Linh Cảnh Hành Giả

Chương 483: Đốt (1)

“Tiểu Viên hẳn là lo lắm rồi, trước gọi lại cho cô ấy.” Bắc Nguyệt gọi điện thoại di động lại cho ‘như mẹ như chị’.
Hắn biết Tiểu Viên không bồi dưỡng mạng lưới tình báo của bản thân, tìm hiểu tin tức, định kỳ tới một ít chợ đen quen thuộc. Chuyện xảy ra rạng sáng hôm nay còn chưa bắt đầu lên men, Tiểu Viên rất khó lập tức biết được.

“Tu tu!”

Điện thoại di động kết nối, trong loa truyền đến thanh âm lạnh như băng của Tiểu Viên:

“Khấu Bắc Nguyệt, cậu được lắm, cũng học được tắt điện thoại rồi. Nguyên Thủy cũng tắt điện thoại, là học theo hắn? Lời ngày xưa nghe vào tai, làm người ta không kiên nhẫn, tràn đầy hương vị bà mẹ, giờ phút này lại như thiên âm.

Khấu Bắc Nguyệt có loại cảm giác như đã có mấy đời, trên mặt hắn nhộn nhạo nụ cười không có âm trầm, không có ủ dột:

“Tiểu Viên, tôi rốt cuộc có thể buông xuống quá khứ rồi, tôi sống lại rồi.”

Đầu kia điện thoại im lặng vài giây, tiếp theo truyền đến thanh âm thật cẩn thận của Tiểu Viên: “Cậu là nói...”

Khấu Bắc Nguyệt phấn chấn nói:

“Nguyên Thủy Thiên Tôn dẫn tôi phá hủy hang ổ của Xích Nguyệt An, bắt sống tên súc sinh này, cao tầng phân bộ Tùng Hải quyết định xử tử hắn.”

“Nguyên Thủy Thiên Tôn giúp cậu giải quyết chuyện này? Bắt sống Xích Nguyệt An? Hắn có bị thương hay không?” Thanh âm Tiểu Viên đột nhiên cất cao, thế mà lại rất nhanh dừng lại, như bù lại hỏi: “Cậu có bị thương hay không?”

“Tôi không sao.” Khấu Bắc Nguyệt dây thần kinh to không để ý Tiểu Viên khác thường.

“Đáng tiếc, chết ở bên ngoài tốt nhất.” Tiểu Viên cay nghiệt một câu, thản nhiên nói: “Cút về đây đi, tôi sẽ thay cậu hướng Vô Ngân đại sư cầu tình, một lần nữa tiếp nhận cậu.”

“Vâng vâng!” Khấu Bắc Nguyệt chưa chú ý tới Tiểu Viên thất thố.

Khách sạn Vô Ngân.

Trước quầy, Tiểu Viên áo sơ mi trắng phối hợp âu phục màu đỏ rượu, thong thả buông điện thoại di động xuống, vẻ mặt lạnh như băng của nàng như khối băng tan rã, dâng lên vui mừng cùng sung sướng, tâm tình rất tốt. Tiểu Viên xoay người rời khỏi quầy, khóe miệng hơi cong lên, vào thang máy, đến phòng số 404.

“cốc cốc!”

Cô gõ vang cửa phòng, thấp giọng nói:

“Vô Ngân đại sư, tôi có việc bẩm báo.”

Tiểu Viên nói xong, yên lặng chờ 2 giây, sau đó nhẹ nhàng vặn tay nắm cửa ra.

Cảnh vật trước mắt theo đó biến hóa, hành lang khách sạn ở trong một đợt vặn vẹo như gợn sóng, biến thành phật điện trang nghiêm phong cách cổ xưa, tượng phật cao lớn niêm hoa sụp mí mắt, mắt phật như nhắm như mở, đã hiền lành lại hung dữ.

Tiểu Viên cẩn thận đánh giá tượng phật một lần, lặng yên thu hồi ánh mắt.

Phật miếu là một chỗ ảo cảnh, bắt nguồn từ ảo cảnh trong lòng Vô Ngân đại sư, không phải là chân thật tồn tại.

Bức tượng phật giống như từ bi giống như hung bạo kia, là nội tâm Vô Ngân đại sư biến thành, hắn huyễn hóa ra phật miếu này, vây mình ở trong đó.

Tượng phật tượng trưng cho nội tâm Vô Ngân đại sư, tượng phật bất động, Vô Ngân đại sư sẽ không mất khống chế.

Ngày nào đó tượng phật thu liễm từ bi, làm kim cương trợn mắt, thì chứng minh Vô Ngân đại sư đã không thể khống chế sát niệm trong lòng.

“Vô Ngân đại sư, Nguyên Thủy Thiên Tôn đã giúp Khấu Bắc Nguyệt báo thù, đứa nhỏ này đã dứt duyên trước, nguyện quy về dưới trướng ngài, một lần nữa tu hành.” Tiểu Viên thành khẩn nói: “Xin ngài tiếp nhận hắn.”

Phật điện im lặng, bóng lưng áo xanh nguy nga bất động, qua mười mấy giây, thanh âm đau khổ áp lực của Vô Ngân đại sư quanh quẩn:

“Chỉ lần này thôi!” !

Tiểu Viên như trút được gánh nặng, vui vẻ nói: “Vâng!”

Nàng vội vàng cúi đầu chắp tay, hướng tượng phật thi lễ.

Đang muốn rời khỏi phật điện, bên tai một lần nữa quanh quẩn thanh âm trầm thấp mà đau đớn:

“Có thể bảo Nguyên Thủy Thiên Tôn hỗ trợ tìm kiếm nghề nghiệp tà ác lòng có thiện niệm.”

Chuyện quan trọng như vậy giao cho Nguyên Thủy Thiên Tôn? Vô Ngân đại sư hoàn toàn tán thành hắn? Tiểu Viên ngẩn ra, đáy lòng dâng lên bất ngờ khôn kể.

Khi cô đồng ý gia nhập bang phái “Vong Giả Trở Về”, Vô Ngân đại sư đưa ra câu trả lời là: Tự mình đi nghiệm chứng.

Cái này nói rõ Vô Ngân đại sư cũng rất để ý tư tưởng của Nguyên Thủy Thiên Tôn chỉ là khẩu hiệu mặt ngoài hay không, nay, Nguyên Thủy Thiên Tôn rốt cuộc dùng hành động thực tế, chứng minh tư tưởng của mình.

Vô Ngân đại sư hoàn toàn tiếp nhận hắn, tán thành hắn.

Tiểu đoàn đội này, rốt cuộc nghênh đón vị nghề nghiệp hợp pháp đầu tiên.

“Vâng!” Khóe miệng Tiểu Viên nổi lên ý cười.

“Đinh!” Vịnh Phó gia, đại sảnh lầu một, trên sô pha da thật giá trị chế tạo đắt đỏ, Trương Nguyên Thanh lấy ra điện thoại di động, xem xong tin tức, vội nhìn về phía Phó Thanh Dương đối diện:

“Bách phu trưởng, Vô Ngân đại sư bên kia trả lời tin tức của tôi rồi. Ngài quả nhiên liệu sự như thần nha, bọn họ thật sự tiếp nhận tôi rồi.”

Hắn nịnh bợ không lộ dấu vết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận