Linh Cảnh Hành Giả

Chương 632: Tuyển thủ thứ hai đào thải (3)

Đầu bức tượng người gỗ nhỏ bốc khói đen, “xẹt xẹt” liên thanh, khói đen càng lúc càng đậm, mà khói đen trên mặt Thanh Tùng Tử càng lúc càng nhạt.
“Rắc rắc!”

Tượng người gỗ nhỏ nứt ra.

Khói đen trên mặt Thanh Tùng Tử mất hết, lý trí trở về.

Nhìn Âm Thi gần trong gang tấc, Thanh Tùng Tử lộ ra một nụ cười lạnh. Lúc trước đối phó Mao Sơn Thuật Sĩ, Nguyên Thủy Thiên Tôn đã từng sử dụng chiêu này, ở trong đánh giá của hắn, chiêu này là một trong những đòn sát thủ của Nguyên Thủy Thiên Tôn, mạnh hơn xa so với thủ đoạn khác. Hơn nữa khó lòng phòng bị.

Bởi vậy, Thanh Tùng Tử nhằm vào chiêu này, đã chuẩn bị một vật phẩm tiêu hao, vật phẩm tiêu hao bắt nguồn từ nghề nghiệp Vu Cổ Sư.

Ở trong nghề nghiệp hợp pháp, thủ đoạn có thể bài trừ nguyền rủa ô nhiễm, chỉ có Thủy Quỷ đẳng cấp cao cùng Thần Dạ Du đẳng cấp cao, Thám Báo tính một nửa, nhưng những cái này đều không phải đạo cụ giai đoạn Siêu Phàm có.

Đạo cụ cảnh giới Thánh Giả hắn không tiếp xúc đến, cũng không thể dùng.

Nghĩ đi nghĩ lại, còn phải học điểm mạnh từ người khác để khắc chế chính người đó.

Vì thế hắn nhờ quan hệ từ chỗ trưởng lão phân bộ mua được vật phẩm tiêu hao này, gọi là “Rối Gỗ Thế Thân”, khi người sử dụng chịu dơ bẩn, sa ngã, nguyền rủa các loại công kích, con rối có thể thay người sử dụng thừa nhận một lần công kích. Thanh Tùng Tử tùy tay ném con rối gỗ bị nứt, nâng trường đao lưỡi hẹp sải bước lao tới, đón đầu Âm Thi.

Hắn muốn đánh Nguyên Thủy Thiên Tôn một cái không kịp trở tay.

Hắn muốn dựa vào chiến giáp binh khí sắc bén, phế bỏ Âm Thi của Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Hắn tựa như thấy được vẻ mặt đau lòng lại phẫn nộ của Nguyên Thủy Thiên Tôn. Thanh Tùng Tử chạy tốc độ cao như điên, bằng vào sự linh hoạt của kẻ leo trèo, đột nhiên thay đổi trọng tâm, lấy chuyển hướng vi phạm nguyên lý cơ học tránh đi cú đấm thẳng của Âm Thi.

Rắc rắc! Mắt cá chân vặn một cái, thân hình xoay tròn, hướng về bên cạnh Âm Thi, Thanh Tùng Tử gầm nhẹ đâm ra trường đao lưỡi hẹp, dùng vũ khí sắc bén, lấy quái lực của Mộc Yêu, một kiếm trảm thi.

“Phốc!”

Mũi đao đâm vào một màn ánh sáng xám xịt, màn ánh sáng bị đâm lõm xuống có thể vỡ tan bất cứ lúc nào, nhưng chung quy là đỡ được.

Âm Thi này có được đặc tính phòng ngự của Thổ Quái. Thanh Tùng Tử biến sắc.

Mà lúc này, hắn thấy những cây cỏ dại xanh non bị giẫm lên, cỏ dại gấp khúc hình thành từng dấu chân, hướng bản thân áp sát tốc độ cao.

Tập kích của Nguyên Thủy Thiên Tôn đến rồi.

Cùng lúc đó, Âm Thi bên cạnh người phát ra tiếng rống nhẹ như dã thú, thân mình chợt vồ một cái. Lấy năng lực vật lộn của Vong Giả Số 1, cho dù là Mộc Yêu linh hoạt, cũng đừng mơ thong dong mà lui.

Thanh Tùng Tử không lùi, bình tĩnh thu đao, tay trái lấy ra một cây côn gỗ, côn gỗ cứng rắn bỗng nhiên biến thành mềm, xoay như cánh quạt, cuộn thành một tấm khiên gỗ.

“Bành!”

Thanh Tùng Tử giơ khiên gỗ, trầm hông xuống, ngăn trở cú đấm thế lớn lực trầm của Âm Thi, ánh mắt hắn luôn nhìn dấu chân không ngừng tới gần, ở lúc nó đến trước người, cánh tay phải nắm trường đao lưỡi hẹp, cơ thịt phồng lên.

Trường đao quét ngang, mang theo tiếng xé gió thê lương. Hắn tự tin một đao này có thể bức lui Nguyên Thủy Thiên Tôn, ở trong mấy trận đấu quá khứ, Nguyên Thủy Thiên Tôn chưa bao giờ sử dụng đạo cụ loại phòng ngự.

Mà nếu Nguyên Thủy Thiên Tôn cứ muốn lấy thương thế đổi thương thế, hắn cũng không sợ. Thần Dạ Du sinh mệnh lực mạnh, có được năng lực tự lành không tệ, nhưng sao so được với thuật sĩ hồi phục.

“Phốc!”

Lưỡi đao như là chém trúng cái gì, lại thiếu trở ngại, không giống vật thật, càng giống chém trúng... nước?

Một giây, Thanh Tùng Tử thấy bọt nước bắn tung tóe, thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn bị công kích hiện ra thân hình, hắn mặc một bộ trường bào nền màu đen, vạt áo, cổ tay áo thêu lửa màu đỏ, ngực thêu gợn sóng màu bạc.

Vị Thần Dạ Du này mặc kệ trường đao quét ngang, giơ dao lá liễu dài 40 xăng-ti-mét, hung hăng đâm vào ngực Thanh Tùng Tử.

Kỹ năng Thủy Quỷ, hắn có được đạo cụ nghề nghiệp Thủy Quỷ... Đau đớn làm vặn vẹo gương mặt Thanh Tùng Tử.

Hắn một cước đạp bay Nguyên Thủy Thiên Tôn, lại đỡ hai cú đấm của Âm Thi, vứt bỏ trường đao lưỡi hẹp, nhanh chóng lui về phía sau, cho dù trái tim bị đâm xuyên, thân pháp của hắn vẫn nhanh nhẹn linh hoạt như cũ, giống như khỉ vượn am hiểu leo trèo.

Ngực Thanh Tùng Tử máu chảy như trút, ánh sáng xanh biếc ngưng tụ ở vết thương, ý đồ chữa trị thương thế, nhưng hắn dốc toàn lực, cũng chỉ làm tốc độ máu chảy chậm đi.

Công năng chảy máu của Lưỡi Dao Khát Máu, khắc chế Mộc Yêu hồi phục.

Mình chưa thua, mình còn có một lần cơ hội “sống lại”, đợi tới trạng thái gần chết, có thể sống lại max trạng thái. Trong thời gian kế tiếp, dựa vào đặc tính linh hoạt, tránh né Nguyên Thủy Thiên Tôn cùng Âm Thi công kích, kéo dài tới khi “Sống lại” phát động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận