Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1154: Nguy cơ rơi xuống biển (1)

Không khí nhất thời trầm mặc, chiến thuyền không nhanh không chậm hướng về đảo Nhai Sơn nơi xa chạy đi. Trương Nguyên Thanh bỗng nhiên nhìn về phía Hạ Thụ Chi Luyến trước sau không nói một lời, thực hiện chức trách, nói:
“Hạ Thụ, Thuần Dương chưởng giáo chuyện đó, có cái gì nối tiếp không?”

Từ lúc hắn bị giam lỏng, tin tức bên ngoài liền chặt đứt.

Hạ Thụ Chi Luyến quay đầu, nói:

“Cao Phong trưởng lão đang theo vụ án này, nhưng cậu biết, Thuần Dương chưởng giáo không chịu điểm đạo đức ước thúc, so với nghề nghiệp tà ác càng khó tìm hơn. Quan Tinh thuật của Thái Nhất môn cùng Học Sĩ bói toán, chưa thể khóa mục tiêu được hắn.

“Thuần Dương chưởng giáo tựa như có thủ đoạn phản bói toán?”

Trương Nguyên Thanh chậm rãi gật đầu: “Vậy thì khó xử lý rồi, Thuần Dương chưởng giáo không chết, để lại tai họa vô cùng. Hắn còn khó giải quyết hơn so với mọi nghề nghiệp tà ác.”

Không chịu điểm đạo đức ước thúc? Hai người Vân Mộng, Anh Gà Đỏ nghe như lọt vào trong sương mù, Tự Do Chi Ưng thì giống như ngửi được tình báo quan trọng, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Trương Nguyên Thanh, tràn đầy tò mò.

Lúc này, thuyền chạy ổn định dừng lại, tiếp theo là tiếng bước chân “Thùng thùng”, Hạ Hầu Ngạo Thiên đi tới.

Hắn lấy ra một cái mũ giáp màu đen, tràn ngập cảm giác khoa học kỹ thuật đội lên, lại từ trong ô vật phẩm lấy ra một người máy lặn nước.

“Cậu muốn làm gì?” Anh Gà Đỏ thay mọi người hỏi ra nghi hoặc.

“Trong giới thiệu linh cảnh không phải nói, dưới đáy nước có Tỏa Long trận sao, tôi để người máy xuống nước điều tra một phen.” Hạ Hầu Ngạo Thiên trào phúng nói:

“Phó bản cấp S không thể chỉ dựa vào vũ lực, cần động não.”

“Ài cậu cái thằng cha này, giọng điệu nói chuyện thật gợi đòn, tin hay không tôi đun cậu thành canh.” Đừng nhìn Anh Gà Đỏ 1 mét 7, khí thế lại tới 2 mét 7.

“Không cần thiết không cần thiết, hắn cũng không phải người Hồ Kiến.” Trương Nguyên Thanh ngăn lại xung đột tăng lên.

Phương Sĩ tinh thông trận pháp, cách làm của Hạ Hầu Ngạo Thiên không bắt bẻ được.

“Phốc!”

Ngực người máy lặn nước cao nửa mét sáng lên ánh sáng đèn pha, nhảy xuống biển.

Hạ Hầu Ngạo Thiên đứng ở tại chỗ, chuyên tâm điều khiển người máy.

Đám người Trương Nguyên Thanh kiên nhẫn chờ đợi.

“Đệch!”

Đột nhiên, Hạ Hầu Ngạo Thiên kinh hô một tiếng, luống cuống tay chân tháo mũ ra, sắc mặt hắn vô cùng kinh hãi, tựa như bị cái gì dọa, cổ, mu bàn tay nổi lên một tầng da gà.

“Làm sao vậy?”

Động tác của Anh Gà Đỏ vĩnh viễn là nhanh nhất, chạy nhanh vài bước, tới trước mặt Hạ Hầu Ngạo Thiên.

Vị con cháu thế gia tự xưng là nhân vật chính này, giờ phút này khuôn mặt hoàn toàn không còn màu máu, ánh mắt đăm đăm, đáy mắt lưu lại sợ hãi, tựa như còn chưa từ trong kinh hãi khôi phục.

Điều này làm mọi người đã tò mò lại ngưng trọng, có thể dọa một tên trẻ trâu thành như vậy, thứ dưới biển có thể thấy được khủng bố bao nhiêu.

Tự Do Chi Ưng, Vân Mộng và Hạ Thụ Chi Luyến lặng yên căng lên cơ bắp.

Đối mặt các đồng bạn ném đến cái nhìn chăm chú, Hạ Hầu Ngạo Thiên hít sâu một hơi, nói:

“Thuyền chìm, đáy biển tất cả đều là thuyền chìm, mà ở giữa thuyền chìm, có một con thuyền đặc biệt lớn, đại khái gấp bốn năm lần chiếc thuyền này của chúng ta. Những chiếc thuyền chìm đó quay quanh chiếc thuyền lớn này, hợp thành một trận pháp rất kỳ quái, tuy đèn pha người máy hào quang có hạn, tôi chưa thấy rõ toàn cảnh trận pháp, nhưng có thể khẳng định, đáy biển quả thật có một tòa đại trận.”

“Tòa trận pháp đó rất cổ quái, tôi chưa từng thấy, muốn phá giải, độ khó cực cao.”

Nói lời thừa, đó là trận pháp tu sĩ bố trí cổ đại, người ta là có truyền thừa, trình độ bày trận khẳng định cao hơn linh cảnh hành giả, đây là khác biệt của toán học bậc trung cùng toán học bậc cao... Trương Nguyên Thanh nói:

“Sau đó thế nào?”

Nếu chỉ là như vậy, không có khả năng dọa Hạ Hầu Ngạo Thiên thành như vậy.

Hạ Hầu Ngạo Thiên thấp giọng nói:

“Tôi khống chế người máy dưới nước tới thuyền lớn trung ương trận pháp tra xét, ngay tại lúc người máy tiếp cận, đột nhiên thấy trong khoang thuyền tựa như có một cô gái áo trắng bay ra, chợt lóe rồi biến mất. Tôi vội điều chỉnh góc độ camera truy đuổi cái bóng trắng đó, nhưng tôi như thế nào cũng không tìm thấy, lại phát hiện, phát hiện...”

Nói tới đây, sắc mặt hắn trở nên khó coi: “Phát hiện đáy biển tất cả đều là thi thể chết trận, chúng nó có cả ngàn vạn, đứng ở trên thềm biển, đứng ở đầu thuyền, ngẩng đầu lên nhìn tôi, từng đôi mắt trắng dã tĩnh mịch.”

Đám người Anh Gà Đỏ tưởng tượng một phen, trong lòng nổi lên cảm giác lạnh loát.

Mà Âm Cơ cùng Trương Nguyên Thanh thân là Thần Dạ Du, thì sắc mặt như thường.

Bọn họ đã quen.

Hạ Hầu Ngạo Thiên tiếp tục nói:

“Chúng nó giống như hóa thành Thủy Quỷ hoặc là Âm Thi, nhưng chưa công kích người máy. Tôi vừa tính khống chế người máy tiến vào chiếc thuyền lớn kia tra xét, kết quả camera vừa xoay, liền thấy được một khuôn mặt phụ nữ, cô ta không biết khi nào đã bơi tới trước mặt tôi, sau đó nữa, liền mất kết nối, đệch, dọa chết lão tử rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận