Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2225: Hành động truy bắt (3)

“Tôi hôm nay đến nghỉ lễ, cho nên không ra ngoài, đương nhiên, đây là cái cớ lấy lệ với ba mẹ.” Cô ngồi ở trên sô pha, cầm lấy dây chun ngậm trong miệng, hai tay hướng ra sau đầu vuốt mái tóc dài lên, nói:

“Đầu tiên nói tiếng chúc mừng, anh đã thông qua khảo hạch, phân tích của anh tối hôm qua cung cấp giá trị tham khảo quan trọng, khiến cao tầng tổ chức kịp thời tỉnh ngộ, công lao rất lớn.

“Tổ chức bây giờ chính thức hấp thu anh trở thành thành viên tổ 6 Liên Minh Phản Hắc Bạch, tôi phụ trách dẫn dắt anh.”

Cô phụ trách dẫn dắt tôi, cô xác định sao... Trương Nguyên Thanh thích hợp lộ ra một nụ cười mỉm: “Cũng được.”

Hắn là đến New York ở thời gian ngắn, không thuộc về nơi này, cho nên không cần thiết đưa ra phản hồi quá bất ngờ quá hưng phấn, nếu không ngược lại sẽ bị hoài nghi.

Tào Thiến Tú cẩn thận đánh giá hắn vài lần, khẽ gật đầu, “Tôi đi lấy phiếu, lần trước tổ trưởng chúng tôi nói quan sát một chút nữa, liền mãi chưa đưa phiếu điền cho anh.”

Cô trở về phòng cầm tới phiếu điền, đặt ở trên bàn trà giao cho Trương Nguyên Thanh.

“Có cái vấn đề muốn xác định một phen.” Trương Nguyên Thanh cúi đầu nhìn phiếu điền một cái, nói: “Cô còn nhớ ID linh cảnh của tôi không?”

Tào Thiến Tú nghiêng đầu suy nghĩ, “Thông Thiên Giáo Chủ?”

“Không sai, có mang ID linh cảnh của tôi nói cho đồng bạn Liên Minh Phản Hắc Bạch không?” Trương Nguyên Thanh hỏi lại.

Nếu Thông Thiên Giáo Chủ ID này đã tiết lộ, vậy hắn phải thay đổi kế hoạch, một lần nữa đăng kí một cái thân phận thợ săn, bỏ không dùng Thông Thiên Giáo Chủ.

Tào Thiến Tú lắc đầu, nghiêm mặt nói: “Ở trước khi anh chính thức gia nhập tổ chức, tôi sẽ không để lộ ra ID cùng tên thật của anh, đây là vấn đề nguyên tắc.”

Không tệ không tệ, Lôi Pháp Sư quả nhiên là công chính hơn nữa có nguyên tắc... Trương Nguyên Thanh âm thầm nhẹ nhàng thở ra, nói: “Tôi còn tưởng rằng cô sẽ nói: Điều đó đương nhiên, bởi vì tôi muốn để tất cả mọi người đều biết, anh là tôi bảo kê.”

Tào Thiến Tú nhíu mày nói: “Tôi không nhàm chán như vậy, cái này cũng không phải phong cách làm việc của tôi.”

“Tôi biết, chỉ là đùa một chút.”

“Trình độ kể chuyện cười của anh cùng trình độ kể chuyện cười của ba tôi bất phân cao thấp.”

“...”

Con bé này EQ thực thấp, sẽ không có bạn trai! Trương Nguyên Thanh lắc lắc đầu, lấy tay lôi ra một cái đồng hồ bỏ túi, mở ra ‘bốp’, treo ở trước mặt Tào Thiến Tú.

Tào Thiến Tú theo bản năng nhìn về phía đồng hồ bỏ túi, còn chưa phản ứng lại, ánh mắt đột nhiên trống rỗng.

Thanh âm Trương Nguyên Thanh nhẹ nhàng mơ hồ: “Trương Thanh Dương ID linh cảnh là Tiêu Dao Kiếm Tiên, Trương Thanh Dương ID linh cảnh là Tiêu Dao Kiếm Tiên “

Sau khi liên tục lặp lại ba lần, thu hồi đồng hồ bỏ túi, ‘Tách’ búng vang ngón tay một cái.

Tào Thiến Tú chợt phục hồi tinh thần lại, cảm giác mình hoảng hốt một phen, cô theo bản năng nhìn về phía Trương Nguyên Thanh, thấy hắn đã đang cúi đầu điền báo cáo.

Hàng thứ nhất ô thứ nhất, ID linh cảnh: Tiêu Dao Kiếm Tiên!

“Tiêu Dao Kiếm Tiên.” Tào Thiến Tú thấp giọng lẩm bẩm một câu, như là đang nhớ kỹ hơn.

Chờ Tiêu Dao Kiếm Tiên điền xong phiếu điền, Tào Thiến Tú nói: “Tôi lát nữa sẽ đệ trình lên phiếu điền của anh, 9 giờ tối hôm nay, tổ chức sẽ bố cục bắt vị Thần Dạ Du kia, anh chuẩn bị một phen, buổi tối theo tôi cùng nhau hành động.”

Hả? Trương Nguyên Thanh ngẩn ra: “Liên Minh Phản Hắc Bạch các người, không, là Liên Minh Phản Hắc Bạch chúng ta đã khóa mục tiêu hung thủ?”

Nếu nhớ không lầm, tối hôm qua trong tư liệu vụ án, chưa có manh mối có thể trực tiếp khóa mục tiêu hung thủ, Liên Minh Phản Hắc Bạch nhanh như vậy đã tìm được hung thủ?

Cái này không hợp lý.

Tào Thiến Tú lắc đầu: “Không biết, tổ chức chưa nói, phục tùng mệnh lệnh là được.”

Trương Nguyên Thanh gật gật đầu, trong lòng có chút phấn chấn, mặc kệ Liên Minh Phản Hắc Bạch khóa mục tiêu hung thủ như thế nào, có người dẫn đường cho mình, chẳng phải vừa lúc.

Hắn đang lo truy tìm hung phạm như thế nào đây?

Tối nay theo Liên Minh Phản Hắc Bạch cướp đầu người là được, như vậy xem ra, là hắn chiếm tiện nghi rồi.

Lúc này, Tào Thiến Tú tiếp tục nói: “Mặt khác lại nói với anh một lần vấn đề đãi ngộ, tổ viên bình thường một tháng tiền lương là 20.000 đồng liên bang, so với Thiên Phạt quả thật không nhiều lắm, nhưng...”

Còn chưa dứt lời, đã nghe Tiêu Dao Kiếm Tiên cao giọng nói: “Nguyện vì tổ chức dốc sức khuyển mã, vượt lửa qua sông không chối từ, núi đao biển lửa không chút do dự, sống là người của tổ chức, chết là quỷ của tổ chức.”

Tào Thiến Tú nghe mà ngẩn ra: “Cái... Cái đó thì không cần đâu...”

9 giờ tối, phố Kiên Quả.

Một cửa hàng chè, bên bàn tròn cạnh cửa sổ sát đất, Trương Nguyên Thanh cùng Tào Thiến Tú mặc áo liền mũ giống nhau ngồi đối mặt nhau, người trước nhàn nhã cầm thìa quấy chè, thỉnh thoảng nhấp một ngụm, khi thì múc một thìa đồ ngọt trên bàn.

Người sau tập trung tinh thần đánh giá ngoài cửa sổ, nhìn ai cũng giống kẻ địch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận