Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2133: Thông báo (3)

Tiểu Viên như trút được gánh nặng phun ra một hơi, nhìn về phía người đàn ông thân phận thần bí: “Quân cờ? Tôi cần làm cái gì.”
Người đàn ông từ trong lòng lấy ra một cái ngọc bội điêu khắc chú văn kỳ lạ, “Ở thời gian thích hợp khai đàn, hướng Vãng Sự Vô Ngân cầu nguyện.”

“Vô Ngân đại sư.” Tiểu Viên nhìn chằm chằm bóng lưng người đàn ông, vội vàng hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra cái gì? Anh... Có thể nói cho tôi biết hay không?”

Cô đã ý thức được tình hình đêm nay, không đơn giản như trong tưởng tượng.

“Vãng Sự Vô Ngân trùng kích Bán Thần, đã xúc phạm lợi ích của quá nhiều người, càng đụng vào thế lực cấm kỵ nào đó trong linh cảnh, hắn xong rồi.” Người đàn ông đeo mặt nạ thở dài một tiếng:

“Thành viên đoàn đội các người, trừ cô cùng tiểu tử này, kẻ còn lại đều đã trở về linh cảnh.”

Đầu óc Tiểu Viên “Ầm” một tiếng, như bị sét đánh, sắc mặt lập tức trắng bệch.

Tin tức này đến quá đột ngột, như là một cây đao nhọn đâm vào ngực, mang đến đau đớn xé tim xé phổi.

Cô không muốn tin tưởng, nhưng Vô Ngân đại sư “trầm mặc” cùng group nhỏ không ai trả lời, đều đang nói cho cô, tất cả cái này là thật.

Đồng bạn của cô, người thân của cô, ân sư của cô, đều đã tiêu tán như bọt nước.

Tiểu Viên ngã ngồi xuống đất, như bị rút đi xương sống, vẻ mặt dại ra, tựa như một đóa hoa giấy không có sức sống, nước mắt trong hốc mắt tràn xuống.

Qua rất lâu, cô cố hết sức dùng giọng điệu bình tĩnh, nhưng thanh âm vẫn nhịn không được run rẩy, nói: “Tiền bối.”

Người đàn ông tựa như biết cô muốn nói cái gì, khoát tay:

“Tôi không cứu được Vãng Sự Vô Ngân, không có ai có thể cứu hắn. Đương nhiên, chúng ta tính là nửa quân đội bạn, cho nên tôi mới hiện thân gặp cô.”

Hắn ném miếng ngọc bội kia tới:

“Ở trên chuyện này, ý kiến của hắn với ta xung khắc, tôi cũng chỉ có thể tôn trọng lựa chọn của hắn, nếu cô không muốn khổ tâm của hắn uổng phí, thì dựa theo tôi nói đi làm, cái khác không cần hỏi, lấy cấp bậc của cô, tốt nhất đừng hỏi thăm. Giữ kỹ ngọc bội, chờ thời gian thích hợp tới, tôi sẽ thông báo cô.”

Nói xong, người đàn ông than khẽ một tiếng: “Như là đời người hận dài nước chảy về đông.”

Trong tiếng thở dài, hắn bỗng biến mất ở trong tầm nhìn của Tiểu Viên, giống như chưa bao giờ xuất hiện.

...

Trong phòng chỉ huy, thư ký Chu nghe điện thoại di động.

“Thư ký Chu, chúng tôi đã bắt giữ Nguyên Thủy Thiên Tôn, đeo lên giam cầm, không cho hắn cơ hội chạy trốn cùng tiến vào phó bản bang phái.” “Tây Sơn Hoàng Long” một trong ba vị Vũ Sư, giọng điệu trầm thấp:

“Nhưng mấy vị trưởng lão Tùng Hải một tấc cũng không rời Nguyên Thủy Thiên Tôn, trưởng lão phân bộ Bàng Giải cũng mang sự tình báo cáo cho chỗ dựa của mình, chúng tôi không có cơ hội giết Nguyên Thủy Thiên Tôn, không lấy được Bộ Trang Bị Tế Trời.”

Thư ký Chu nhếch khóe miệng, giọng điệu vui vẻ: “Một đòn trí mạng đã đánh ra, kế tiếp chỉ cần chờ đợi thành quả thắng lợi là được, không cần có bao nhiêu động tác dư thừa, đưa hắn về tổng bộ, tiếp nhận thẩm phán.”

Quấy nhiễu chấp pháp, cấu kết nghề nghiệp tà ác, tự tiện giết trưởng lão, đây là tội nặng minh chủ cũng không cứu lại được.

Không, phải nói, là tội nặng ngay cả minh chủ cũng không thể dễ dàng tha thứ.

Con cháu minh chủ phạm loại chuyện này cũng phải chết, huống chi là Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Trong năm vị minh chủ, Khương bang chủ cùng Nguyên Soái là thiên hướng Nguyên Thủy Thiên Tôn, nhưng Bạch Hổ binh chúng chú ý kỷ luật cùng giai cấp, lấy hạ khắc thượng, giết chết trưởng lão quan phương, Nguyên Soái cũng không thể bao che.

Khương bang chủ tuy nóng tính dễ giận, nhưng thưởng phạt phân minh, càng không có khả năng bao che hắn.

Về phần ba vị minh chủ khác, Nguyên Thủy Thiên Tôn giết là trưởng lão của Thủy Thần cung, cung chủ là người đầu tiên không tha cho hắn, Trung Đình chi chủ ngủ say, Bách Hoa hội trưởng lánh đời ẩn cư.

Hơn nữa, minh chủ là sẽ không nhúng tay công việc của bang phái.

Thư ký Chu kết thúc cuộc gọi, gọi điện thoại di động cho Thái trưởng lão, đợi sau khi đối phương bắt máy, vô cùng đau đớn nói:

“Lãnh đạo, Sóng Dữ Vô Tình hi sinh vì nhiệm vụ, chết bởi tay Nguyên Thủy Thiên Tôn.”

Lập tức mang tình hình sự việc báo cho Thái trưởng lão.

Thái trưởng lão nghe xong, cho thái độ khẳng định: “Làm không tệ.”

Thư ký Chu cười lên, hắn biết Thái trưởng lão chỉ là thao tác lâm thời thay đổi kế hoạch, triệu tập trưởng lão phân bộ Bàng Giải, phân bộ Tùng Hải đến hiện trường của mình.

Tạ Tô nhúng tay, quấy rầy kế hoạch giết chết Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Vì thế hắn làm ra điều chỉnh, triệu tập trưởng lão Tùng Hải cùng thành phố Bàng Giải cách thành phố Kim Sơn gần nhất, một mặt là chứng kiến hành vi đại nghịch bất đạo của Nguyên Thủy Thiên Tôn, một mặt khác là ngăn chặn hắn phản bội.

Đương nhiên, cơ sở của tất cả cái này là, Nguyên Thủy Thiên Tôn thật sự sẽ giết Sóng Dữ Vô Tình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận