Linh Cảnh Hành Giả

Chương 160: Báo cáo (3)

“Xem ra là không có việc gì, vậy tôi yên tâm rồi.” Lý Đông Trạch lộ ra vài phần ý cười:
“Cậu mới ra, trước hết ở nhà nghỉ ngơi đi, có thể vài ngày nữa lại đến công ty, nhưng phương án vượt bản phải nhanh chóng viết ra, gửi vào hòm thư của tôi. Phần thưởng cùng công lao tương quan, tôi sẽ thay cậu xin. Đúng rồi, trong nhà thiếu Coca không, tôi gửi mấy thùng tới cho cậu.”

Kỳ quái, đội trưởng thế mà cũng chưa nói “Lạy chúa tôi !” ...
Trương Nguyên Thanh nhịn không được ở trong lòng nói thầm, “Không cần đội trưởng, tôi vẫn là thích bộ dáng anh khi quật cường nói “Tự mình đi mua”.”

Lý Đông Trạch: “...”

Cúp điện thoại, Lý Đông Trạch hít sâu một hơi, rốt cuộc không khống chế được cảm xúc của mình, “Ôi lạy chúa, Thượng Đế ơi, người là nghe thấy con trung thành cầu nguyện sao...”

Hắn sai rồi, thằng nhóc này không phải nhân tài, là kỳ tài.

Nếu vượt qua một cái cấp S, có thể tồn tại thành phần vận may, như vậy vượt qua hai cái cấp S, thì không phải vận may đơn giản như vậy, hoàn toàn có thể coi là nhân viên chấp sự dự bị để bồi dưỡng.

Thậm chí có hi vọng đánh vào tầng cấp trưởng lão.

Trong Linh cảnh hành giả trẻ tuổi của Ngũ Hành minh, Phó Thanh Dương là có hi vọng trở thành trưởng lão nhất, nhưng cho dù là hắn, cũng chỉ từng vượt qua một lần linh cảnh cấp S.

Lầu hai biệt thự, trên bàn cơm, Phó Thanh Dương mặc đồ tây màu trắng, để tóc đuôi ngựa rất bảnh, nắm dao nĩa, mặt không biểu cảm gì cắt trứng ốp cùng tảng thịt bò.

Đối diện hắn, là Linh Quân áo thun quần cộc rộng thùng thình, ăn mặc tiêu sái, ăn như hùm như sói.

Lúc này, em gái tai thỏ hai tay cầm điện thoại di động đi tới, dịu dàng nói:

“Thiếu gia, Lý Đông Trạch gọi điện.”

Tầm mắt Phó Thanh Dương đặt ở trên điện thoại di động, buông dao nĩa, nhìn thoáng qua bạn tốt không để ý đến chuyện bên ngoài, ăn như hùm như sói.

“Chuyện gì?” Hắn nhận cuộc gọi, giọng nói lạnh nhạt.

“Bách phu trưởng, Nguyên Thủy Thiên Tôn đi ra rồi, cậu ta vượt qua công viên trò chơi Kim Thủy rồi.” Lý Đông Trạch khi nói đoạn lời này, giọng đặc biệt vang dội.

Keng... Phó Thanh Dương liếc một lần Hoa công tử dao nĩa trong tay rơi trên mặt bàn, khóe miệng hiện lên ý cười: “Tôi biết rồi.”

Hắn đưa điện thoại di động cho em gái tai thỏ, cười nói:

“Thất sách rồi, tôi nên cược với cậu.”

Lời là nói như vậy, giọng điệu cực kỳ sung sướng, không có nửa phần hối hận.

“Tôi vẫn luôn cảm thấy, mấy cái linh cảnh cấp S đó, cuối cùng nên bị Thái Nhất môn bọn tôi vượt qua...” Linh Quân lại vô cùng ảo não, vô cùng đau đớn nói: “Tôn trưởng lão hồ đồ nha.”

Phó Thanh Dương ngạc nhiên nói: “Cậu cũng biết việc này?”

“Ồ, đây là trào lưu mới của diễn đàn Thái Nhất môn bọn tôi, tôi bình thường cũng sẽ lướt diễn đàn mà.”

“Các người... Dị nghị trưởng lão như thế, không sợ ông ấy trừng trị?”

“Không sao không sao, Tôn trưởng lão không biết lên mạng, điện thoại di động cũng không biết dùng.” Linh Quân một lần nữa cầm lấy dao nĩa, nói:

“Nhưng lần này chỉ sợ không giấu được, khi vượt qua đường hầm Xà Linh, cậu ta là một cổ phiếu tiềm lực còn chờ quan sát, bây giờ lại vượt qua một cái cấp S, thì đã chứng thật tiểu tử này có đầu óc có tiềm lực, tương lai thành tựu sẽ không thấp. Ài, tôi bây giờ cũng có chút thầm oán Tôn trưởng lão rồi.

“Nói đi cũng phải nói lại, cậu ta hai lần vượt qua nhiệm vụ cấp S, nhiệm vụ lần thứ ba, cấp A thấp nhất, vượt qua, biển rộng trời cao, không qua được, tráng niên mất sớm... Ài, cậu đi làm gì?”

Phó Thanh Dương bước chân không ngừng đi ra ngoài:

“Báo lên trưởng lão hội, xin công huân cùng tiền thưởng nhanh chóng xuống, ở trước khi Thái Nhất môn các người đào chân tường, tôi phải lấy đức thu phục người trước. Ồ đúng rồi, Thái Nhất môn muốn phương án vượt qua công viên trò chơi Kim Thủy, phải thêm tiền.”

Cùng tỉnh, biệt thự ven hồ.

Ánh mặt trời sáng sớm xuyên qua cửa sổ sát đất chiếu xạ vào, Tạ Linh Hi quấn khăn tắm đi ra khỏi phòng tắm, dáng người cô gái còn chưa hoàn toàn phát triển, tuy không đầy đặn bằng phụ nữ trưởng thành, nhưng thắng ở thanh xuân tốt đẹp, đầu gối hồng hào.

Hồ nhân tạo lấp lánh gợn sóng, cả một hồ nước màu vàng, bên hồ gieo trồng liễu rủ, đúng là thời tiết liễu nhú mầm non, cảnh sắc hợp lòng người.

Lúc này, từng chiếc xe sang dọc theo đường bên hồ, lái về phía biệt thự.

“Thùng thùng ! “

Cửa phòng ngủ vang lên vài lần, Tạ Linh Hi nâng chén trà lên, nhấp một ngụm, giọng nói lạnh nhạt:

“Vào đi.”

Nữ trợ lý mặc đồ công sở đẩy cửa đi vào, dừng lại ở sau lưng cô, cung kính nói:

“Tiểu thư, đây là tư liệu ngài cần.”

Tạ Linh Hi không tiếp, ngồi ở sô pha cạnh cửa sổ sát đất, vẫn quấn khăn tắm, gác đôi chân ngọc, lạnh lùng xinh đẹp cao quý như nữ tổng giám đốc, thản nhiên nói:

“Nói cho tôi nghe.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận