Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2451: Phù kê (3)

Tuy vẫn không quá yên tâm, nhưng mình nếu chết thật rồi, cũng chỉ có thể lựa chọn tin tưởng đồng đội... Trương Nguyên Thanh suy nghĩ tung bay, trong chờ đợi hơi khẩn trương, hắn thấy màu đen sì rút lui, ánh sáng ùa vào.

Trời đã sáng!

Ồ, mình chưa chết... Trương Nguyên Thanh bất ngờ không thôi, lập tức nhìn về phía đồng bạn.

Gương mặt Kỵ Sĩ đơn truyền, Thiên Hạ Quy Hỏa cùng Triệu Thành Hoàng lần lượt xuất hiện ở trong tầm nhìn, duy chỉ không có Tôn Miểu Miểu.

Nhưng trên hành lang cũng không có thi thể của Tôn Miểu Miểu, chỉ có một đường nét hình người cháy đen chảy mỡ.

Tôn Miểu Miểu không thấy nữa!

“Tôn Miểu Miểu đâu?” Triệu Thành Hoàng nhìn chằm chằm đường nét hình người trên mặt đất, giọng điệu có chút không quá xác định hỏi.

Địch Thái “A” một tiếng, tới trước đường nét hình người, nói: “Cái này không phải sao, nhưng vì sao là loại kiểu chết này? Phù thủy mỗi đêm thủ pháp giết người đều khác nhau? Lúc đêm tối rõ ràng không có ánh lửa, nhưng Miểu Miểu bị cháy ngay cả tro cốt cũng không còn.”

“Cũng có khả năng là vấn đề thân phận, Miểu Miểu là người gia tộc Lance, phù thủy có thù oán với gia tộc Lance, cho nên tử trạng đặc thù cũng nói không chừng!” Giọng điệu Trương Nguyên Thanh có chút may mắn.

Người chết không phải Thiên Hạ Quy Hỏa, vạn hạnh!

“David chưa chết là được.” Địch Thái cũng lộ ra nụ cười, “Mở cửa đi, xem xem trong phòng có manh mối gì?”

Nguyên nhân cái chết của Tôn Miểu Miểu không cần thiết rối rắm, bởi vì mặc kệ là suy đoán của Địch Thái, hay là suy đoán của Nguyên Thủy, đều không thể khảo chứng, ít nhất bây giờ không thể khảo chứng... Thiên Hạ Quy Hỏa thu hồi ánh mắt, xoay người tới trước cửa phòng, tiêu phí mười điểm, mở ra cửa.

“Két !”

Hắn đẩy ra cửa gỗ, dẫn theo đồng đội tiến vào phòng.

Bố cục căn phòng không khác gì hai gian trước đó, đồ gia dụng cũng giống nhau, lộ ra mộc mạc đơn sơ của thời Trung Cổ.

Chẳng qua, trong gian phòng này có lượng lớn tấm da dê quý giá.

Hàm lượng vàng nghiền áp hai căn phòng trước.

Tấm da dê chế tạo độ khó cực lớn, tài liệu quý giá, ở thời Trung Cổ là quý tộc chuyên dụng.

Mà ở trong phòng Thiên Hạ Quy Hỏa, ước chừng có hơn mười tấm da dê.

Địch Thái chủ động đến trước bàn, đọc tấm da dê, Trương Nguyên Thanh thì đi về phía tủ quần áo, Thiên Hạ Quy Hỏa cùng Triệu Thành Hoàng ở giường cùng gầm giường tìm kiếm.

Rất nhanh, Trương Nguyên Thanh dẫn đầu từ trong tủ quần áo tìm được một cái hũ gốm to bằng bàn tay, trong hũ gốm đựng chất lỏng đen sì, ngửi, có mùi máu tươi rất nhạt.

“Tôi nơi này có phát hiện!” Hắn nâng hũ gốm nói.

Địch Thái, Thiên Hạ Quy Hỏa cùng Triệu Thành Hoàng lập tức ghé qua, hũ gốm truyền lại ở giữa ba người, cũng không biết chất lỏng đen sì là cái gì.

Triệu Thành Hoàng suy nghĩ, nói: “Cú Mang, cậu nếm thử!”

Trương Nguyên Thanh trầm ngâm, cảm thấy vẫn có thể xem là một biện pháp tốt, ở dưới tình huống không xác định thuộc tính chất lỏng, nếm là phương thức kiểm tra đo lường tốt nhất.

Lâu đài cổ ban ngày không phong ấn vật phẩm cùng kỹ năng, lấy sinh mệnh lực, sức tự lành mạnh mẽ của Thần Dạ Du, cùng với đạo cụ trị liệu cùng Sinh Mệnh Nguyên Dịch trong hòm đồ, hoàn toàn có thể yên tâm lớn mật nếm.

Vì thế ở trong ánh mắt tò mò của ba người, Trương Nguyên Thanh bưng lên hũ gốm, nhấp một ngụm.

“Mùi vị thế nào?” Ba người vội vàng nói.

Trương Nguyên Thanh chép miệng một cái: “Là máu, nhưng có hương vị ngọt ngào không thể nói rõ được, có kịch độc, người thường uống nhất định phải chết, đối với tôi không có gì uy hiếp.”

“Cũng chính là thuốc độc rồi.” Địch Thái gật gật đầu.

Tiếp tục tìm kiếm, Thiên Hạ Quy Hỏa và Triệu Thành Hoàng không thu hoạch được gì, nhưng Địch Thái đọc tấm da dê phát hiện manh mối trọng đại.

Hắn đầu tiên là mang một xấp tờ giấy sợi đay, bông gòn chế tác phát cho ba người truyền đọc.

Đây là một phong thư tình, Sendy con gái chủ nhân lâu đài cổ Ya Lance, viết thư tình cho gia sư David.

Sendy Lance yêu gia sư tuấn tú, nhưng mẫu thân đã tính gả cô cho quý tộc, cô khát vọng theo đuổi tình yêu, không dám phản kháng mẫu thân, cô gái vô cùng u buồn.

Cô viết trong thư tình: “A, người yêu cua em, nếu trong lòng anh cũng có em, xin dẫn em đi!”

Sendy cùng gia sư là quan hệ tình lữ? Hoặc là đơn phương ái mộ? Trương Nguyên Thanh cùng hai đồng đội nhìn nhau.

Địch Thái lại đưa qua một tấm da dê.

Ba người truyền đọc một lần, ghi bên trên thế mà là lịch sử gia tộc Lance, viết rõ gia tộc Lance là gia tộc phù thủy, ở trăm năm trước đột nhiên suy yếu, phù thủy trong gia tộc tử vong toàn bộ, ma pháp đen thất truyền.

Tấm da dê này trải rộng lỗ thủng sâu mọt đục, thoạt nhìn đã có chút niên đại.

“Tôi cảm thấy không thích hợp!” Trương Nguyên Thanh vẻ mặt nghiêm túc.

Thiên Hạ Quy Hỏa hỏi: “Chỗ nào không đúng?”

“Manh mối chứng minh David là người sói đâu? Vì sao sẽ không có manh mối chứng minh David là người sói?” Trương Nguyên Thanh trầm giọng nói: “Hơn nữa, David không có động cơ giết Ya Lance.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận