Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2453: Suy luận hung thủ (2)

Nhưng Trương Nguyên Thanh mơ hồ cảm thấy có chỗ nào không đúng, làm một người từ khi trở thành linh cảnh hành giả tới nay, từng vượt qua rất nhiều phó bản cấp S loại giải đố, có đôi khi kinh nghiệm cùng trực giác so với logic càng quan trọng hơn.

Tựa như vận động viên bóng rổ có thể bằng vào cảm giác, để phán đoán lần ném bóng này có thể được điểm hay không, cảm giác không đúng, như vậy ở nháy mắt bóng rời tay, đã biết ném bóng thất bại.

Trương Nguyên Thanh bây giờ chính là loại cảm giác này, có phải chỉ có ba nhân vật người hiềm nghi mới có được kỹ năng hay không?

Tôn Miểu Miểu chết có phải bởi vì huyết mạch gia tộc Lance hay không?

Thầy trừ tà Daniel chưa tìm được động cơ giết người, David không có động cơ giết người rõ ràng, vậy “thuốc độc”, “thư tình” cùng “tấm da dê” trong phòng hắn tác dụng ở trong vụ án là cái gì? Còn có rất nhiều điểm đáng ngờ chưa cởi bỏ, rối như tơ vò, lần này cảm giác không đúng...

Trương Nguyên Thanh nói: “Tôi muốn xem một chút manh mối phòng của Lunn, tôi đánh cuộc ngày mai người chết không phải Triệu Thành Hoàng, nếu ngày mai chết là hắn, vậy trực tiếp đề cử ra hung thủ.”

Địch Thái thở dài: “Thật ra tôi càng thêm khuynh hướng bây giờ đề cử ra hung thủ, mặc dù thất bại, tôi cũng còn có thể sống sót, nếu đợi tới ngày mai, nhỡ đâu đêm nay là tôi thì sao? Sau đó các người đề cử ra hung thủ thất bại, tôi cũng đi theo trở về linh cảnh.”

Hắn nhìn về phía Triệu Thành Hoàng và Thiên Hạ Quy Hỏa: “Đối với hai người mà nói, cũng là phiêu lưu.”

Triệu Thành Hoàng cùng Thiên Hạ Quy Hỏa mặt không biểu cảm.

“Được rồi.” Địch Thái nhún vai: “Tôi tôn trọng ý kiến của mấy người, thiểu số phục tùng đa số mà.”

Cùng đề cử phải đồng thời hô lên tên hung thủ, hắn nói một mình không tính.

“Gián điệp rốt cuộc lộ sơ hở rồi...” Trương Nguyên Thanh lẩm bẩm trong lòng, hắn thật ra hiểu Địch Thái lo lắng, Daniel là có kỹ năng. Nếu đêm nay người chết là Kỵ Sĩ đơn truyền, như vậy kỹ năng liền lãng phí vô ích, mặt khác Địch Thái đến bây giờ còn chưa phát động kỹ năng, Trương Nguyên Thanh suy đoán kỹ năng của Daniel phải thỏa mãn điều kiện nào đó mới được, không giống với lên đồng viết chữ bất cứ lúc nào cũng có thể phát động.

Bốn người không tiếp tục thảo luận vụ án, hoặc dựa lưng vào bức tường, hoặc ngồi ở bên giường, yên lặng sắp xếp lại manh mối, nhìn lại toàn bộ vụ án.

Sau đó lẳng lặng chờ đợi đêm tối buông xuống, thời gian ở trong yên tĩnh lặng yên trôi qua.

Rốt cuộc, tiếng mèo kêu bén nhọn thê lương vang lên lần nữa, đêm tối buông xuống, màn đêm nhanh chóng bao phủ lâu đài cổ, xua tan ánh sáng, cắn nuốt bốn người.

Trương Nguyên Thanh chờ đợi trong bóng đêm vài giây, phát hiện mình còn chưa chết, liền biết người chết đêm nay không phải hắn.

Trong khoảnh khắc, đêm tối rút lui như thủy triều, Trương Nguyên Thanh, Địch Thái và Triệu Thành Hoàng lập tức nhìn nhau, sau đó cùng nhau nhìn về phía mặt đất, Thiên Hạ Quy Hỏa nằm thẳng tắp ở trên đất, bộ dạng giống như đang ngủ.

“Phù...” Ba người đồng thời phun ra một hơi, may mắn, người chết không phải mình!

Trương Nguyên Thanh lập tức thúc giục: “Đi, đi tìm phòng của Lunn.”

Bước chân bọn họ rời khỏi cũng trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều, chỉ để lại sỉ nhục của Hỏa Sư cô độc nằm ở trên mặt đất lạnh lẽo.

Lunn là người làm vườn của gia tộc Lance, thân phận thấp, ba người ở lầu một đã tìm được phòng của hắn.

Triệu Thành Hoàng sau khi chi trả điểm, cửa phòng thuận lợi mở ra, trong tiếng “két”, bố cục căn phòng chậm rãi chiếu vào trong mắt ba người.

Đồ gia dụng nơi này so với trên lầu càng đơn sơ hơn, một cái giường một cái bàn, chỉ vậy mà thôi, đồng thời, một mùi tanh tưởi vô cùng xộc vào xoang mũi.

Chuột thối rữa, hoặc là thịt heo giòi bò đầy, hoặc là ‘sữa chua đàn ông’ ở trong không gian oi bức bịt kín lên men vài ngày... Nhắm chừng chính là cái mùi này.

Ba người liên tục nhíu mày, Địch Thái nghiêng đầu nhìn về phía Triệu Thành Hoàng, tức giận nói: “Cậu là giấu thi thể ở trong phòng chuẩn bị qua mùa đông ăn sao?”

Triệu Thành Hoàng mặt lạnh lùng, không để ý tới hắn trêu chọc, chủ động tiến vào phòng. Làm Thánh Giả, Chúa Tể từng xông qua núi thây biển máu, đương nhiên sẽ không bị mùi tanh tưởi nho nhỏ dọa lui.

Tiến vào phòng, bọn họ rất nhanh đã tìm được ngọn nguồn phát ra mùi tanh tưởi, đó là một đống máu thịt hư thối biến thành màu đen đã cứng lại, vị trí ở đầu giường, thoạt nhìn tựa như bãi nôn của người say.

“Bãi nôn?” Địch Thái nói: “Bé thư ký của tôi uống nhiều, chính là nôn như vậy, cô ấy thường xuyên tiếp rượu hộ tôi.”

“Cậu một tên Chúa Tể, còn cần người khác tiếp rượu hộ? Đáng xấu hổ!” Trương Nguyên Thanh lẩm bẩm hắn một câu, triệu hồi ra Quyền Trượng Sơn Thần, gạt vài cái ở trong bãi nôn kia.

“Lượng cũng quá lớn rồi nhỉ, bốn năm người trưởng thành cùng nhau nôn, mới có thể nôn nhiều như vậy...” Tầng ngoài biến thành màu đen đã cứng lại bị bóc ra, lộ ra uế vật bên trong, một chút thịt vụn, mấy đoạn ruột, cùng với mảnh vỡ nội tạng hư thối nghiêm trọng, hầu như không thể phân biệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận