Linh Cảnh Hành Giả

Chương 499: Lời tiên đoán của hoàng kim la bàn (4)

Tinh thần Bill Tarantino rung lên: “Nhưng mà cái gì?”
“Chờ!” Người đàn ông nói.

“Chờ cái gì?”

“Chờ Ma Quân!” Người đàn ông chậm rãi nói.

Ma Quân... Bill đầu tiên là ngẩn ra, vài giây sau, rốt cuộc nhớ tới tin tức tương quan nhân vật này, nói:

“Tôi nghe Annie nói, Ma Quân đã chết, đây là điều hội trưởng Hiệp Hội Mỹ Thần nói cho cô ấy. Chẳng lẽ tình báo có sai sót?”

Làm Linh Cảnh Hành Giả bên kia đại dương, hắn không quá hiểu biết Ma Quân nhân vật này, nhưng lại biết một điểm, bởi vì công hội thương nhân và Hiệp Hội Mỹ Thần quan hệ rất gần, mà vị Ma Quân kia, tựa như là người tình hội trưởng Hiệp Hội Mỹ Thần thích nhất.

Annie sau khi trở thành nữ trợ lý của hắn, từng vài lần lén cảm khái, nói sau khi Ma Quân chết, tính tình hội trưởng thay đổi hẳn, thường xuyên tự dưng trừng phạt thành viên hiệp hội. Lửa giận thiêu đốt tới mấy tháng cũng chưa bình ổn.

“Không, Ma Quân đã chết, hình thần câu diệt, tôi tận mắt chứng kiến.” Người đàn ông bưng lên ly chân cao, nhấm nháp rượu nho chua chát, nói: “Tôi muốn chờ, là Ma Quân mới. Bill, ông có biết lời tiên đoán của La Bàn Quang Minh không?”

Bill Tarantino nhíu mày lắc đầu.

“Cũng đúng, người biết lời tiên đoán này, cả thế giới không vượt qua mười người, mà bọn họ, đều là kẻ tối cao.” Người đàn ông buông ly chân cao xuống, hít sâu một hơi, nói từng chữ một: “Ngày nào nguyệt tinh quy vị, các thần tướng ngủ say ở trong hỗn độn tỉnh lại, vương ở cao trên thần tọa, dẫn dắt chúng thần mở lại chiến tranh, thế giới tiến vào luân hồi mới.”

Bill Tarantino lâm vào trầm ngâm.

Qua hồi lâu, hắn có chút chần chừ hỏi: “Chư thần ngủ say ở trong hỗn độn... Ngài là chỉ đại khu chưa mở ra kia?”

Mọi người đều biết, linh cảnh có ba đại khu, nhưng có một đại khu Linh Cảnh Hành Giả đến nay cũng chưa xuất hiện, trước mắt, thế giới này chỉ có hai đại khu linh cảnh, các tổ chức lớn sở dĩ biết còn có một đại khu, là vì mọi người ở trong linh cảnh phó bản, đã tìm được đạo cụ không thuộc về nghề nghiệp của hai đại khu.

Ví dụ như tấm Da Người Hoàn Mỹ kia, công năng nó có, ở trong bất cứ một nghề nghiệp nào đương thời đều tìm không thấy ăn khớp. Đạo cụ kiểu này còn có rất nhiều.

“Không sai, ngày nhật nguyệt tinh trở về vị trí cũ, chính là lúc đại khu đó mở lại. Đến lúc đó, linh cảnh sẽ triển lộ bộ mặt lúc ban đầu của nó.”

“Cái đó và Ma Quân có quan hệ gì?”

“Không quan hệ với Ma Quân, nhưng có quan hệ với Thần Dạ Du. Mà Ma Quân, đã chạm đến bổn nguyên của Thần Dạ Du, hắn mang bí mật đó để lại trong thẻ nhân vật.”

“Tôi hiểu rồi.”

Đêm khuya, một đợt tiếng dòng điện xẹt xẹt đánh thức Trương Nguyên Thanh.

Hắn mắt lim dim, treo bản năng dùng thân thể xốc chăn, xỏ dép lê, ngồi ở bên cạnh bàn, mở ngăn kéo, lấy ra Loa Vua Mèo. Một giây sau, động tình cô gái thở gấp, thân thể va chạm vô tình, lại một lần nữa vang vọng phòng.

Cái đệch! ! ! !

Cơn mệt mỏi của Trương Nguyên Thanh tan thành mây khói, cả người giật mình một cái, thuần thục tháo khẩu trang “Kẻ Trầm Mặc”, cầm Loa Vua Mèo, tiến vào trạng thái Dạ Du.

Thân thể Trương Nguyên Thanh, tính cả Loa Vua Mèo tự dưng biến mất.

Hiệu quả âm thanh không thể miêu tả, vô cùng xấu hổ, theo thân thể “biến mất”, cùng nhau biến mất.

Móa, lần trước còn khen Ma Quân không trầm mê nữ sắc, có ghi âm đứng đắn, lúc này mới bao lâu chứ, đã cho mình một phen này, may mắn bây giờ là ban đêm, người nhà đều đang ngủ. Nếu như bị ông ngoại bà ngoại cùng dì trẻ nghe được, cái mặt già này của mình đặt vào đâu?

Dì trẻ còn tốt, dì ấy biết trong “tư liệu học tập” của mình sưu tầm cái gì. Khi suy nghĩ tung bay, hắn chạy xe không đầu óc, dựa vào ghế công thái học, chờ đợi vở diễn xác thịt chấm dứt. Bên tai đều là tà âm.

Vài phút sau, Trương Nguyên Thanh đổi một cái tư thế ngồi, trong lòng nói thầm: "Cô gái này thanh âm rất mềm mại rất nũng nhịu nha, nghe tiếng đã biết là người đẹp, Ma Quân diễm phúc không cạn. Qua mười phút nữa, Trương Nguyên Thanh từ cạnh bàn nằm về trên giường, trong lòng nói thầm, Ma Quân thể lực tốt như vậy sao, sao còn chưa kết thúc."

Lại qua vài phút, Trương Nguyên Thanh không tự giác cầm lấy khăn tay trên bàn, đặt ở đầu giường, một bàn tay khác thò vào đũng quần !
Hắn chợt phản ứng lại, như dừng cương trước bờ vực rụt tay về, thẹn quá hóa giận nói:

“Chưa xong phải không, Ma Quân ngươi con mẹ nó có độc à. Mau kết thúc audio cho bố, bằng không đập nát mày cái loa chết tiệt này.” Một câu cuối cùng là nói với Loa Vua Mèo, hắn biết đạo cụ này có được ý thức của mình.

Lúc này, tiếng kêu trong loa truyền đến đã có chút khàn khàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận