Vương cảm ứng trạng thái của mình: “Khoảng 70%.”

Cô chưa bị thương, tinh khí tổn hao nhiều giống với Cật Ngẫu, sinh mệnh nguyên dịch pha loãng bù lại hơn phân nửa thiếu hụt, nếu không nhiều nhất chỉ có 3 đến 40% chiến lực.

Quan Nhã thì khác, vết thương do súng ở chân đã cầm máu, đang thong thả khép lại, nhưng bị thương phiền toái nhất chính là, vết thương cùng đau đớn sẽ làm đi đứng bất tiện, ảnh hưởng chiến đấu thật lớn.

“Thể thuật 50%, tấn công từ xa không thay đổi.” Cô bình tĩnh đưa ra kết luận sau phân tích.

Cật Ngẫu phế rồi, đội ngũ giảm bớt đến sáu người, Lý Thuần Phong là Học sĩ, chút thể lực thêm vào đó ở trong mắt nghề nghiệp tà ác không khác gì phế nhân. Quan Nhã là “tay súng bắn tỉa”, chúng ta bên này thật sự có thể chính diện đối kháng nghề nghiệp tà ác, chỉ có bốn người. Ly Ly Nguyên Thượng Thảo là Mộc yêu cấp 2, nhiều lắm đánh phụ trợ. Trong lòng Trương Nguyên Thanh bắt đầu nhanh chóng phân tích.

Lý Thuần Phong rất tự mình hiểu lấy, nói:

“Tôi có thể canh giữ ở bên cạnh Quan Nhã, tay súng bắn tỉa cần một người thủ hộ. Lúc cần thiết, tôi cũng có thể tiếp nhận nhiệm vụ bắn tỉa.

“A, võ thuật chiến đấu tôi không tin tưởng, nhưng bắn súng tôi là từng luyện, tôi tinh thông đại bộ phận súng ống.”

Trương Nguyên Thanh nhìn về phía thiếu niên u buồn trầm tĩnh, “Cậu biết bắn không?”

Ly Ly Nguyên Thượng Thảo lắc đầu.

Hắn là Linh cảnh hành giả hoang dã, ở quốc gia súng ống quản chế nghiêm khắc, không có con đường cùng mạng lưới quan hệ luyện tập bắn súng, hơn nữa Mộc yêu ở lĩnh vực bắn không có thiên phú thêm vào.

Trương Nguyên Thanh liền lấy ra Súng Ngắn Bùng Nổ, đưa cho Lý Thuần Phong: “Đạo cụ này cho anh, uy lực không tệ, anh cùng Quan Nhã phụ trách bắn từ xa.”

Ánh mắt mọi người lập tức hướng về phía súng ngắn đường kính nòng súng lớn.

Lý Thuần Phong ngạc nhiên tiếp nhận, xem xét xong tin tức vật phẩm, kích động một phen: “Đạo cụ thật mạnh! !”

Xem phản ứng của Lý Thuần Phong, đạo cụ này Nguyên Thủy Thiên Tôn đưa rất mạnh, hắn thế mà dễ dàng như vậy cho người ta mượn đạo cụ.

Mọi người tò mò một phen, cực kỳ hâm mộ, đồng thời cảm khái Nguyên Thủy Thiên Tôn hào khí.

Trương Nguyên Thanh sở dĩ đưa ra Súng Ngắn Bùng Nổ, là vì hắn khẳng định chính diện kiềm chế trận doanh tà ác, cái này ý nghĩa phải cận chiến.

Dưới loại tình huống này, đã có một món Găng Tay Du Côn, hắn nếu lại cầm súng ngắn nghề nghiệp Hỏa sư, rất có thể khiến hắn sinh ra ý nghĩ “Ta muốn đánh mười tên”, sau đó không quan tâm lao vào trận doanh tà ác.

Đây là đang tìm chết.

Trương Nguyên Thanh tiếp theo lấy ra bù nhìn, giao cho Thổ quái Cật Ngẫu, nói:

“Đợi lát nữa, cậu đừng lộ diện, tránh ở xa xa, dùng đạo cụ này đối phó trận doanh tà ác.”

Sử dụng bù nhìn, cần vài giây thời gian chuẩn bị, trong cận chiến rất khó sử dụng, cho Cật Ngẫu xem như “lợi dụng đồ bỏ” .

Cật Ngẫu tiếp nhận bù nhìn, xem xong tin tức vật phẩm, vẻ mặt so với Lý Thuần Phong còn khoa trương hơn.

“Cái này, cái này...” Nhóc gầy ngây dại.

Đây là đạo cụ mình có thể sử dụng? Mình đời này cũng chưa từng sờ vào đạo cụ sa hoa như vậy.

Lại tặng ra một món, hắn rốt cuộc giàu có bao nhiêu? Ta cũng muốn... Mấy người bọn Nữ Vương Hỏa Đức Tinh Quân sững sờ nhìn đội trưởng.

“Hết rồi.” Trương Nguyên Thanh vội vàng xua tay.

Cũng đúng, liên tục tặng ra hai đạo cụ, chính hắn nhiều nhất giữ một món nữa, không có khả năng còn có trữ hàng!

Các đồng đội tỏ vẻ lý giải.

Găng Tay Du Côn có thể giao cho ta nhanh nhẹn, Con Mắt Người Quan Sát có thể khiến mình dự phán công kích của kẻ địch, Lưỡi Dao Khát Máu vũ khí cận chiến sắc bén, chày Phục Ma tịnh hóa khắc chế Yêu mê hoặc cùng Huyễn thuật sư, bốn món thần khí cận chiến này là không thể cho mượn, giày khiêu vũ màu đỏ là đạo cụ trung tâm, khăn voan đỏ là đạo cụ bảo mệnh, nhẫn dịch dung không có công năng đối địch, Lư Hương Thiên Thiềm mà nói, rốt cuộc là độc mình, hay là độc kẻ địch?

Mình quả thật không có đạo cụ.

Lý Thuần Phong vui vẻ thu hồi đạo cụ, nói: “Nguyên Thủy và Hỏa Đức Tinh Quân còn có Nữ Vương chính diện đối địch, Ly Ly Nguyên Thượng Thảo đánh phụ trợ, tìm cơ hội xuống tay. Quan Nhã cùng tôi tấn công từ xa, Cật Ngẫu mà nói, cậu căn cứ năng lực bù nhìn, tự sử dụng.”

Trung tâm thôn trấn.

Nước sông uốn lượn chảy, mang đất trống ở trung tâm mổ thành hai nửa.

Mảnh đất trống này ở trung tâm trấn, ngày thường bị dân chúng thôn trấn dùng để phơi thóc, tụ hội quần thể, hoạt động, giao dịch các thứ.

Bờ sông nước hơi chảy xiết, còn có đài đá dùng cho giặt quần áo.

Bóng người mặc áo bào đen đứng ở giữa mảnh đất trống, ngẩng đầu lên, tắm rửa ánh mặt trời, tựa như rất hưởng thụ cảm giác lại thấy ánh mặt trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận