Linh Cảnh Hành Giả

Chương 3133: Khinh bỉ (3)

Nhưng, cái này tồn tại mâu thuẫn với hiện thực.
Nguyên Thủy Thiên Tôn là tháng 4 năm ngoái trở thành linh cảnh hành giả.
“Cổ quái, phi thường cổ quái!” Thuần Dương chưởng giáo nheo mắt:
“Thân phận Nguyên Thủy Thiên Tôn có vấn đề, hắn rõ ràng bốn năm trước đã trở thành linh cảnh hành giả... Lấy thiên phú của hắn, trong bốn năm làm sao có thể không tiếng tăm gì.
Chỉ cần tra ra tin tức thế giới hiện thực của Nguyên Thủy Thiên Tôn, liền sẽ tiến vào tuần hoàn, có lẽ, đây chính là bí mật Nguyên Thủy Thiên Tôn “biến mất” bốn năm.”
Thuần Dương chưởng giáo một lần nữa tiến vào mộng cảnh của dì Chu, từ trong giấc mộng của bà thu được bối cảnh gia đình, cùng địa chỉ bây giờ của Trương Nguyên Thanh.
Sau đó, hắn thoát ly mộng cảnh, hóa thành ánh sao rời khỏi căn hộ 402.
Thuần Dương chưởng giáo dự định án binh bất động, tìm cao tầng Ám Dạ Mân Côi bàn bạc.
Nguyên Thủy Thiên Tôn có thể tồn tại bí mật lớn hơn nữa, ở trước khi làm rõ tình huống, hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ, càng không dám giết chết người phụ nữ trung niên này.
Người phụ nữ này nếu như chết rồi, tất nhiên kinh động Nguyên Thủy Thiên Tôn, tiểu tử kia liền có thể ở trong dòng sông vận mệnh nhìn thấy hành vi của hắn, từ đó khóa chặt hắn.
Làm bộ tất cả chưa xảy ra, là phương án xử lý ổn thỏa nhất.
Mặt trời chiều ngả về phía tây, bại hoại gia tộc nhập mật mã, mở ra cửa chống trộm, trông thấy Trần Thục cùng mẹ ở cạnh bàn ăn làm sủi cảo.
Em gai cùng mẹ đều mặc lấy áo ngắn tay mát mẻ, cùng quần bông loại mỏng, cha cao tuổi càng đổi thành áo ba lỗ màu trắng người già rất thích.
Điều hòa không khí phòng khách thổi gió lạnh “vù vù”.
“A, em gái của anh, em rốt cuộc ở trong trăm công ngàn việc bỏ ra chút thời gian, về thăm một chút cha mẹ cùng anh trai nghèo khó của em.” Cậu hất vạt áo vest màu đỏ rượu lên, tiến vào phòng khách.
Trần Thục nhìn hắn một cái, đưa ánh mắt về phía phòng ngủ, nói: “Nguyên Tử về rồi, ở trong phòng, nói chờ anh trở về, lập tức đi gặp nó.”
Bà ngoại phàn nàn nói:
“Tết còn chưa qua đâu, làm sao lại nóng thành thế này rồi? Đều là không bảo vệ môi trường đưa tới, mỗi năm xả khí thải vượt chỉ tiêu, tạo thành toàn cầu ấm lên, mẹ thấy a, nhân loại cách diệt vong không xa nữa.”
“Mẹ, bớt xem mạng đi, toàn cầu ấm lên cũng không ấm thành thế này.” Trong lòng Trần Thục mơ hồ đoán được đại khái, khi con trai trở về, cô còn chưa nghĩ quá nhiều.
Thẳng đến khi nó nói: “Sau khi cậu trở về, bảo vào phòng con.”
Trần Thục liền hiểu, trận chiến tranh đoạt Thái Dương Chi Chủ đã kết thúc.
Kết hợp với giọng điệu nói chuyện, thần thái của Nguyên Tử, cô ý thức được, con trai mình sinh ra nuôi nấng hai mươi hai năm, rốt cuộc đã bước ra một bước kia.
Nhưng Nguyên Tử chưa nói, cô cũng không dám hỏi.
Loại uy áp đến từ linh hồn kia, là huyết mạch áp chế cũng không cách nào giải quyết.
Lúc này, trong phòng ngủ truyền đến tiếng của Trương Nguyên Thanh:
“Mẹ, mẹ với cậu cùng nhau đi vào.”
Trần Thục theo bản năng lựa chọn tuân theo, lau sạch sẽ bột mì trên tay, nhìn về phía anh trai.
Cậu nhún nhún vai, dẫn đầu vặn tay nắm cửa, tiến vào phòng ngủ.
Trong phòng ngủ cũng không tính là lớn, nhưng rất sạch sẽ, hai anh em trông thấy Trương Nguyên Thanh tóc như vàng, màu da vàng sẫm, đứng bên cửa sổ, đưa lưng về phía cửa phòng.
Trương Nguyên Thanh không quay đầu lại, chậm rãi nói:
“Con từng hâm mộ Ma Quân, chế giễu Ma Quân, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới, sẽ có một ngày, con lại biến thành tên Ma Quân bị mình khinh bỉ kia.”
Trần Thục thở dài, nói khẽ:
“Cái này cũng không trách con, con từng giãy giụa, từng thống khổ, từng kháng cự, cuối cùng ở trong rất nhiều ảnh hướng trái chiều, lựa chọn tình dục. Trong nhân tính có rất nhiều cái ác, sắc dục là nguy hại nhẹ nhất.
Mẹ cũng vì thế thống khổ thời gian rất lâu, cậu của con nói, Chén Thánh Sa Ngã là đạo cụ loại quy tắc đặc thù, lực lượng thế gian có thể tịnh hóa nó, chỉ có Thái Dương bổn nguyên.
Xích Nhật Hình Quan của Thái Nhất môn có thể áp chế Chén Thánh Sa Ngã ô nhiễm, nhưng chúng ta không cách nào khiến hắn giúp con.”
Cô đi về phía trước mấy bước, tựa như muốn ôm con trai, nhưng lại không dám lên trước, ngồi xuống ở bên giường, nói:
“Tính cách của con chúng ta biết, quá khích, ghét ác như thù, nếu để con biết mình là Ma Quân, con không thể thừa nhận. Cho nên luôn giấu giếm con.”
Trương Nguyên Thanh “Ừm” một tiếng:
“Dì trẻ từng nói lời tương tự.”
Cậu kéo ra ghế công thái học ngồi xuống, hai chân nhếch lên:
“Nguyên nhân chủ yếu nhất là, cháu nhất định trở thành ngôi sao mới chói mắt của thế giới linh cảnh, tiến vào tầm mắt của Linh Thác cùng Tinh Thần Chi Chủ, cháu nếu là biết chân tướng, chẳng khác nào bọn hắn biết.”
Trương Nguyên Thanh ngắm nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, nói:
“Cậu, cháu muốn nghe một chút năm đó sau khi cháu cùng anh Binh mất tích, mọi người ứng đối như thế nào, đứng ở góc độ của mọi người hiểu rõ tường tình, bởi vì ở sau khi trở thành Thái Dương Chi Chủ, khôi phục ký ức, còn có mấy chuyện, cháu chưa làm rõ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận