Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1244: Quái đàm vườn trường (1)

Trương Nguyên Thanh là tin tưởng tố chất nghề nghiệp của một vị Học Sĩ.
“Đại học Tùng Phủ ngay tại phụ cận, đi xem trước.” Hắn tắt điện thoại di động, đã có mục tiêu.

Đẩy về phía trước hai trăm năm, còn chưa có thành phố Tùng Hải, chỉ có Tùng phủ, mà thành phố Tùng Hải phồn hoa như gấm hiện nay, ở trước kia chỉ là một làng chài nhỏ.

Hai trăm năm thời gian thấm thoát, Tùng Phủ thành một khu của thành phố Tùng Hải, ở ngoại thành.

Đại học Tùng Phủ.

Tám rưỡi, đêm mùa hè cực kỳ oi bức, hóc môn trong cơ thể các sinh viên trẻ tuổi không có lúc nào là không xao động.

Lầu ba ký túc xá nữ sinh, Chúc Hàm Cảnh hoa khôi của khoa tài chính và kinh tế ngồi ở dưới giường, đang thoa lên trên mặt sản phẩm bảo vệ da.

Hai nữ sinh khác, một người đang lướt diễn đàn, một người đang nói chuyện phiếm.

Nữ sinh lướt diễn đàn đột nhiên nói:

“Gần đây trên diễn đàn đột nhiên có thêm rất nhiều bài đăng, nói rừng cây nhỏ cạnh sân thể dục có ma lực thần kỳ, chỉ cần dẫn theo người mình thích đi rừng cây nhỏ, thì có thể khiến đối phương yêu mình, sau đó ở dưới rừng cây chứng kiến hoàn thành một bước cuối cùng của tình yêu, thực thái quá, mình không tin đâu.”

Một nữ sinh khác tiếp tục gõ bàn phím ‘lách cách’, vừa nói chuyện phiếm trên mạng vừa đối thoại hiện thực:

“Rất rõ ràng, khẳng định là các nam sinh kia bịa ra gạt người. Mình nhớ rõ thời điểm năm thứ nhất, còn nói tòa ký túc xá nữ sinh này của chúng ta có ma, giờ cũng một năm rồi, cũng chưa xảy ra chuyện gì cả.”

Chúc Hàm Cảnh cũng xen vào, cười nói:

“Cho dù là thật mình cũng không đi, trong rừng cây đó tất cả đều là muỗi, ở lại vài phút cũng chịu không nổi, nếu cởi quần áo làm chuyện đó, chẳng phải là cả người đều là nốt.”

Nói xong, cô ghé đến trước gương vỗ vỗ khuôn mặt, cực kỳ hài lòng đối với trạng thái làn da của mình. Cô trong gương, làn da trắng nõn, mắt to, môi đỏ, mặt trái xoan, cho dù là mặt mộc, cũng có thể lực áp mấy con bé trang điểm đậm kia.

Cho nên đàn ông theo đuổi cô rất nhiều, không nói từ Tùng Phủ sắp xếp đến trung tâm thành phố Tùng Hải, từ ký túc xá nữ sinh xếp đến cổng trường là không thành vấn đề.

Nữ bạn học lướt diễn đàn cười nói:

“Cảnh Cảnh, cậu quá để ý làn da của mình rồi, ban ngày nói phơi nắng buổi tối ngại muỗi nhiều, buổi sáng còn nói ngủ không ngon làn da sẽ kém đi, hơn nửa tháng không vận động, cậu cũng sắp có mỡ bụng rồi.”

“Nói bừa! Ngày mai không ăn cơm, tuyệt thực ba ngày.” Chúc Hàm Cảnh giận lườm bạn cùng phòng một cái, nhìn thoáng qua chỗ ngồi trống bên người, hỏi:

“Tiểu Lam đâu? Cậu ấy hai ngày qua luôn không ở ký túc xá, gần tắt đèn mới trở về.”

Nữ bạn học gõ bàn phím lách cách, bỗng nhiên dừng lại ngón tay gõ bàn phím, mặt gian nói:

“Mình sáng nay thấy cậu ấy lúc trở về khập khiễng, trên người còn nhếch nhác, cậu nói con bé thối kia có phải cùng bạn trai chui rừng cây hay không?”

“Tiểu Lam chưa có bạn trai.” Chúc Hàm Cảnh lắc đầu nói: “Cậu thấy lúc nào.”

Nữ sinh gõ bàn phím nghiêng đầu suy nghĩ, nói:

“Hình như trời sắp sáng, rạng sáng bốn năm giờ? Cả một đêm không về đó.”

“Vậy không đúng, mình ngày hôm qua lúc ngủ Tiểu Lam còn ở ký túc xá.” Chúc Hàm Cảnh vẻ mặt nghi ngờ.

Vị nữ sinh lướt diễn đàn kia nói: “Cậu ấy hình như là đi lúc khoảng mười rưỡi, lúc ấy cậu đã ngủ.”

Chúc Hàm Cảnh vì bảo dưỡng làn da, cô nghỉ ngơi rất có quy luật, mười giờ tối nhất định ngủ, sáu giờ sáng rời giường, trong khoảng thời gian đó gần như sẽ không tỉnh lại. Tuy hai người bạn cùng phòng đều nói như vậy, nhưng Chúc hoa khôi khoa vẫn không tin.

Bởi vì Tiểu Lam là nữ sinh đặc biệt nhu thuận, không qua đêm ở bên ngoài.

Lúc này, cửa phòng ngủ bị đẩy ra, một nữ sinh mặt tròn ngũ quan thanh tú, khí chất đoan trang văn tĩnh tiến vào, chính là Tiểu Lam vừa rồi mọi người bàn luận.

Chúc Hàm Cảnh quan hệ rất tốt với cô nhíu mày hỏi:

“Tiểu Lam, Tuệ Tuệ nói cậu tối hôm qua không về ký túc xá ngủ, lúc trời gần sáng mới khập khiễng trở về?”

Nữ sinh tên Tuệ Tuệ lập tức nói:

“Có phải cùng nam sinh chui rừng cây nhỏ rồi hay không?”

Tiểu Lam mặt tròn thanh tú cười mắng một tiếng: “Cậu mới cùng nam sinh chui rừng cây nhỏ ấy, trong rừng đầy muỗi ai đi? Nếu nam sinh ngay cả tiền thuê phòng cũng không có, ai lại sẽ yêu hắn. Lão nương lúc năm thứ nhất từng chịu thiệt, bạn trai không có năng lực kinh tế một chút giá trị cũng không có.”

Cô lúc năm thứ nhất có một người bạn trai, về sau bởi vì vấn đề cảm tình chia tay.

Chúc Hàm Cảnh liên tục gật đầu, lông mày giãn ra:

“Đúng thế, niên đại nào rồi còn chui rừng cây nhỏ...”

Tiếng của cô bỗng nhiên kẹt lại, bởi vì cô nhìn thấy trên cái cổ trên cổ tay trắng như tuyết của Tiểu Lam tất cả đều là điểm đỏ dày đặc, đó là muỗi đốt sinh ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận