Linh Cảnh Hành Giả

Chương 3033: Thánh vật cùng bích họa (1)

Nó có thể khiến tất cả sinh linh trên đời có được tình cảm yêu mình, thử nghĩ xem, khi kẻ địch, kẻ thù của bạn, đều không thể kiềm chế được yêu bạn.
Bạn sẽ đánh đâu thắng đó, đứng ở thế bất bại, có thể thỏa thích dùng tình yêu để thao túng bọn họ, trả thù bọn họ.
Mũi Tên Kháng Cự cũng là đạo lý như vậy, chuyên khắc cẩu nam nữ thể hiện ân ái.
Mà trả giá của đạo cụ chỉ là tính cách dần dần vặn vẹo, trở nên ác liệt, lòng trả thù mạnh, lòng dạ hẹp hòi.
Đương nhiên, nơi này còn có một trả giá ẩn, mũi tên vàng biểu tượng chính là ái dục, đã có tình yêu vĩnh hằng, cũng có dục vọng mãnh liệt.
Dùng nó thao túng phụ nữ còn tốt, nếu như là đàn ông, vậy cũng chỉ có thể đấu kiếm quyết định thư hùng, bên thua hoa cúc tàn phá thương tổn, hai dòng nước mắt chảy tới cạn khô.
Nhưng nếu như thao túng là sinh vật không phải người... Cho nên cũng cần thận trọng sử dụng.
Đáng tiếc không có khả năng mang ra khỏi phó bản, không biết lúc kết toán, có thể coi là đạo cụ ban thưởng hay không, dù sao cũng là phó bản cấp S... Trương Nguyên Thanh thu hồi “Cây Cung Tiểu Thần Tình Yêu”, tiếp theo ở dưới Monya chứng kiến, cùng Erriga lập ra lời thề không xâm hại lẫn nhau, kéo vị Chúa Tể cấp cao này vào trận doanh.
Cuối cùng, hắn nhìn các nữ thần hận không thể lập tức ‘cởi mở tất cả’ cùng hắn, trầm giọng nói:
“A, nữ thần thân yêu, tình yêu là vĩnh hằng, là dài đằng đẵng, so sánh với tình yêu, an nguy của đảo Paphos càng quan trọng hơn, mời dẫn tôi đi tầng hầm đánh thức thánh vật đi.
Chẳng qua trước đó, các người cần nói cho tôi biết, thánh vật ở tầng hầm rốt cuộc là thứ gì?”
Monya, Cynthia cùng Erriga đồng thời nhìn về phía Sektiya.
Liên quan tới thánh vật dưới lòng đất, tin tức bọn họ biết tương đối thô thiển cùng phiến diện, chỉ biết là cùng một nhịp thở với mẫu thân, huyết mạch của mẫu thân có thể đánh thức thánh vật, đổi lấy lực lượng hùng mạnh.
Về phần lực lượng lấy hình thức như thế nào phản hồi, thì không biết.
Nhưng Sektiya nhất định biết, bởi vì cô kế thừa huyết thống thuần chính nhất, giống mẫu thân nhất, mẫu thân cưng chiều nhất Cupid, nhưng muốn nói người thừa kế đảo Paphos, vậy khẳng định là Sektiya thân là nữ giới.
Sektiya tóc dài bạch kim xinh đẹp nhìn quét một vòng các “Bán Thần” hôn mê bất tỉnh, rúc vào trong ngực tình lang, nói:
“Tầng hầm phong ấn chính là Thần Nguyên Thủy, Thần Nguyên Thủy sinh ra Thần Sắc Đẹp.”
Thần Nguyên Thủy là cái gì? Trương Nguyên Thanh hỏi: “... Hắn là một vị thần linh?”
Sektiya nhíu lông mày, trầm ngâm nói: “Hắn là thần linh, nhưng càng giống vật phẩm hơn, em không cách nào miêu tả chính xác ra hắn. Amini thân yêu, cùng em đến dưới lòng đất, anh liền hiểu ra tất cả.”
Trương Nguyên Thanh gật gật đầu, không hỏi nữa, nói:
“Hướng Thần Nguyên Thủy hiến tế mà nói, Cupid đủ chưa?”
Trong mắt Sektiya toát ra một sự bi thương: “Cupid là đứa con đầu tiên của mẫu thân, kế thừa huyết thống không kém gì em.”
Nói bóng gió, là đủ rồi!
Làm em gái cùng mẹ cùng cha của Cupid, cô rất bi thương, mặc dù người anh này tính cách ngang bướng, lòng dạ hẹp hòi, hay ghen tị, nhưng tóm lại ở chung ngàn năm.
Chẳng qua, cô cũng không ghi hận Amini, bởi vì Amini là tình yêu lớn nhất cả đời cô, Cupid chết, là gieo gió gặt bão, chẳng trách Amini.
“Thời gian còn lại cho chúng ta vô cùng ít ỏi rồi, chúng ta vào tầng hầm đi.” Trương Nguyên Thanh cho phân thân một ánh mắt, để hắn cầm theo thi thể Cupid.
Về phần các “Bán Thần” hôn mê, bị để lại tại chỗ.
Đẩy ra cửa sắt lầu chính, rẽ phải vào phòng chứa đồ, trên tường xây đắp từ tảng đá cắm hai cây đuốc, ánh lửa nhảy lên, mang đến ánh sáng sắc màu ấm.
Trương Nguyên Thanh chú ý tới, tấm ván gỗ thực hiện phong ấn đã mở ra, lộ ra một lối vào đen ngòm.
Sektiya tự giác tăng tốc bước chân, đi ở phía trước, rút ra bó đuốc cắm ở trên tường, dẫn đầu dọc theo bậc đá, đi vào tầng hẩm.
Ánh lửa sắc màu ấm xua tán đi bóng tối tầng hầm, bậc thang bằng đá xoắn ốc hướng xuống, vươn vào trong bóng tối.
Cầu thang đá rộng khoảng một mét, chỉ cho phép một người đi, bọn họ xếp thành đội ngũ, do Sektiya dẫn đầu, Monya bọc hậu, trong tay hai vị nữ thần đều cầm một cây đuốc.
Trương Nguyên Thanh quay đầu nhìn xung quanh, vách tường hai bên bậc thang do gạch đá màu đen xây thành, khe hở rõ ràng, nơi này không phải chịu gió biển ăn mòn, mặt ngoài bảo tồn còn tốt.
Cộp cộp cộp...
Tiếng bước chân của mọi người quanh quẩn ở trong bóng tối.
Tầng hầm cực sâu, đi xuống trọn vẹn mười phút đồng hồ mới đi hết bậc thang, đứng trên mặt đất bằng phẳng.
Đây là một tòa đại sảnh, cao chừng mười mét, mặt đất và đỉnh chóp thấm đầy giọt nước, không khí trong ẩm ướt lộ ra một mùi mốc meo.
Monya giơ cao cao thanh kiếm lớn trong tay, thân kiếm nở rộ ánh sáng màu đồng thau, như kiếm khí bổ ra bóng tối, chiếu sáng đại sảnh diện tích khoảng 600 mét vuông này.
Sau khi thu được tầm nhìn, ánh mắt liếc nhìn Erriga, Monya cùng Cynthia ở đại sảnh, cùng nhau khóa chặt ngay phía trước, vị trí dựa vào tường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận