Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2763: Tuyến kịch tình Thần Duệ quân (2)

Trương Nguyên Thanh lắc đầu: “Uyển mỹ nhân cái gì cũng chưa nói, đi lên đã ra tay, thiếu chút nữa đâm chết trẫm. Hừ, tiện nhân này, trẫm sủng hạnh như thế, vậy mà lại muốn mưu đồ làm loạn, trẫm phải tru di cửu tộc ả.”

Trịnh Văn Hàn vẻ mặt không thay đổi, nhưng Trương Nguyên Thanh rõ ràng từ trong cảm xúc của hắn cảm ứng được thoải mái không căng thẳng nữa.

Hiển nhiên Trịnh Văn Hàn đã hắn lí do của hắn, tin tưởng trong thời gian một khắc đồng hồ đó Trịnh Long Đồ đang tìm hiểu tình báo.

Mà Uyển mỹ nhân Trịnh gia an bài quả thật cũng chưa lộ tẩy.

Đột nhiên, Trịnh Văn Hàn hỏi: “Thần ở thiên điện phát hiện một viên thuốc, đây là vật gì? Là thích khách lưu lại?”

Trương Nguyên Thanh chỉ chờ hắn hỏi cái này, kinh ngạc nói

“Viên thuốc? Viên thuốc nào? A, nhớ ra rồi, đó là giải độc hoàn Trịnh thống lĩnh cho trẫm, có thể giải trăm loại độc, như vậy liền cũng không sợ cổ trùng cắn.”

Đây là đang lầm đường Trịnh Văn Hàn, để hắn cho rằng Trịnh Long Đồ là muốn lừa hoàng đế ăn vào độc hoàn, dù sao Trịnh Long Đồ chết rồi, chết không đối chứng.

Phát hiện cảm xúc của Trịnh Văn Hàn hoàn toàn bình tĩnh, Trương Nguyên Thanh không kiên nhẫn nói: “Trịnh tướng không có việc gì thì lui xuống đi, đừng quấy nhiễu nhã hứng của trẫm nữa.”

Trịnh Văn Hàn do dự một lát, chắp tay xoay người rời đi, khi bước qua bậc cửa, hắn nghe thấy phía sau truyền đến tiếng cười to của Triệu Thuấn, hô:

“Các vị mỹ nhân, tiếp tục tấu nhạc, tiếp tục nhảy múa!”

Phế vật! Trong lòng hắn cười lạnh một tiếng.

Hoàng hôn.

Anh Gà Đỏ bôn ba bên ngoài nửa ngày quay về Hạ cung, mà Đức phi cùng Nhã phu nhân thì lấy danh nghĩa “thị tẩm” tới Hạ cung, mọi người đóng lại cửa điện, hạ rèm xuống, ở chỗ sâu trong tẩm cung mưu đồ bí mật.

“Chi tiết của Thần Duệ quân đã điều tra ra, quả thật là quân đội Nam triều, nhưng ở mười sáu năm trước đã toàn quân bị diệt.” Anh Gà Đỏ nói.

Trương Nguyên Thanh ngồi khoanh chân ở giường mềm, ngửi được khí tức bất thường, toàn quân bị diệt hẳn là không đến mức chuyển dời thù hận đến trên người hoàng đế.

“Đúng là có nguyên nhân.” Anh Gà Đỏ kéo qua một băng ghế nhỏ, ngồi xuống. “Hai mươi mốt năm trước, Bắc triều tập kết mười vạn đại quân Nam chinh, cũng như bây giờ, bẻ gãy nghiền nát công thành bạt trại, chỉ tốn ba tháng đã đẩy binh lực đến cách quốc đô Nam triều trăm dặm. Lúc ấy vẫn là Trịnh thái hậu buông rèm chấp chính, vị thái hậu này dưới cơn giận dữ, liên tục bãi miễn hơn mười quan viên Binh bộ, ở các huyện phủ dán bố cáo cho phép hào cường địa phương chiêu binh mãi mã, cho phép dân chúng các nơi tự chủ phản kháng!”

“Chính lệnh này vừa ra, đám thân hào kia vì tự bảo vệ mình đều bắt đầu chiêu binh luyện binh, hoặc là đầu tư hạng người trung lương chống lại Bắc triều xâm nhập. Lưu dân mất đi quê hương hưởng ứng kêu gọi quy mô lớn. Trong đó, có một người tên Võ Tân, đã ở dưới loại bối cảnh này quật khởi, xây dựng một mũi Thần Duệ quân.”

“Võ Tân này là con cháu danh tướng, trong tộc từng xuất hiện ba vị cử nhân, hai vị võ tướng, đến hắn một thế hệ này thì xuống dốc, nhưng gia học sâu xa vẫn còn. Người này trị quân có phương pháp, dùng binh như thần, giai đoạn đầu nhận hào cường địa phương quyên giúp, giai đoạn sau quy thuận Nam triều, được triều đình ủng hộ lương thực tiền bạc, chỉ dùng bốn năm thời gian, mười vạn đại quân Bắc triều bị giết thua to, chạy về Bắc cảnh.”

“Lúc ấy đại bộ phận tinh nhuệ của Bắc triều đều tổn thất ở chiến trường, Võ Tân muốn xua quân bắc thượng, một hơi san bằng Bắc triều, kết thúc Nam Bắc hai triều chinh phạt dài tới trăm năm. Nhưng triều đình lại hạ lệnh lui binh.”

Nói tới đây, Anh Gà Đỏ tiếc hận vỗ đùi: “Tôi cho rằng loại tình tiết làm người ta chửi má nó này sẽ chỉ xuất hiện ở trong phim, không ngờ trong phó bản cũng có.”

“Triều đình hoặc là lo lắng Võ Tân ủng binh tự trọng tự lập làm vương, hoặc là quốc khố đánh hết rồi, nhu cầu cấp bách tu dưỡng.”

Trương Nguyên Thanh thúc giục: “Tiếp tục nói.”

“Triều đình liên tục hạ mười hai đạo chiếu thư, mệnh lệnh Võ Tân khải hoàn về triều, nhưng Võ Tân kháng chỉ không nghe, tiếp tục Bắc phạt. Triều đình liền chặt đứt lương thảo của hắn, vừa rồi kể, Võ Tân trị quân có phương pháp, tuyệt không làm việc cướp bóc dân chúng, không tiền không lương không thể Bắc phạt, lại không cam lòng rút quân từ đây, vì thế dẫn dắt một mũi thân quân về triều, muốn thuyết phục triều đình ủng hộ sự nghiệp Bắc phạt của hắn.” Anh Gà Đỏ thở dài nói.

“Kết quả hắn chết ở kinh thành, triều đình cho lý do là chết bệnh, thân quân của hắn không tin, tụ tập gây rối, một bộ phận bị chém đầu, một bộ phận bị đuổi đi, một bộ phận vào tù.

Bộ đội chủ lực ở lại biên giới phía bắc, không bao lâu liền gặp quân đội Bắc triều phục kích, tinh nhuệ toàn quân bị diệt, những người còn lại chạy tứ tán.”

“Nói rất hay, có văn hóa, cứ như nghe sách.” Khương Tinh Vệ giật mình, trong lòng tự nhủ trong quần thể Hỏa Sư của mình cũng không thiếu người làm công tác văn hóa nghiền ngẫm từng chữ một.
Bạn cần đăng nhập để bình luận