Linh Cảnh Hành Giả

Chương 728: Nhiệm vụ ẩn (4)

Tiểu Đậu Bỉ hoạt động tứ chi, bò ở phía trước dẫn đường, Trương Nguyên Thanh chậm rãi đi theo, không bao lâu, bọn họ ở trong một chỗ ngõ nhỏ tìm được Người Chết Số Một.

Người Chết Số Một thân thể cứng ngắc nằm ở trên mặt đất, giống như một thi thể đông cứng, trên người cũng không có ngoại thương rõ ràng, nhưng vẻ mặt Trương Nguyên Thanh đau đớn kịch liệt.

Linh thể trong cơ thể Âm Thi bị phá hủy rồi.

Lúc luyện chế Âm Thi, bước thứ nhất chính là để thi thể lưu lại linh thể, một lần nữa phù hợp với thân thể. Linh thể là căn cơ, là hạt nhân bên trong Âm Thi.

Linh thể tàn phá không còn nữa, Âm Thi liền chỉ là một thể xác, tương đương với báo hỏng.

Trương Nguyên Thanh “phốc” quỳ rạp xuống cạnh Âm Thi, dùng sức dập đầu:

“Người anh em, anh vì tôi mà chết, phần ân tình này suốt đời không quên, chỉ có thể kiếp sau trả. Đi mạnh khỏe!”

Dập đầu xong, Trương Nguyên Thanh cảm giác có chỗ nào đó không đúng, nhưng tính cách thành thật hắn không nghĩ nhiều như vậy, quay sang cầm lấy tấm da hình người bên cạnh Âm Thi.

Da Người Hoàn Mỹ vẫn còn, chưa bị quận chúa thu đi, nó tự từ trên thi thể lột xuống.

“Là mày khiến tao làm ra quyết định hi sinh huynh đệ, mày chính là một cái tai họa, chờ ra khỏi phó bản tao bán mày luôn.” Trương Nguyên Thanh vô cùng đau đớn thu nó về ô vật phẩm, tiếp theo tới tiểu viện Từ tiên sinh ở lại, lấy đi hộp son bằng bạc đặt ở trên bàn.

Kế tiếp là tìm kiếm búp bê ma cùng gương đồng.

Tiểu Đậu Bỉ dẫn theo Trương Nguyên Thanh, đi vòng vòng ở trong sơn thôn rách nát, cuối cùng thế mà lại về tới con đường nhỏ bên ngoài chỗ ở của Vương Tiểu Nhị, còn cái xác không đầu của ông lão nằm đó.

Nhìn anh linh không chút do dự bò vào sân, Trương Nguyên Thanh nhíu mày, đang muốn bước nhanh đuổi theo, bỗng nhiên liếc qua xác ông lão.

Trong lòng không biết sao dâng lên một sự áy náy, một phen thương cảm.

Hắn đi đến cạnh thi thể ông lão, ‘Phịch’ quỳ xuống, thành thành thật thật dập đầu ba cái, bày tỏ xin lỗi.

Sau đó đứng dậy truy tìm Tiểu Đậu Bỉ, tiến vào buồng trong đặt quan tài, tiểu anh linh ghé vào dưới quan tài, cái tay nho nhỏ vỗ mặt đất nện, trong miệng phát ra tiếng hô non nớt “A ba a ba”.

Trương Nguyên Thanh giật mình, lấy ra Lưỡi Dao Khát Máu, mũi dao sắc bén đâm vỡ bùn đất cứng rắn. Đục sâu mười mấy xăng-ti-mét, mũi dao bỗng nhiên vang lên “Đinh”, tựa như đâm trúng vật cứng.

Trương Nguyên Thanh đưa tay gạt lớp bùn đất ra, trong hố đất lộ ra nắp một cái hộp sắt, hắn tiếp tục đục bùn đất, theo diện tích hố đất mở rộng, rốt cuộc đào hộp sắt ra.

Hộp sắt dài nửa mét, rộng hai mươi xăng-ti-mét, cao ba mươi xăng-ti-mét, treo một cái khóa đồng.

Trương Nguyên Thanh dễ dàng chặt đứt móc khoá, mở ra nắp hộp, bên trong là tràn đầy một rương vàng bạc đồ ngọc, mặt ngoài cùng là một pho tượng toàn thân đen sì, trong suốt, hình tượng bé gái, có một đôi tai đón gió.

Bé gái há mồm, bên trong không có lưỡi.

Bên cạnh bức tượng, là một tấm gương đồng hình tròn to bằng bàn tay, xám xịt, mặt trái có khắc loan phượng, mắt của loan phượng là hai viên đá quý màu đỏ.

Trương Nguyên Thanh xoay ngược gương đồng lại, soi gương, trong gương đồng lại chưa hiện lên gương mặt hắn.

Đây là một tấm gương không soi người.

Nắm hai món đạo cụ, chờ đợi một lát, tin tức vật phẩm hiện lên:

“Tên: Búp Bê Âm Ngọc”

“Loại hình: Hàng mỹ nghệ”

“Công năng: nhập vào”

“Giới thiệu: Nó vốn là một khối âm ngọc thai nghén trăm năm trong nơi cực âm, trong lúc vô ý bị một cô gái nhỏ đói khổ đạt được, cô gái mang theo âm ngọc thời gian dài, dần dần âm khí vào cơ thể, rất nhanh đã chết đi. Linh thể của cô cùng âm ngọc dung hợp hóa thành một pho tượng.”

“Ghi chú 1: linh thể trong âm ngọc khát vọng chơi trò chơi, phàm là ai không chơi trò chơi với cô bé, nhất định bị nhập vào, việc nhập vào này không thể tránh né, không thể ngăn cản, linh thể này không thể bị hoàn toàn hủy diệt.”

“Ghi chú 2: Chúng ta đến chơi trò chơi đi, ta muốn làm người thứ ba, hì hì !”

Trương Nguyên Thanh trợn mắt cứng lưỡi, lẩm bẩm: “Đạo... đạo cụ loại quy tắc.”

Trong thuộc tính vật phẩm, phàm là đạo cụ có “không thể XX”, “không cách nào XX” các loại miêu tả, đều là đạo cụ loại quy tắc.

Bởi vì chỉ có đạo cụ loại quy tắc mới bá đạo như thế, bởi vì quy tắc chính là quy tắc, không thể sửa đổi.

Công năng của búp bê ma rất đơn nhất, nhưng nó quả thật là đạo cụ loại quy tắc.

Thật ra ở lúc biết được phải gom đủ ba người, mới có thể tránh đi nguy cơ của búp bê ma, trong lòng Trương Nguyên Thanh đã có dự cảm, cái đó và giày khiêu vũ màu đỏ quy tắc có chỗ tương tự.

Phải khiêu vũ mới có thể phá giải quy tắc, tránh đi đuổi giết.

Trương Nguyên Thanh theo bản năng, vô ý thức, không phù hợp tính cách người thành thật của hắn, muốn thu búp bê ma vào ô vật phẩm, làm của riêng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận