Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1785: Năng lực xã giao của Nguyên Thủy Thiên Tôn (4)

Vài vị trưởng bối lớn tuổi uống trà, thưởng thức rượu, cũng liền không nói cái gì nữa.

Trên khay trước người Tiểu Viên bày nửa miếng bít tết, trong tay cầm chén rượu, nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn hô hào trong đám người, khuôn mặt lạnh nhạt của cô chậm rãi có nụ cười.

Cô không phải một người thích náo nhiệt, nhưng bọn họ cái đoàn đội này, quả thật cần náo nhiệt.

Hàng năm tụ hội, mọi người đều là như có thù sân hận lớn, điều từng trải trong quá khứ giống như một vết sẹo khó có thể khép lại in ở trong lòng, năm tháng cứu rỗi kéo dài gian nan mà cay đắng, dẫn tới đại bộ phận mọi người trên mặt đều không có nụ cười.

Cho nên, cười một chút rất tốt.

Nguyên Thủy Thiên Tôn tựa như một liền thuốc vui vẻ, tiêm vào trong đoàn đội.

Rượu qua ba tuần, Tổng Giáo Đầu Lâm Xung đè bả vai Trương Nguyên Thanh, miệng phun mùi rượu nồng nặc, hét lên:

“Tôi nghe nói cậu đã xử lý Tham Lam Thần Tướng? Lão tử ở giai đoạn Thánh Giả còn chưa từng sợ ai, đến đến đến, mọi người cấp bậc giống nhau, đánh một trận, xem xem ai trâu bò hơn.”

Lời này vừa ra, người bên cạnh bàn đồng loạt nhíu mày.

Dì Phương vẻ mặt âm trầm lạnh lùng nói: “Lâm Xung, cậu đã quên mình làm sao lại bị truy nã?”

Trong đầu Trương Nguyên Thanh đúng lúc nhớ tới tư liệu của vị “Báo Tử Đầu” này, người này ngày xưa chơi bời lêu lổng, tính cách nóng nảy bốc đồng, rất thích so bì dũng khí hung hăng, ở trong một lần ngoài ý muốn đánh chết người, thành tội phạm bỏ trốn.

Về phần đánh chết ai, trong tư liệu Khấu Bắc Nguyệt cho chưa nói tới, tóm lại người hung hăng này đặc biệt hiếu chiến, hơn nữa khi đánh nhau không biết nặng nhẹ.

“Linh cảnh hành giả chúng ta nếu muốn sống sót, không phải cần đánh sao, dì Phương ngài đừng nói nữa, tôi đã sớm muốn luận bàn với Nguyên Thủy Thiên Tôn.”

Lâm Xung không nghe khuyên bảo, mãng phu sao có khả năng nghe khuyên? Kéo Trương Nguyên Thanh liền đi ra ngoài.

“Thằng cha này, vừa uống rượu vào liền nổi điên.” “Bá Vương Biệt Cơ” xinh đẹp quyến rũ nhíu mày nói.

Người khác đều buông đũa, chau mày.

Qua một khắc đồng hồ nữa đại sư sẽ giảng kinh, cũng không có thời gian cho hắn càn quấn, đồng thời cũng sợ hắn đả thương Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Trương Nguyên Thanh nhìn Tiểu Viên, người sau nhíu mày lắc đầu, vì thế hắn liên tục xua tay:

“Không đánh không đánh.”

Mọi người đều thở phào, Nguyên Thủy Thiên Tôn vẫn là có lý trí, biết không thể cứng đối cứng với tửu quỷ cường đại.

Lâm Xung lại mất hứng, hai mắt trừng trừng: “Người anh em, có phải khinh thường tôi hay không? Yên tâm, anh đây xuống tay có chừng mực.”

Vụ Chủ đúng là Vụ Chủ, cho dù là Vụ Chủ tự mình cứu rỗi, nổi nóng lên bộ dáng cũng rất dọa người.

Trương Nguyên Thanh lại xua tay: “Tôi là sợ tôi xuống tay không có chừng mực, đánh bị thương anh.”

Mọi người ở đây khẽ biến sắc, thầm nhủ Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng uống nhiều rồi, hắn căn bản không lý trí.

Tổng Giáo Đầu Lâm Xung dựng thẳng hàng lông mày rậm, cảm thấy mình bị xem thường cùng vũ nhục.

Trương Nguyên Thanh liền không chút hoang mang lấy ra Mũ Đỏ Nhỏ, vung tay, liền thấy mười bóng dáng từ trong mũ ngã ra, mặc thống nhất, trêu ngực thêu “Người Chết số 1” đến “Người Chết số 10” .

Bọn họ sắc mặt trắng bệch, con mắt mờ mịt hung ác, cả người phát ra khí tức âm hàn.

Ba âm thi cầm đầu càng khiến mọi người lông mày giật giật.

Mười âm thi, ba cái cấp 6, còn lại đều là Thánh Giả.

Ngay sau đó, bọn họ liền thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn nhẹ nhàng phun khí, trong chớp mắt, trong phòng gió âm gào thét, mơ hồ có tiếng quỷ khóc, âm khí cường đại bao phủ mọi người.

Lẩu sôi trào đều ngừng sôi.

Tổng Giáo Đầu Lâm Xung mờ mịt nhìn Trương Nguyên Thanh.

Đám người Bác Dương cũng mờ mịt nhìn hắn.

Đây là đội hình một Tinh Quan vừa tấn thăng cấp 6 nên có?

Đội hình như vậy, đơn đấu đoàn đội bọn họ có lẽ không làm được, nhưng đối phó một Vụ Chủ cấp 6, thậm chí cũng không cần bản thân ra tay.

“Đi thôi, đi luận bàn.” Trương Nguyên Thanh kéo tay Xung ca.

Xung ca rút mạnh về, nháy mắt tỉnh rượu, “Không đánh nữa, tôi cảm thấy không cần thiết luận bàn...”

Liên hoan tiếp tục, nhưng ánh mắt mọi người nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn, đã lặng yên xảy ra biến hóa.

Đây là một người mới không sai, nhưng hắn dùng nửa năm thế gian ngắn ngủn, đã đi xong con đường vài năm, thậm chí mười mấy năm của người khác, hắn so với trong lời đồn càng thêm đáng sợ càng thêm cường đại.

Đây là một vị nhân tài mới xuất hiện, nhưng cũng là nhân vật cần nhìn thẳng, thậm chí ngưỡng mộ.

Nguyên Thủy Thiên Tôn cống hiến đối với khách sạn Vô Ngân đạt được bọn họ tán đồng, mà bây giờ, thực lực hắn bày ra, đã đạt được bọn họ tôn trọng.

Nhóc mập cùng Khấu Bắc Nguyệt nhìn nhau một cái, người sau có chút hâm mộ năng lực xã giao của Nguyên Thủy Thiên Tôn, mặc kệ ở nơi nào, hắn luôn có thể trấn áp cục diện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận