Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1840: Kế hoạch 0 thương vong (2)

Sau khi liệt kê rõ toàn bộ quy tắc, Tiểu Đội Người Chết lâm vào trầm mặc.
Người cơ giáp mình đồng da sắt đao súng bất nhập, bắt đầu chém người mỗi người một nhát, còn trang bị tên nỏ, pháo năng lượng hơi nén các loại trang bị.

Dựa theo cường độ này, muốn thương vong bằng 0 vượt ải căn bản không có khả năng.

“Tôi có cái chủ ý...” Hạ Hầu Ngạo Thiên nói: “Chúng ta tiêu hao hết trước cơ quan vũ khí cất giấu trong vách đá, như vậy ‘Thượng Đồng’ liền giải quyết, có phải áp lực giảm hẳn hay không?”

Tôn Miểu Miểu lắc đầu nói:

“Anh chưa tham dự chiến đấu, không thể nhận thức được rõ ràng một sự kiện, cường độ của cơ quan thú càng lúc càng cao. Lúc ban đầu máy bay không người lái, linh phó của tôi có thể dễ dàng phá hủy, một lần gần nhất, linh phó của tôi đã không bẻ gãy được thân thể sắt thép của chúng nó.”

Thiên Hạ Quy Hỏa bổ sung nói: “Chúng ta không thể xác định trong tường rốt cuộc dự trữ bao nhiêu cơ quan thú, quét một ngày chưa quét xong mà nói, cậu nghĩ một chút đến lúc đó cường độ cơ quan thú khủng bố bao nhiêu.”

Hạ Hầu Ngạo Thiên á khẩu không trả lời được.

“Vậy làm sao bây giờ?” Anh Gà Đỏ nhìn xung quanh, hắn nhìn về phía sỉ nhục của Hỏa Sư giả dối nhiều mưu, sỉ nhục của Hỏa Sư cau mày, vẻ mặt ngưng trọng. Lại nhìn về phía Hạ Hầu Ngạo Thiên học phú năm xe, Hạ Hầu Ngạo Thiên đôi mắt vô thần, một bộ dáng hồn vía treo ngọn cây.

Nhìn về phía Tôn Miểu Miểu, Triệu Thành Hoàng, Quan Nhã cùng Tiểu Viên nghề nghiệp tà ác, sắc mặt mọi người đều ngưng trọng mà trầm mặc.

Anh Gà Đỏ hít vào một ngụm khí lạnh: “Các người đều hết chiêu rồi sao.”

“Bởi vì quả thật rất khó giải, cần mạng người đi lấp đầy.” Trương Nguyên Thanh nói.

Anh Gà Đỏ mất hứng nói: “Nghe qua như là đang nói mát.”

Quan Nhã nhất thời nhìn về phía bạn trai, chỉ thấy ngưng trọng trên mặt hắn biến mất, vẻ mặt trở nên thoải mái.

Vẻ mặt cô vui vẻ: “Anh có chủ ý rồi?”

Mọi người đang suy tư đối sách, lập tức quay đầu nhìn về phía Trương Nguyên Thanh, trong ánh mắt ngầm chứa sự chờ mong.

“Không tính là vậy...” Trương Nguyên Thanh lắc đầu, nói: “Nhưng có một cái phương hướng thử, rời khỏi nơi này trước đi, miễn cho kích hoạt cơ quan thú.”

Tinh thần các đội viên rung lên, đoàn người rời khỏi không gian lòng núi.

Quay về hành lang, Trương Nguyên Thanh khoanh chân ngồi xuống, ở trong ánh mắt của mọi người nhìn vào nói:

“Đầu tiên, thời gian Phi Công ảnh hưởng chỉ có một giây, trong một giây không thể phản kích, vậy thì né tránh, vấn đề không lớn. Sát chiêu thật sự là Kiêm Ái.”

“Thời gian Kiêm Ái kích hoạt là năm mươi giây, cho nên điểm mấu chốt thứ nhất: Bốn mươi lăm giây sau, chúng ta nhất định phải rời khỏi bát quái đồ.”

Mọi người khẽ gật đầu.

Trương Nguyên Thanh tiếp tục nói: “Nguy cơ thật sự ở trong lúc ‘Thượng Đồng’ cùng ‘Thiên Chí’ kích hoạt, phải có một người rảnh tay xử lý cơ quan thú, bằng không người cơ giáp và cơ quan thú giáp công, chúng ta nhất định phải chết không thể nghi ngờ.”

Tôn Miểu Miểu lập tức giơ tay: “Tôi đến đi, tôi có linh phó cùng súng ống, có thể trong thời gian ngắn nhất giải quyết cơ quan thú, nhưng linh phó của cậu cùng Triệu Thành Hoàng phải giao cho tôi.”

Cô số lượng linh phó nhiều, nhưng cấp bậc không cao.

“Được, cơ quan thú để Tôn Miểu Miểu xử lý, kế tiếp là Thiên Chí. Người cơ giáp chiến lực cực cao, nếu có thần dị của Thiên Chí giúp đỡ, trong ba mươi giây, trong chúng ta nhất định xuất hiện thương vong, điểm ấy tôi còn chưa nghĩ ra làm thế nào.” Trương Nguyên Thanh nhìn về phía Hạ Hầu Ngạo Thiên, “Nhưng tôi biết, nhân vật chính vĩnh viễn sẽ không làm người ta thất vọng.”

Hắn nói chuyện thật dễ nghe... Hạ Hầu Ngạo Thiên ngẩng đầu lên, cứng đờ bất động, Lặng lẽ câu thông ông lão trong nhẫn.

Mười mấy giây sau, hắn nói: “Giao cho tôi đi, bát quái trận đồ vận chuyển là có quy luật, tôi sẽ mượn dùng ba lô kiểu phun khí ở trên bầu trời quan sát.”

Nói tới đây, Hạ Hầu Ngạo Thiên nhìn về phía Ngân Dao quận chúa: “Đến lúc đó, cô cho tôi mượn dùng cái loa kia một chút.”

Tuy hắn có tai nghe càng tiện hơn, nhưng số lượng tai nghe có hạn, hơn nữa trong chiến đấu rất dễ dàng rơi ra, cho nên không cân nhắc.

Ngược lại loa trong tay nữ âm thi xinh đẹp này có thể khuếch đại thanh âm, đến lúc đó mọi người đều có thể nghe thấy hắn nhắc nhở.

Ngân Dao quận chúa chưa trả lời, vỗ vỗ hầu bao, loa Miêu Vương phát ra giọng nữ cao vút: “Ngươi không sao chứ !”

Trương Nguyên Thanh giơ bàn tay: “Hai ngươi kỳ quái một lần nữa thử xem.”

Quận chúa lại vỗ vỗ hầu bao, loa Miêu Vương liền phát ra tiếng cười đặc biệt hèn: “Ha ha ha, một chữ, tuyệt !”

Trương Nguyên Thanh buông bàn tay xuống, nhìn về phía Hạ Hầu Ngạo Thiên:

“Được rồi, cô ấy đã đồng ý.”

Lúc này, Thiên Hạ Quy Hỏa trước sau chưa nói gì, trầm giọng nói:

“Nguyên Thủy, đây chỉ là sách lược ứng đối cơ bản nhất, phiêu lưu vẫn như cũ rất lớn. Hơn nữa cậu đã xem nhẹ bản thân người cơ giáp.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận