Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2205: Nhiệm vụ đầu tiên (3)

Nhân loại thiên phú ngàn ngàn vạn, mà chương trình học trong trường học chỉ một chút như vậy, thành tích kém, chỉ có thể nói rõ thiên phú không ở trên mấy môn đó.

Cho nên thành tích học tập có quan hệ với chỉ số thông minh, nhưng lại không có quan hệ mạnh như vậy.

Trương Nguyên Thanh nói: “Tôi biết rồi, đã như vậy, tôi biết chế định phương án dạy học như thế nào rồi.”

Tào Thiến Tú xoay đầu lại, đôi mắt sáng lấp lánh chăm chú nhìn: “Anh tính dạy như thế nào?”

Trương Nguyên Thanh nói: “Tôi có một đạo cụ nghề nghiệp Học Sĩ, có thể làm người ta trong ngắn hạn biến thành học bá, lúc thi cho cô mượn.”

Tào Thiến Tú mắt sáng ngời: “Học Sĩ... Tôi từng nghe nói nghề nghiệp này, nghe nói mỗi một Học Sĩ đều có trí tuệ siêu phàm thoát tục cùng học thức thâm hậu, bọn họ am hiểu pha chế thuốc cùng chế tác vũ khí, nhà khoa học đỉnh cấp nhất trên đời cũng không bằng bọn họ. Tốt lắm, anh là đáng giá một giờ 50 đồng.”

Học Sĩ cũng không có cao lớn vĩ đại như cô nói, Học Sĩ tôi biết đều đang vặn đinh ốc... Trương Nguyên Thanh nói: “Tôi cho rằng cô sẽ cương trực công chính từ chối.”

Tào Thiến Tú lắc đầu, nghiêm trang nói: “Không, Lôi Pháp Sư cũng có thể có điểm mấu chốt linh hoạt.”

Trương Nguyên Thanh cười nói: “Cô là biết điểm mấu chốt.”

Học sinh cùng thầy nhìn nhau cười, chỉ có bà chủ nhà đạt thành thương tổn.

Nụ cười trên mặt Tào Thiến Tú nhiều hẳn lên, “Ừm, tôi còn chưa biết ID linh cảnh của anh.”

“Thông Thiên Giáo Chủ!”

“Thông Thiên Giáo Chủ cái tên này tôi tựa như có chút quen thuộc.” Tào Thiến Tú nói: “Tào Pháp Quan, ID linh cảnh của tôi.”

Cô là người liên bang Tự Do sinh trưởng ở địa phương, tuy từ nhỏ đã học tiếng Trung, nhưng đối với văn hóa cố quốc không quá quen thuộc.

“Pháp quan?” Trương Nguyên Thanh đánh giá cô gái.

Vẻ mặt Tào Thiến Tú nghiêm túc nói: “Giấc mộng lúc còn nhỏ của tôi là giống với ba tôi, trở thành pháp quan.”

“Ba cô không phải mở quán ăn sao?” Trương Nguyên Thanh chấn động.

Tào Thiến Tú liếc hắn một cái, “Giấc mộng của ba tôi cũng là trở thành pháp quan.”

Trương Nguyên Thanh: “...”

...

10:30 sáng, Trương Nguyên Thanh cùng Annie ngồi xe taxi, tới một quán ăn nổi tiếng của khu Queens.

Ở dưới nhân viên phục vụ dẫn dắt, hai người sau khi ảo thuật dịch dung, tiến vào phòng chủ thuê đặt sẵn.

Phòng không lớn, nhưng tính riêng tư bảo mật rất tốt, bên cạnh bàn nhỏ hình tròn có một người đàn ông da trắng lớn tuổi thái dương ngả màu sương ngồi, hắn mặc âu phục chỉn chu, bụng to, khuôn mặt tròn trịa đầy đặn.

Hắn ánh mắt bình tĩnh, khí thế bất phàm, từ quần áo trang phục, cùng với đồng hồ trên tay trái có thể phán đoán, đây là một quý ông tương đối thành công.

Phía sau người đàn ông da trắng lớn tuổi có hai vệ sĩ đồ đen đứng.

Ánh mắt hắn đảo quanh ở trên thân hai người tiến vào phòng, khi thấy Annie, ánh mắt chợt sáng ngời, sau đó lại lộ ra nét thất vọng.

Annie dung mạo bình thường, làn da thô ráp.

Người đàn ông da trắng lớn tuổi trầm giọng hỏi: “Các người ai là Thông Thiên Giáo Chủ?”

Trương Nguyên Thanh chưa trả lời, kéo ghế dựa ra ngồi xuống, động tác này đã nói rõ tất cả.

Người đàn ông da trắng lớn tuổi khẽ gật đầu, con mắt màu xám nhạt nhìn về phía Trương Nguyên Thanh, nói:

“Nội dung nhiệm vụ của tôi không thích hợp công khai, cho nên chỉ có thể mời các người tới đây, tiền đi đường có thể tìm tôi chi trả.”

“So sánh với làm ăn 2 triệu, tiền đi đường chỉ là việc nhỏ không đáng kể.” Trương Nguyên Thanh nói ngoại ngữ trúc trắc.

Chỉ cần đối phương không thao thao bất tuyệt, trao đổi đơn giản hắn vẫn là không có vấn đề.

Người đàn ông da trắng lớn tuổi trầm giọng nói: “Tôi muốn thuê cậu giết một người.”

Hắn từ trong túi lấy ra một tấm ảnh chụp đặt lên bàn.

Trương Nguyên Thanh tập trung nhìn vào, người đàn ông trên ảnh chụp làn da thâm đen, môi rất dày, đầu trọc, khuôn mặt gầy, cánh tay giăng kín hình xăm, trong mắt lóe ra hung quang.

“Tôi cần nhiều tin tức hơn nữa.” Hắn nhìn người đàn ông da trắng lớn tuổi.

Ở lúc người đàn ông da trắng lớn tuổi lấy ra tấm ảnh chụp này, Trương Nguyên Thanh cảm ứng được trong cảm xúc của đối phương tràn ngập hận ý, hận ý khắc cốt.

Người đàn ông da trắng lớn tuổi tự xưng Kevin, kinh doanh một công ty vận chuyển đường thủy loại nhỏ, làm ăn cũng không tệ lắm.

Nội dung lần treo thưởng này là báo thù.

“Hắn tên Lee Austin, là một lão đại xã hội đen khu Bronx, sáu năm trước, hắn tìm tới tôi, nói muốn cung cấp dịch vụ bảo an cho công ty của tôi, hàng năm thu 2 triệu đồng liên bang phí dụng.

“Cái gọi là dịch vụ bảo an, thật ra chính là tống tiền, bọn họ sẽ không thật sự bảo vệ cậu, chỉ là tìm cái cớ cho bản thân cường thủ hào đoạt. Lúc ấy việc làm ăn của tôi ở giai đoạn mấu chốt, đang cần tài chính, liền từ chối hắn.

Vì thế cả nhà chúng tôi bị Lee Austin uy hiếp, hắn tuyên bố muốn giết vợ tôi, muốn bán con gái tôi tới khu Bronx làm gái điếm hạ lưu nhất, ngủ với lũ quỷ da đen kia. Tôi ở New York có chút quan hệ, cũng không sợ xã hội đen làm khó dễ, liền thuê một đoàn đội vệ sĩ, bảo vệ người nhà 24 trên 24, đồng thời báo cảnh sát. Nhưng chuyện không hay vẫn đã xảy ra.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận