Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1503: Nguyên Thủy hiến vật quý (2)

Điều này làm Ngân Dao quận chúa có loại cảm giác hạnh phúc mình trở về nhân gian, an ổn qua ngày.
Cho dù có được tâm tính cùng lịch duyệt không màng danh lợi, cô vẫn sẽ tràn ngập hướng tới đối với thế gian muôn vẻ muôn màu.

Lúc này, tiếng linh cảnh nhắc nhở truyền đến:

“Ting! Thiên Hạ Quy Hỏa hướng ngài xin sử dụng Xích Hỏa Tinh Lịch, quặng Hàn Nguyệt, cỏ Long Huyết, Diệt Thế Độc Hỏa...”

“Ting! Hạ Hầu Ngạo Thiên hướng ngài xin sử dụng...”

“Ting! Triệu Thành Hoàng hướng ngài xin sử dụng...”

“Ting! Tôn Miểu Miểu hướng ngài xin sử dụng...”

Mấy kẻ này, cần đến thế sao, tôi cũng sẽ không lừa tài liệu của mấy người... Trong lòng Trương Nguyên Thanh lẩm bẩm.

“Từ chối!”

Trương Nguyên Thanh đáp lại linh cảnh nhắc nhở, từ chối các thành viên xin.

Một giây sau, điện thoại di động trên bàn “Ting ting” nổ vang.

Em gái tai thỏ có sạc điện thoại di động cho hắn.

Trương Nguyên Thanh cầm lấy điện thoại di động, quét mặt mở khóa, mở ra phần mềm nói chuyện phiếm, nhìn thấy tiểu đội địa cung gửi tin nhắn cho hắn.

Thiên Hạ gửi tới một dấu chấm hỏi, Triệu Thành Hoàng phát ra một chuỗi im lặng tuyệt đối, Hạ Hầu Ngạo Thiên là: “Nguyên Thủy Thiên Tôn, lừa bảo vật của nhân vật chính là tiết tấu tìm chết, cậu chẳng lẽ muốn làm nhân vật phản diện?”

Tôn Miểu Miểu phát ra một cái “heo thối”.

Trương Nguyên Thanh đứng ở bên cạnh bàn, cầm điện thoại di động cúi đầu, tạo một cái nhóm chat, kéo đám người Tôn Miểu Miểu vào trong nhóm.

“Nguyên Thủy Thiên Tôn: Hưởng thụ một phen quyền lợi của bang chủ, tạo uy nghiêm bang chủ, đầu chó.”

“Tôn Miểu Miểu: Hừ, thực ấu trĩ.”

Người khác thì nhẹ nhàng thở ra, một lần nữa gửi đến đơn xin.

Một lần này, Trương Nguyên Thanh đồng ý thỉnh cầu của bọn họ, tài liệu cấp Chúa Tể trong kho hàng bang phái nháy mắt biến mất hơn nửa, bí tích cực phẩm cũng như thế.

“Nguyên Thủy Thiên Tôn: Tôi biết tâm tình sốt ruột không chờ nổi của mấy người, chẳng qua, mấy người xác định cầm đi những tài liệu này, ô vật phẩm chứa nổi? “

Mọi người: “...”

Ha ha, một đám chó cỏ chưa từng thấy tiền... Trong lòng Trương Nguyên Thanh lẩm bẩm.

Hắn biết rõ tâm tính các thành viên tiểu đội địa cung này, chưa từng thấy nhiều bảo bối như vậy, sốt ruột không chờ nổi muốn lấy ra xem xét, thưởng thức, cho dù là trừng mắt nhìn, cũng sẽ thu hoạch cảm giác tràn đầy hạnh phúc.

“Thiên Hạ Quy Hỏa: Nguyên Thủy nói không sai, ô vật phẩm của chúng ta không đủ, chứa không nổi nhiều tài liệu như vậy, trên người giữ lại vài món là đủ rồi, cái khác để ở kho hàng bang phái. Chẳng qua, mỗi lần Nguyên Thủy vào phó bản, chúng ta đều phải lấy tài liệu ra, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất.”:

Nhỡ đâu tôi chết ở trong phó bản phải không... Trương Nguyên Thanh thầm nhủ.

Đề nghị của Thiên Hạ Quy Hỏa đạt được tiểu đội địa cung nhất trí tán thành.

Sau một lúc, tiểu đội địa cung lục tục đệ trình xin sử dụng kho hàng bang phái, một lần nữa đặt tài liệu về kho hàng.

“Nguyên Thủy Thiên Tôn: Những đồ cổ không phải tài liệu linh cảnh kia, giá trị rất cao, giải quyết như thế nào?”

“Hạ Hầu Ngạo Thiên: Tôi có con đường có thể bán ra, mỗi gia tộc Học Sĩ đều kinh doanh hội đấu giá, biết rất nhiều phú hào thích đầu tư đồ cổ, sưu tầm đồ cổ. Nhưng tôi nhiều nhất bán đấu giá một món, nhiều dễ dàng dẫn tới chú ý.”

Cho dù một món, bán được mấy trăm triệu cũng đủ rồi, có thể giảm bớt rất nhiều áp lực tài chính cho hắn.

“Nguyên Thủy Thiên Tôn: Vậy ra một món đồ cổ trước, tính toán lâu dài, không vội. “

“Hạ Hầu Ngạo Thiên: OK.”

"Hạ Hầu Ngạo Thiên đổi tên nhóm thành: Nhóm chia sẻ bảo tàng địa cung học viện Tần Phong."

“Tôn Miểu Miểu: Ngu ngốc!”

“Thiên Hạ Quy Hỏa: Ngu xuẩn!”

“Triệu Thành Hoàng: Chấm hỏi, hỏi chấm ? ? ?”

“Nguyên Thủy Thiên Tôn: Anh con mẹ nó mau sửa lại tên, ngại chết quá chậm?”

"Hạ Hầu Ngạo Thiên sửa tên diễn đàn thành: Group fan tiểu đội nhân vật chính."

Kết thúc trò chuyện nhóm, Trương Nguyên Thanh trước gọi điện thoại cho bà ngoại, trả lời tin nhắn cho dì trẻ, hướng Tiểu Viên báo bình an.

Sau đó đổi bộ quần áo, nhét điện thoại di động vào túi, tới phòng khách lầu một, phát hiện biệt thự trống rỗng, chỉ có em gái tai thỏ cao gầy xinh đẹp ân cần dọn vệ sinh.

“Bọn họ đâu?” Trương Nguyên Thanh nhíu mày hỏi.

Ba cô gái không ở nhà có thể lý giải, nhưng trạch nam Học Sĩ cũng không ở nhà, thì nhất định có việc.

Em gái tai thỏ kinh ngạc vui vẻ nói:

“Nguyên Thủy thiếu gia, ngài đã về rồi.

“Trong bảy ngày ngài không ở đây, Nữ Vương cùng Tạ Linh Hi đều vào phó bản một lần, Tạ Linh Hi là tối hôm qua vào phó bản, Quan Nhã tiểu thư dẫn Nữ Vương cùng Lý Thuần Phong ra ngoài làm nhiệm vụ rồi.”

Như vậy à, phó bản giai đoạn Siêu Phàm sẽ không vượt quá hai ngày, Tạ Linh Hi muộn nhất buổi tối ngày mai sẽ đi ra... Trương Nguyên Thanh gật gật đầu, cũng chưa hỏi Quan Nhã làm nhiệm vụ gì.

Em gái tai thỏ là không có khả năng biết được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận