Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2106: Mạch nước ngầm mãnh liệt (4)

Vô Ngân đại sư dùng một loại giọng điệu bình tĩnh kể lại quá khứ của thành viên đoàn đội, giọng điệu không có lên xuống, lại bao hàm máu cùng nước mắt của những thành viên kia.

Cường quyền ép người, khẩn cầu vô môn, nhận hết lăng nhục, ôm hận phát điên.

Cuộc đời bất hạnh nghìn bài một điệu.

Trương Nguyên Thanh ở lúc nghe cảnh ngộ của Dương bá, còn có thể nhăn mặt nhíu mày, nghe tới cuối cùng, vẻ mặt đã chết lặng.

“Đại sư.” Trương Nguyên Thanh cười khổ nói: “Ngài không cần nói những thứ này với tôi, tôi đã sớm tán đồng bọn họ.”

Vô Ngân đại sư lắc lắc đầu, “Cuộc đời bọn họ cực kỳ bất hạnh, nhưng so với chúng sinh, bọn họ cũng chỉ là một phần tử trong bất hạnh mà thôi, bất hạnh tương tự với bọn họ chỗ nào cũng có, người so với bọn họ càng không may hơn nhiều đếm không xuể. Bọn họ có thể trở thành nghề nghiệp tà ác, vừa vặn là bởi vì bọn họ khiến kẻ sử dụng bạo lực trả giá sinh mệnh. Bọn họ mỗi một người đều là tội phạm, mỗi một người đều hai tay nhuốm máu, cho nên điều cậu cần suy nghĩ là, những tội nhân này, có cơ hội cùng quyền lực hối cải để làm người mới hay không.”

“Nguyên Thủy, tôi biết cậu tán đồng tư tưởng của đoàn đội, tán đồng bọn họ, nhưng tán đồng có thể cái gì cũng không làm, mà đảm nhiệm thủ lĩnh, thì cần chịu trách nhiệm cho bọn họ. Không cần nói cho tôi biết quyết định của cậu, nghĩ kỹ rồi đi làm, nếu là không muốn, coi như cuộc nói chuyện hôm nay chưa từng xảy ra.”

Không đợi Trương Nguyên Thanh đáp lại, Vô Ngân đại sư nhẹ nhàng phất tay.

Một giây sau, Trương Nguyên Thanh về tới khách sạn, thấy đám người Tiểu Viên chờ ở cửa.

Tôi còn chưa hỏi nguyên nhân quan hệ nghề nghiệp tà ác vì sao không có Bán Thần đâu... Trong lòng Trương Nguyên Thanh nói thầm.

“Đại sư nói với anh cái gì?” Khấu Bắc Nguyệt đặt câu hỏi đầu tiên.

Trương Nguyên Thanh liếc hắn một cái, kêu ‘a’ nói: “Đại sư nói, bảo tôi về sau ở với Tiểu Viên cho tốt, tranh thủ sang năm sinh con, để khách sạn chúng ta đâm chồi nảy lộc, phát triển lớn mạnh.”

Khấu Bắc Nguyệt vừa tức vừa giận: “Đại sư hồ đồ nha.”

“Cậu thật sự tin?” Tiểu Viên lạnh lùng trừng mắt nhìn hắn một cái.

Cô sau đó nhìn kỹ Trương Nguyên Thanh, nhíu mày nói: “Đại sư có nói cho cậu, nguyên nhân ông ấy nhất định phải tấn thăng Bán Thần hay không?”

“Không có, chỉ là bảo tôi chiếu cố đoàn đội một phen, bảo tôi dẫn theo các người rời khỏi khách sạn, ông ấy tấn thăng Bán Thần cần thời gian, cho nên sắp tới thành viên đoàn đội đều phải ẩn núp kỹ đi, nếu gặp khó khăn, tìm hai chúng ta.” Trương Nguyên Thanh nói:

“Tiểu Viên, cô lát nữa ở trong group gửi cái thông báo.”

Tiểu Viên bất đắc dĩ “Ừm” một tiếng.

Bốn giờ chiều, Trương Nguyên Thanh thay đổi dung mạo, ngồi xe taxi quay về biệt thự vịnh Phó gia.

Trên đường, hắn càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp, cho dù không có đoạn lời đó, khi đoàn đội gặp khó khăn, hắn vẫn sẽ hỗ trợ.

Đại sư làm Huyễn Thuật Sư đứng đầu, cảm xúc của mỗi người đều ở trong sự quan sát của ông ấy, ông ấy sẽ không hiểu điểm này?

Phen nói chuyện với nhau thẳng thắn thành khẩn đó, liền tỏ ra có chút dư thừa... Cảm giác như ủy thác trước khi mất.

Là lo lắng bản thân trùng kích Bán Thần thất bại? Ừm, đại sư là phái tự mình cứu rỗi, trùng kích Bán Thần quả thật sẽ có phiêu lưu, cho nên giao phó đoàn đội cho mình trước cũng là bình thường.

Cũng không biết hắn trùng kích thất bại kết quả là trở về linh cảnh, hay là hoàn toàn phát điên, nếu là cái sau, vậy phiền toái rồi, lão đại không có mặt, phải nói việc này cho Cẩu trưởng lão, phòng ngừa chu đáo...

Đến biệt thự vịnh Phó gia, vừa mới vào phòng khách, liền thấy bé trà xanh thấp thỏm lo âu ngồi ở bên cạnh bàn, nhíu mày.

“Lại bị bà mẹ trà xanh kia của em bắt nạt?” Trương Nguyên Thanh tới gần, xoa cái đầu quả dưa của bé trà xanh.

Tạ Linh Hi mặt co mày cáu: “Ca ca, ba em vào phó bản một đoạn thời gian rất dài rồi, còn chưa trở về.”

Tùng Hải, phòng khách sạn nào đó.

Thuần Dương chưởng giáo đang ngâm tắm trong bồn tắm lớn, nhận được cuộc gọi của đại hộ pháp.

“Thủ lĩnh đã liên hệ được, hắn rất có hứng thú đối với tin tức thân phận của giáo viên về hưu kia, thủ lĩnh đưa ra cái giá là, giúp ngươi khôi phục đỉnh phong.”

Trong loa truyền đến giọng nói khàn khàn của đại hộ pháp.

Khóe miệng Thuần Dương chưởng giáo nhếch lên, nói: “Ta rất hài lòng giá các ngươi đưa ra, thành giao! Nhưng phải có cái kỳ hạn.”

“Sắp tới!” Đại hộ pháp cười nói: “Thủ lĩnh nói, ngươi có thể ở sau khi khôi phục đỉnh phong, lại hướng chúng ta trả thù lao.”

Trương Nguyên Thanh khoác vai bé trà xanh, một tay khác xoa xoa cái đầu quả dưa của cô, vò rối bời kiểu tóc tỉ mỉ xử lý.

Hắn rất ít chủ động tiến hành tiếp xúc thân mật với Tạ Linh Hi, một mặt là cần cân nhắc cảm nhận của Quan Nhã bạn gái chính thức này, một mặt khác là cô bé này tràn đầy tư tưởng trà xanh, thích chơi trạch đấu, không thể cho cô bé cơ hội.

Trái lại Trương Nguyên Thanh cũng không phản cảm cô, thậm chí rất thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận