Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1968: Đêm trước (2)

Mộc Yêu cùng Thổ Quái là tính chất gần gũi nhất trong năm đại nghề nghiệp, khi bọn họ ở giai đoạn Thánh Giả, rất nhiều đặc tính, thủ đoạn đều nhất trí thần kỳ.

Ví dụ như dị hóa thực vật, thao túng động vật.

Khi nói chuyện, xe đã đến trấn nhỏ.

Người lập tức nhiều lên, người Thanh Hòa tộc hoặc đứng ở bên cửa sổ quan sát khách nhân bên ngoài đến, hoặc đứng ở cửa sân, vài đứa bé bướng bỉnh lao tới ven đường vây xem, lớn mật nhổ nước bọt về phía xe.

Osment nhăn mặt nhíu mày, có chút muốn giết chết đám nhãi con này.

Làm dòng chính của Harry gia tộc, được trưởng bối gia tộc coi trọng, từ nhỏ đã được vây quanh nịnh nọt, hắn đối với bất cứ sự vô lễ cùng mạo phạm nào đều không dễ dàng tha thứ, cho dù đối phương là trẻ con.

Nhưng hắn không phải loại con ông cháu cha nóng lên liền mất khống chế, biết lúc này chính sự quan trọng, liền nâng cửa kính xe nhắm mắt, làm cái mắt điếc tai ngơ.

Rất nhanh, thanh niên cưỡi con hổ to lớn đưa bọn họ tới trước một căn biệt thự lớn.

Căn biệt thự này có vườn hoa rộng lớn, diện tích 2.000 mét vuông, biệt thự xây dựng tráng lệ, một nhà chính đỉnh nhọn kèm theo hai căn ở bên, giữa ba kiến trúc thông qua cầu hành lang trên không trung nối liền.

Thanh niên trên lưng hổ rống lên: “Tộc trưởng, tộc trưởng... A Quý thúc, khách nhân Thiên Phạt đến rồi.”

Xưng hô tiếng phổ thông sứt sẹo cùng với tiếng địa phương xen lẫn khẩu âm nồng hậu, ít nhiều phá hủy mỹ cảm cao đại thượng của biệt thự.

Vài phút sau, một cô nương trẻ tuổi đội mũ bạc, cưỡi một con chuột lớn tới ngoài cửa sắt, tò mò đánh giá chiếc xe, giọng dịu dàng:

“Anh Thiết Ngưu, xem qua chứng minh chưa?”

Bộ dáng của cô cực kỳ xinh đẹp thanh tú, làn da trắng nõn, đôi mắt sáng ngời trong suốt, khuôn mặt không trang điểm lộ ra một sự hồn nhiên cùng chất phác rời xa phù hoa.

“Xem rồi xem rồi.” Thanh niên tức giận nói: “Em gái Vân Mộng, anh là sơ ý, nhưng anh không ngốc, em xem, bản thuyết minh.”

Cô nương trẻ tuổi nhìn lướt qua văn kiện, lập tức mở ra cửa sắt, để xe lái vào trong sân.

...

“Phó trưởng lão, tôi có phiền toái rồi.” Trương Nguyên Thanh thấp giọng nói.

Thiên Phạt có thể định vị được Minh Vương, hắn không bất ngờ một chút nào.

Nguyên Thủy Thiên Tôn có thể thông qua Quan Tinh Thuật đạt được gợi ý, như vậy Thần Nhật Du của Thái Nhất môn đương nhiên cũng có thể, còn có thể tính chuẩn hơn nữa. Lại thêm món đạo cụ loại quy tắc kia Gương Dự Ngôn phụ trợ, Thiên Phạt tìm Minh Vương so với hắn càng dễ dàng hơn.

Ý tưởng ban đầu của Trương Nguyên Thanh là đánh một cái thời gian chênh lệch, thừa dịp Thiên Phạt không biết hắn cũng đang đuổi bắt Minh Vương, vụng trộm xử lý vị nghề nghiệp tà ác nước ngoài này.

Ai ngờ việc không hoàn toàn theo mong muốn của người ta, Thiên Phạt vừa vặn ở thời gian mấu chốt Minh Vương sắp ngủ say đến đây.

Cũng không biết là thật sự khéo như vậy, hay là Gương Dự Ngôn tạo ra tác dụng.

“Tốt nhất đừng nổi lên xung đột với Thiên Phạt, bởi vì phân bộ Thanh Hòa sẽ không giúp cậu, cậu sẽ đối mặt nhiều tầng vây công, cực kỳ nguy hiểm.” Phó Thanh Dương thản nhiên nói:

“Chuyện này tôi không giúp được cậu, tự mình xem xét thời thế đi.”

Bắt Minh Vương là việc riêng Nguyên Thủy tự mình nhận, thành công hay không, đều không có ảnh hưởng quá lớn.

Tiền công tử bận trăm công ngàn việc, cũng không muốn lãng phí thời gian cùng tinh lực ở trên những việc nhỏ này.

Sau khi cảnh báo một câu, hắn kết thúc cuộc gọi.

Xem ra chỉ có thể thông qua tự mình cố gắng rồi... Trương Nguyên Thanh thở dài, hắn vốn muốn mời Tiền công tử đến giúp, thấy là thái độ như vậy, đành phải thôi.

“Cần hỗ trợ không?” Truy Độc Giả quan sát, biết hắn đã gặp phải phiền toái.

“Đương nhiên cần, đợi lệnh là được.” Trương Nguyên Thanh bỗng nhiên nhớ tới người anh em khác mẹ khác cha của Truy Độc Giả.

Vị Huyễn Thuật Sư cấp 6 kia là trợ lực không tệ, lại thêm Truy Độc Giả vị Kiếm Khách cấp 5 này, tuy nói không thể thành chủ lực, nhưng tốt xấu gì là Kiếm Khách cấp 5.

Trước hướng Vân Mộng tìm hiểu một phen hành tung của Thiên Phạt... Trương Nguyên Thanh nói:

“Tôi dẫn đội viên ra ngoài làm việc trước, hai ngày này mọi thành viên đợi lệnh, chờ tin tức của tôi.”

Ở trong cái gật đầu Truy Độc Giả rời khỏi văn phòng.

...

Thập Vạn Đại Sơn, biệt thự lớn của Thanh Hòa tộc trưởng.

Trong phòng tiếp khách, Liệp Ma Nhân đánh giá kỹ tộc trưởng Ngô A Quý trên thủ vị, tuổi chừng sáu mươi, tóc hoa râm, mặc áo vải màu lam phong cách Thanh Hòa tộc, khuôn mặt ngăm đen tràn đầy nếp nhăn.

Dáng người khôi ngô, tuổi tác sáu mươi, thân thể ba mươi tuổi, vẻ mặt chất phác, giống một lão nông thường thường không có gì lạ.

Trong đầu Liệp Ma Nhân tự động hiện lên tư liệu của Ngô A Quý, cháu đích tôn của lão tổ tông Thanh Hòa tộc, Thổ Quái cấp 8, tính cách hàm hậu thành thật, quá mức không có tính khí, tộc nhân kính mà không sợ, không phục quản thúc, có nhiều cử chỉ kiêu ngạo ương ngạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận