Linh Cảnh Hành Giả

Chương 880: Bài binh bố trận (1)

Lời của cô tựa như có ma lực nào đó, làm người ta tin phục, cùng đã kích phát ý chí chiến đấu cùng thù hận của hai bên trận doanh đối kháng.
“Không sai, Nguyên Thủy Thiên Tôn, ngươi không cần thiết dùng thủ đoạn hạ lưu.”

“Muốn chiến thì chiến, lão tử không sợ các ngươi.”

“Thà chết đứng, cũng không sống quỳ.”

Huyễn Thuật Sư khống chế tinh thần? Trương Nguyên Thanh khẽ nhíu mày, liếc thục nữ văn nhã một cái thật sâu, lập tức đánh mất ý niệm để Khấu Bắc Nguyệt phối hợp chiêu an. Hắn không nói nữa.

Hồng Vi quay đầu, cho Bách Vô Cấm Kỵ một ánh mắt.

Không thể tiếp tục lưu lại, phải tìm một chỗ tẩy não cho bọn hắn. Bách Vô Cấm Kỵ càng thêm kiêng kị đối với Nguyên Thủy Thiên Tôn, liền nói ngay: “Chúng ta đi!”

“A, nếu chó trận doanh hợp pháp nhất định phải đi theo, chúng ta cũng hoan nghênh.” Nói xong, dẫn trước rút lui về phía chỗ sâu trong thành thị phế tích. Đám người trận doanh sơn quỷ, không hề có chút chần chừ nào, lục tục đuổi theo.

Trương Nguyên Thanh hướng về phía bóng lưng bọn họ cao giọng nói:

“Cân nhắc thêm một lần, thẳng đến trước khi phó bản chấm dứt, hứa hẹn của ta vẫn hữu dụng.”

Thiên Hạ Quy Hỏa nheo mắt, nhìn theo kẻ địch rời đi, lắc đầu tiếc hận nói:

“Cậu vừa rồi nói quá bảo thủ, đã muốn chiêu an, vậy nên bỏ qua mọi thứ trước kia, sớm một chút nói như vậy, chỉ sợ đã có người đầu hàng ngay tại chỗ.”

Sau khi thành linh cảnh hành giả không lạm sát kẻ vô tội, không vi phạm pháp lệnh, vậy bọn họ còn là nghề nghiệp tà ác sao? Trương Nguyên Thanh liếc hắn một cái. “Đây là điểm mấu chốt, hơn nữa, tôi không muốn nuốt lời.”

Thiên Hạ Quy Hỏa ngẩn ra một phen, lắc đầu bật cười:

“Điểm mấu chốt của cậu vẫn là không đủ linh hoạt, thiếu khí chất kiêu hùng, chẳng qua, không làm người ta chán ghét. Mà thôi, có Huyễn Thuật Sư, chiêu an của cậu rất khó thành công, chẳng qua cũng thành công chôn xuống tai họa ngầm ở trong trận doanh sơn quỷ.”

Trương Nguyên Thanh lại đã quay đầu, triệu tập hành giả trận doanh sơn thần.

“Tập hợp!”

“Nên thảo luận một phen nhiệm vụ tiếp theo. Mặt khác, một khối Trái Tim Rừng Rậm cuối cùng ở chỗ ai?”

Các hành giả chính phủ nhìn nhau, không ai đáp lại.

Ở chỗ Quan Nhã? Trương Nguyên Thanh liền chỉ vào cao ốc chỗ lão tài xế, nói: “Vào bên trong nói, các Thủy Quỷ đi tinh luyện một ít nước dùng để uống, các Mộc Yêu phụ trách săn thú, lại kiếm chút đồ ăn.”

Mọi người còn chưa tụ lại đâu vào đấy tản ra, bận việc của mình.

Trương Nguyên Thanh tiến vào cao ốc, vừa vặn thấy Quan Nhã dẫn Hoa Hồng Máu xuống lầu, xem nhẹ người sau ánh mắt hơi dại ra, gương mặt cứng ngắc, quả thực chính là một đôi nữ thần.

Một vị Hỏa Sư trung niên dìu Khương Tinh Vệ lớn tiếng nói:

“Thực con mẹ nó xinh đẹp, Nguyên Thủy Thiên Tôn, cậu lúc giết cô gái này luyện âm thi, không có bất cứ sự do dự nào sao? Hay là nói, cậu chính là hướng về phía sắc đẹp mới chọn cô ta?”

Nói hươu nói vượn cái gì thế, anh chẳng lẽ không biết lươn là sinh vật á nhiệt đới sao? Nếu nói chuyện là người khác, Trương Nguyên Thanh phải hoài nghi đối phương có phải mượn cơ hội dìm hắn hay không, nhưng đã là Hỏa Sư, Trương Nguyên Thanh tin tưởng, gã là có chuyện nói thẳng.

Đám đàn ông phát ra tiếng cười vang quái dị.

Trương Nguyên Thanh vốn không muốn giải thích, nhưng liếc thấy mấy nữ đồng nghiệp xinh xắn xung quanh đang yên lặng nhìn hắn, liền ho khan một tiếng, nghiêm trang nói: “Đây là âm thi do Phó bách phu trưởng chuẩn bị cho tôi. Một cái kia lúc đấu lôi đài dùng, đã tổn hại ở thôn Thất Ngữ.”

Các nữ đồng nghiệp bừng tỉnh đại ngộ.

Hắn lúc này mới nhìn về phía Quan Nhã, lộ ra nụ cười:

“Chị có đạt được phần thưởng Trái Tim Rừng Rậm không?”

Quan Nhã nhẹ nhàng gật đầu, chớp chớp mắt: “Đá quý rất đẹp, xanh làm chị hốt hoảng!”

- Giải thích câu này là nghĩa bóng của lục, xanh lá tương tự với nghĩa bị cắm sừng ở Việt Nam. Hết giải thích.

Khi nói chuyện, cô liếc nhìn các nữ đồng nghiệp xung quanh.

“Câu này lượng tin tức thật lớn, chị ấy có thể nhìn ra mình giải thích dư thừa là muốn vãn hồi lại hình tượng trong lòng các nữ đồng nghiệp... Trương Nguyên Thanh âm thầm lẩm bẩm, tuy đã rất thích ứng phong cách nói chuyện của Quan Nhã, nhưng có đôi khi vẫn sẽ kẹt, không biết nên đáp lại như thế nào.

“Chị Quan Nhã, bụng em đau quá.”

Khương Tinh Vệ ra sân đúng lúc, nhíu lại cặp lông mày nhỏ, đi đến bên cạnh Quan Nhã.

Quan Nhã tập trung tinh thần đánh giá một phen, xác nhận thương thế của cô đã được khống chế, khẽ thở phào ra, kéo cô ngồi xuống ở bậc thang.

Vì thế, mọi người ngồi ở trong hành lang giăng kín tro bụi, đá vụn, chờ Mộc Yêu đi săn xong, Thủy Quỷ lấy nước về, Hỏa Sư nướng thịt xong, bọn họ ăn thịt nướng hương vị không ra làm sao, bắt đầu bàn bạc hành động tiếp theo.

Trương Nguyên Thanh nói: “Trước nói nhiệm vụ một lần, chúng ta cần mang theo bốn khối ‘Trái Tim Rừng Rậm’ tới bốn tòa trận pháp, tìm được mắt trận, củng cố phong ấn. Mỗi tòa trận pháp kích hoạt khoảng cách không thể vượt qua mười phút, cái này ý nghĩa chúng ta phải chia bốn đội tới trận pháp khác nhau. Mà căn cứ nhiệm vụ nhắc nhở, chỉ cần có một trận pháp bị trận doanh sơn quỷ đột phá, bọn hắn liền có thể triệu hồi ra tồn tại trong ao máu. Trận doanh sơn quỷ cũng có bốn khối huyết ngọc, theo tôi phỏng đoán, huyết ngọc giống với đá quý, đều đại biểu cho một tòa trận pháp.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận