Linh Cảnh Hành Giả

Chương 163: Nói chuyện đến từ quá khứ (3)

Hà Bá là nằm qua ải? Ai, là ai tâm địa Bồ Tát, mánh khóe thông thiên như vậy, đây là người thế nào.
“Những Ngày Gian Khó: Là ai, nói mau! ! “

Những Ngày Gian Khó cùng một ít hành giả chính phủ sắp tới sẽ vào linh cảnh vội vàng nhất.

“ Hà Bá: Tôi chỉ biết hắn tên Vương Thái, không qua lại nhiều, không quá rõ. “

“ Lý Đông Trạch: ? ? ? “

“ Quan Nhã: ? ? ? “

“ Thanh Đằng: ? ? ? “

“ Bạch Long: ? ? ? “

Người khác thì bắt đầu nghị luận Vương Thái là thần thánh phương nào, kinh ngạc bởi mình chưa bao giờ nghe nói về người này, có người thử gọi Vương Thái, phát hiện thế mà có ID này.

“Mời Gọi Ta Nữ Vương: Ồ, xem ra là người tổ chức chúng ta, quá tốt rồi.”

Dưới một đám người siêng năng triệu hồi, Vương Thái hiện thân.

“Vương Thái: Tôi không có, không phải tôi, đừng nói lung tung. Nhưng tôi biết là ai, hắn tên Nguyên Thủy Thiên Tôn.”

“Những Ngày Gian Khó: Nguyên Thủy Thiên Tôn? Cái tên thật bá đạo, khó trách ưu tú như thế, hắn lại là người nào. “

“Quả Nhân Có Bệnh: Sao tôi nghe có chút quen tai.”

“Bạch Long: Tôi biết, chính là vị Thần dạ du kia vượt qua đường hầm Xà Linh, bị cẩu tặc bên trên tên là ‘Lý Đông Trạch’ kia mạnh mẽ bắt đi làm thủ hạ, tôi vừa rồi đã quyết định cứu hắn thoát ly bể khổ.”

Cô vừa nói vậy, mọi người trong diễn đàn liền phản ứng lại, nhớ tới người mới kia vượt qua đường hầm Xà Linh, hơn nửa tháng trước, cũng coi như danh chấn nhất thời.

“Những Ngày Gian Khó: Thế mà là hắn? Quá tốt rồi, là người tổ chức chúng ta thì tốt rồi, sợ nhất là Linh cảnh hành giả hoang dã hoàn thành vượt bản, tiếp theo mấy gã Thái Nhất môn.”

Bởi vì chỉ có người một nhà làm ra phương án vượt bản, mới có thể lấy trả giá nhỏ nhất đạt được, phương án vượt bản của nhà mình cùng phương án vượt bản nhà người khác, là có khác nhau.

“Mời Gọi Ta Nữ Vương: Là cậu ta à, nói tới, cậu ta cũng là một vị Thần dạ du, may mắn được Ngũ Hành minh chúng ta mời chào vào. Ừm, tôi bỗng nhiên nhớ tới gần đây ở diễn đàn Thái Nhất môn rất lưu hành một câu: Tôn trưởng lão hồ đồ nha!”

“ Hà Bá: Thì ra hắn tên Nguyên Thủy Thiên Tôn... “

“Quả Nhân Có Bệnh: Nói như vậy, thằng nhóc này, không, vị đại ca này vượt qua hai lần linh cảnh cấp S rồi?”

Nhân vật như vậy, có lẽ ở tương lai không lâu, sẽ trở thành một ngôi sao sáng dần dần dâng lên của Ngũ Hành minh.

Các người buông tha Tôn trưởng lão đi, không, buông tha đội trưởng Viên đi, Tôn trưởng lão sẽ đánh chết hắn.. Trương Nguyên Thanh hài lòng rời khỏi diễn đàn, thu hồi điện thoại di động, đẩy bàn đứng dậy, đi qua khóa trái cửa.

Tiếp theo, hắn mở ra ngăn kéo, lấy ra loa Miêu vương.

Đạo cụ xỏ lá này không thể thu vào ô vật phẩm, chỉ có thể mang theo bên người, sau khi trở về, hắn đã ném cái loa vào trong ngăn kéo.

“Anh Binh nói mang tất cả đều để lại trong loa Miêu vương, mà đạo cụ này quả thật có công năng ghi lại, khi ở trong nhà ma, đã từng nghiệm chứng, cho nên muốn biết anh Binh để lại cái gì, phải khiến nó mở miệng nói chuyện...”

Bàn tay Trương Nguyên Thanh kéo cái loa vỏ ngoài kim loại đen, lâm vào trầm ngâm.

Loa Miêu vương chỉ có hai cái nút, một cái tiếng trống, một cái kèn Xona, hai thanh âm rất có thần dị, không thể thử ở chung cư, bằng không sẽ lan đến người vô tội.

Hơn nữa, cho dù ấn nút, quá nửa cũng không có khả năng đạt được tin tức.

“Lúc nó ở trong nhà ma thổ lộ tin tức, là tự động, lúc ấy mình chưa ấn nút, như vậy, muốn từ trong loa Miêu vương đạt được tin tức, cũng chỉ có thể ngẫu nhiên?”

Trương Nguyên Thanh nhíu mày suy nghĩ một lát, bỗng nghĩ đến đạo cụ xỏ lá này, ở lúc đối mặt cô dâu quỷ, đã bày ra dục vọng cầu sinh không thuộc về đạo cụ nên có.

“Đúng, trong đạo cụ phong ấn linh hồn Miêu vương, nó giống với giày khiêu vũ màu đỏ, là đạo cụ có ý nghĩ của mình, có ý nghĩ thì có thể câu thông...”

Sau khi nghĩ thông suốt, Trương Nguyên Thanh đằng hắng cổ họng:

“Miêu vương à, về sau mày đi theo tao rồi, ăn uống ngon lành, ngày lành ở phía sau đấy. Tao bây giờ muốn mời mày hỗ trợ, ừm, mày có ghi lại hay không, tin tức về Ma Quân?”

Hắn vốn muốn nói anh Binh, nhưng Miêu vương khẳng định không biết anh Binh là chỉ ai, mà hắn lại không biết ID linh cảnh của anh Binh.

Cái loa vỏ ngoài kim loại đen không có phản ứng.

“Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt?”

Cái loa không có phản ứng.

Trải qua khuyên bảo không có kết quả, Trương Nguyên Thanh giận tím mặt, ném nó vào thùng rác, cởi bỏ đai lưng quần:

“Được, mày bất nhân tao bất nghĩa, cho mày nhấm nháp một lần canh đồng tử.”

Ngay tại lúc hắn chuẩn bị lấy ra Định Hải Thần Châm, mở cửa xả lũ, Miêu vương hãm thân trong loa phát ra tiếng dòng điện “xẹt xẹt”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận