Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1681: Bại lộ (1)

Bang Phái Lệnh cấp 2, có thể mở ra phó bản cấp 4.
Vận khí tốt một chút, gặp được phó bản cấp S, không chừng có thể khiến Tiểu Viên trở về cấp 5.

Sắc mặt Tiểu Viên toát ra chút vui mừng, gật gật đầu.

Trương Nguyên Thanh sau đó hỏi một sự kiện cuối cùng, “Hư Vô giáo phái cùng Thái Nhất môn hợp tác thế nào?”

Tiểu Viên không cần nghĩ ngợi nói:

“Đoạn thời gian trước, Hư Vô giáo phái cùng Thái Nhất môn từng có hợp tác, thiếu chút nữa bắt được Thuần Dương chưởng giáo, nhưng bị hắn chạy thoát. Trong vài ngày sau đó, Hư Vô giáo phái cùng Thái Nhất môn liên tục tổn hại vài Chưởng Mộng Sứ cùng Tinh Quan, thành thuốc bổ cho Thuần Dương chưởng giáo.”

Bởi vì Thuần Dương chưởng giáo cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn khúc mắc rất sâu, cho nên Tiểu Viên đặc biệt lưu ý việc này, bình thường sẽ chủ động dò hỏi nhóc mập.

Bị bao vây tiễu trừ, lại càng thêm phô trương, Ám Dạ Mân Côi sớm đã bắt đầu bố cục? Muốn làm một vụ lớn? Trương Nguyên Thanh gật gật đầu:

“Tôi biết rồi, Tùng Hải còn có việc, đi về trước.”

Xoay người rời đi.

Tiểu Viên nhíu nhíu mày, có chút không vui, nhưng tự tôn khiến cô không thể mở miệng giữ lại.

Trương Nguyên Thanh đi tới cửa, lại quay trở về, bỗng nhiên nâng tay nhéo nhéo khuôn mặt mềm mại của Tiểu Viên: “Đừng quá nhớ tôi.”

Tiểu Viên lập tức trợn tròn mắt, vẻ mặt khó có thể tin.

Cô lại bị đùa giỡn rồi.

Khấu Bắc Nguyệt cất xong tiền mặt, lén lút cùng nhóc mập hút một điếu thuốc, đợi hết mùi thuốc, quay về đại sảnh.

Cửa khách sạn treo khóa, hắn liếc một cái liền nhìn thấy Tiểu Viên đứng ở sau quầy, trước người đặt một cái rương hành lý cỡ lớn, đang đếm từng xấp tiền mặt.

Chân mày cô là nhếch lên, ánh mắt là vui vẻ.

Ánh mắt Khấu Bắc Nguyệt nhìn chằm chằm tiền mặt, nghe thấy được tim mình “Phành phành” cuồng loạn, lắp bắp nói:

“Lấy, lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?”

Hắn đời này cũng chưa từng thấy nhiều tiền như vậy.

Càng không thể lý giải mình lên lầu mộc lúc như vậy, Tiểu Viên đã biến ra nhiều tiền mặt như vậy.

Cô ấy là Thông Linh Sư, không phải ma pháp mụ mụ nha.

Tiểu Viên nâng mắt nhìn qua, nhìn Khấu Bắc Nguyệt cùng nhóc mập đang trợn mắt cứng lưỡi một cái, “Nguyên Thủy Thiên Tôn vừa rồi từng tới, hắn cho.”

Đoàng!

Một tiếng sét nổ vang bổ vào đầu óc, Khấu Bắc Nguyệt như bị sét đánh, hổn hển nói:

“Hắn thật sự đến đặt sính lễ rồi! ?”

Tám giờ tối.

Ngắm sao chấm dứt, Trương Nguyên Thanh quay về phòng ngủ, mở máy tính ra, đăng nhập phòng họp online.

“Bước thứ hai, dùng Ám Dạ Mân Côi dẫn đi Tiền công tử.”

Hắn ở trong đầu suy tư nhiều lần về thuật nói chuyện kế tiếp, diễn luyện từng lần một, thẳng đến tám rưỡi, ID tham dự hội nghị online.

Phó Thanh Dương, Khiêu Chiến Cao Phong, Hồng Anh, Âm Cơ.

Avatar Phó Thanh Dương sáng lên dấu hiệu “microphone”, thanh âm rõ ràng, tràn ngập từ tính, nhưng có chút lạnh nhạt thông qua loa truyền đến:

“Mọi người đến đủ rồi.

Hai vị trưởng lão, tiến độ mọi người bắt Thuần Dương chưởng giáo như thế nào rồi?”

Hồng Anh trưởng lão thở dài một tiếng, trên avatar sáng lên dấu hiệu “microphone”, “Chúng tôi bố cục mấy lần, cùng Thuần Dương chưởng giáo, Ám Dạ Mân Côi đấu lại đấu, mỗi lần đều để bọn hắn chạy thoát, từng bước khó khăn.”

Cao Phong trưởng lão lời ít mà ý nhiều đánh giá: “Đây chính là một trận đánh lâu dài, mà chúng ta không thiếu nhất chính là kiên nhẫn.”

Cái này giới hạn ở Thổ Quái các người nhỉ, chưa nghe ra Hồng Anh trưởng lão đã mệt lòng rồi sao? Trương Nguyên Thanh trước máy tính lảm nhảm, gõ chữ lách cách:

“Âm Cơ tỷ tỷ, nghe lão đại nói chị đã bị thương?”

“Ừm, tôi bị Thuần Dương chưởng giáo nhằm vào.” Âm Cơ ở khu thảo luận trả lời.

Nguyên Thủy Thiên Tôn: “Xem ra Thuần Dương chưởng giáo khôi phục không ít thực lực rồi.”

Âm Cơ: “Hắn nhiều nhất khôi phục đến trình độ cấp 5, năng lực nghề nghiệp Huyễn Thuật Sư, còn lại là cấp 4, nhưng hắn lúc ấy có thành viên Ám Dạ Mân Côi giúp đỡ, mà tôi cùng với sư tôn lạc đàn.”

Nguyên Thủy Thiên Tôn: “Quay đầu cùng nhau đối phó hắn, thay chị báo thù.”

Âm Cơ: “Tự tin như thế, cậu thật sự lên tới cấp 6 rồi?”

“mặt cười”

“Khụ khụ!” Cao Phong trưởng lão ho khan một tiếng, “Hai cô cậu có chuyện đợi lát nữa tán gẫu.”

Âm Cơ cùng Trương Nguyên Thanh song song lặng lẽ, khu bình luận khôi phục bình tĩnh.

Hồng Anh trưởng lão cười nói: “Người trẻ tuổi trao đổi với nhau nhiều thêm, không phải chuyện xấu. Phó Thanh Dương, hội nghị hôm nay thảo luận cái gì?”

Buổi chiều hôm nay, Phó Thanh Dương đột nhiên gọi điện thoại liên lạc bọn họ, công bố có tình báo trọng đại của Ám Dạ Mân Côi, tám rưỡi tối tiến hành hội nghị online.

Hồng Anh trưởng lão cùng Cao Phong trưởng lão đều rất coi trọng, người trước còn mời học sinh cùng nhau tham gia.

Phó Thanh Dương nói:

“Nguyên Thủy Thiên Tôn điều tra được tình báo quan trọng của Ám Dạ Mân Côi, cực kỳ quan trọng đối với các người.”

Tinh thần ba người bọn Cao Phong trưởng lão rung lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận