Linh Cảnh Hành Giả

Chương 345: Đội trưởng (4)

Lý Đông Trạch quên mất tao nhã, một câu fuck thốt ra: “Ôi lạy Chúa, ngài là đang đùa tôi sao...”
Quan Nhã và Nguyên Thủy cùng nhau vào trấn Âm Dương? Vậy nếu nhiệm vụ thất bại, đội 2 trực tiếp tổn thất hai đội viên ưu tú.

Kinh ngạc giận dữ qua đi, không biết vì sao, hắn lại có sự yên tâm khó hiểu. Một mặt là Nguyên Thủy đứa nhỏ xui xẻo này rốt cuộc không vào cấp S nữa. Một mặt khác là, có hắn ở bên cạnh Quan Nhã, tăng tỷ lệ vượt qua lên rất nhiều.

Lý Đông Trạch trầm ngâm một lát, gọi vào số Phó Thanh Dương.

“Đô đô ! “

Tiếng chuông vang hồi lâu, thanh âm cấm dục cao ngạo lạnh lùng của Phó Thanh Dương truyền đến:

“Muộn như vậy gọi điện thoại tới, là có chuyện gì quan trọng à.”

Giọng điệu hắn không quá thích hợp, tựa như bất mãn mình quấy rầy nghỉ ngơi... Thân là Thám báo, Lý Đông Trạch nghe ra trưởng quan bất mãn, trầm giọng nói:

“Bách phu trưởng, Quan Nhã vừa rồi đã vào phó bản, cấp A, trấn Âm Dương, loại hình tử vong.”

Cấp A loại hình tử vong, so với loại hình không tử vong khó khăn còn lớn hơn nhiều.

? Đầu kia điện thoại trầm mặc, Lý Đông Trạch có thể cảm nhận được phó Bách phu trưởng sầu lo, nhưng hắn người này quá nghiêm túc quá kiêu ngạo, mặc dù trong lòng lo lắng Quan Nhã, cũng sẽ không biểu hiện ra ngoài.

“Biết rồi...” ? Giọng Phó Thanh Dương lộ ra trầm thấp.

Lý Đông Trạch lại nói: “Nguyên Thủy cũng vào trấn Âm Dương, hẳn là cùng Quan Nhã.”

Vừa dứt lời, giọng điệu Phó Thanh Dương rõ ràng ngẩn ra: “Nguyên Thủy cũng vào trấn Âm Dương?”

“Đúng vậy.” Lý Đông Trạch cho câu trả lời khẳng định.

“? Biết, ngày mai chờ tin tức xấu của bọn họ đi.” Phó Thanh Dương nói.

? Giọng hắn lạnh lùng như trước, nhưng giọng điệu bỗng nhiên thoải mái, không nặng nề nữa.

Hình ảnh từ mơ hồ đến rõ ràng, đầu tiên xuất hiện ở trong tầm nhìn, là một trấn nhỏ đầy nét cổ kính, phong cách vùng sông nước Giang Nam, tường trắng ngói đen, đường trải phiến đá, kéo dài hướng chỗ sâu trong thôn trấn.

Bên đường, góc tường, mọc từng mảng màu xanh lá.

Bầu trời xanh thẳm, thời gian trong linh cảnh là ban ngày, trên mặt cỏ ngoài trấn, mấy con trâu màu đen cúi đầu gặm cỏ, trẻ chăn trâu dựa vào dưới tàng cây ngủ gà ngủ gật.

Trương Nguyên Thanh nâng mắt nhìn lại, hắn đang đứng ở dưới cổng chào ngoài trấn nhỏ, cổng chào có khắc ba chữ to rồng bay phượng múa:

“Trấn Âm Dương “

Đây là một phó bản nhiệm vụ không ngừng biến hóa, từng đoàn đội vào gặp cửa ải đều không giống nhau, cái này quyết định bởi linh cảnh sắp xếp cho bọn họ tuyến đường nào đi thông quảng trường...

Lần này tuy không phải cấp S, nhưng vẫn là loại hình tử vong, cái số của mình thực không thể nói rõ là tốt hay xấu...

Nhiệm vụ ẩn Ma Quân nói là cái gì? Âm Dương Tán Nhân ở nơi này giấu đạo cụ gì?

Hắn vừa nhớ lại tin tức giới thiệu trấn Âm Dương, vừa mịt mờ triệu hồi ra kính râm đeo lên, đánh giá “đồng bạn” bên người.

Hả? Trương Nguyên Thanh ở trong đám người thấy được dung nhan quen thuộc, cô dáng người cao gầy, ngũ quan con lai tinh xảo, bắt mắt giống như đom đóm.

Quan Nhã? !

Mà lúc này, ánh mắt Quan Nhã vừa lúc ném tới, nhìn thấy người quen thuộc, đôi mắt đẹp nở rộ ra hào quang khôn kể.

Nguyên Thủy, thế mà lại ghép với hắn, thật sự ghép với hắn... Quan Nhã nhanh chóng che giấu vui sướng, dời ánh mắt đi, đánh giá đồng bạn khác, chưa từng đến nhận nhau.

Cô ấy nhìn thấy mình rất vui vẻ nha, đó là đương nhiên, gặp được mình loại người thú vị này, ai cũng sẽ vui vẻ... Cô ấy không tính nhận nhau với mình, xem trước thành phần các đồng đội? Trương Nguyên Thanh phân tích xong tâm tính Quan Nhã, đặt sức chú ý về phía đồng bạn khác.

Đồng bạn bên người tổng cộng có sáu vị, trừ Quan Nhã, còn có một nữ bốn nam, đều là thanh niên.

“Bốp bốp!”

Lúc này, cô gái kia vỗ tay, hấp dẫn mọi người chú ý, nói:

“Các vị, tôi là thành viên Ngũ Hành minh, ID: Xin Gọi Ta Nữ Vương, Thủy quỷ cấp 3.”

Xin Gọi Ta Nữ Vương? Cái tên này có chút quen thuộc, ồ, đây không phải là nữ đồng nghiệp hàng ngày lướt diễn đàn sao... Trương Nguyên Thanh cẩn thận đánh giá “Nữ Vương” .

Đây là một cô gái khoảng hai mươi lăm tuổi, quần soóc màu đen, áo thun màu đen, giày chạy màu trắng, dung mạo tươi sáng cởi mở, trang điểm kiểu khói, vành tai trong suốt đeo hai cái vòng lớn màu bạc.

Nữ Vương, nữ vương cái gì, Nữ Vương quán ăn đêm sao? Trương Nguyên Thanh trong lòng nói thầm.

Sóng mắt Nữ Vương lưu động, đảo qua mọi người, tiếp tục nói:

“Tôi từng xem phương án vượt bản linh cảnh trấn Âm Dương, đây là một phó bản đối kháng đoàn đội, đối thủ của chúng ta là nghề nghiệp tà ác một đầu khác của thôn trấn. Hai đội ngũ từ cửa khác nhau tiến vào cổ trấn, đội ngũ dẫn đầu đến quảng trường trung ương, sẽ đạt được một phần thưởng.

“Có thể là quyền lực nào đó, có thể là đạo cụ nào đó, tóm lại, ai tới quảng trường trước, phần thắng của người đó liền lớn. Đây là một phó bản cần đồng lòng hợp sức. Bất cứ nghi ngờ cùng nội chiến nào, đều sẽ dẫn tới đoàn đội bị diệt.

“Cho nên, đề nghị của tôi là chọn ra một đội trưởng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận