Linh Cảnh Hành Giả

Chương 50: Lấy đức phục người (1)

“Bách phu trưởng, chuyện này quả thật làm người ta bất ngờ.” Đối mặt bách phu trưởng cảnh cáo, Lý Đông Trạch lại vô cùng thoải mái, “Tôi mới vừa gọi điện xong với cậu ta.”
“Có hướng dẫn chưa.” Phó Thanh Dương lập tức hỏi.

“Còn phải chờ một lát.”

Phó bách phu trưởng im lặng vài giây, giọng điệu lạnh như băng chuyển thành nhu hòa, nói:

“Tôi cũng không ôm bất cứ sự chờ mong nào, không ngờ thu hoạch được niềm vui bất ngờ. Người này có thể vượt qua đường hầm Xà Linh, tất có chỗ hơn người.

“Lý Đông Trạch, anh mời chào được nhân tài cho Bạch Hổ binh chúng, tôi sẽ báo lên cho đoàn trưởng lão, ghi anh một công lớn.”

Chà chà, thế này quả thực quá mỹ diệu rồi... Nụ cười khóe miệng Lý Đông Trạch mở rộng, chợt nhớ tới cái gì, hạ giọng nói:

“Cần giữ bí mật không?”

Chuyện hắn mời chào một vị Thần dạ du, ở trong nhân vật cấp đội trưởng khu Khang Dương đã không phải bí mật, cho dù sau đây cố ý không đề cập tới, thời gian dài, cũng sẽ bị người ta chú ý tới.

Không giấu được quá lâu.

Nhất là Ngũ Hành Minh cùng Thái Nhất Môn từng ký hiệp nghị, trong lãnh thổ cả nước xuất hiện Thần dạ du, Thái Nhất Môn đều có quyền ưu tiên chọn lựa.

Hiệp nghị này, dẫn tới Ngũ Hành Minh hầu như không có Thần dạ du của mình, chỉ lác đác mấy người như vậy.

Phó Thanh Dương cười nhạo nói:

“Vì sao phải giấu, Thái Nhất Môn đã tỏ thái độ rõ ràng, không cần Thần dạ du này, không cho phép bọn họ đổi ý.”

“Anh cần phòng bị là người nội bộ Ngũ Hành Minh, Bách Hoa hội sự kiện đó, tôi không hi vọng xảy ra nữa. Chúng ta cần lấy đức phục người, thu phục hắn.”

Cái này nhất trí với ý tưởng của Lý Đông Trạch, lập tức khiêm tốn thỉnh giáo: “Xin Phó bách phu trưởng chỉ điểm.”

“Chuyển chính thức cho hắn, tăng lương.”

A? Tăng lương?

Đây là lấy đức thu phục người sao?

“Tôi không thích dùng tiền để thu mua lòng người, bởi vì lấy lợi gặp nhau, tất bởi lợi mà tan rã. Tôi càng thích lấy đức thu phục người hơn, nhưng đức cần thời gian để thể hiện, mà tiền dựng sào thấy bóng.”

Phó bách phu trưởng giọng điệu bình tĩnh: “Mau chóng bảo hắn viết một phần phương thức vượt ải, tôi muốn biết tin tức trung tâm của miếu sơn thần. Thuận tiện trả nhân tình Thái Nhất Môn.”

Bất cứ linh cảnh cấp S nào, tất nhiên đều bao hàm một ít tin tức cùng tình báo có giá trị, không phải linh cảnh bình thường có thể so sánh.

“Rõ!”

Lý Đông Trạch kết thúc cuộc gọi.

Cái này tính lấy đức thu phục người cái gì, chẳng qua đây quả thật là tác phong của Phó gia... Lý Đông Trạch lắc đầu.

Gia tộc vị Phó thiếu gia này, ở trong niên đại rung chuyển bất an đi xa nước ngoài phát triển, tránh né chiến hỏa. Trải qua trăm năm kinh doanh, nghiễm nhiên trưởng thành làm con cá sấu tư bản khổng lồ.

Về sau Phó gia nhận cành ô liu quốc gia tung ra, mang theo lượng tài phú khổng lồ về nước phát triển, tham dự trong xây dựng kinh tế.

Phó gia không những là một tư bản khổng lồ, đồng thời còn là gia tộc linh cảnh hành giả nhiều thế hệ truyền thừa, gia tộc này hàng năm đều sẽ xuất hiện số lượng thám báo nhất định.

Là một thế lực gia tộc không thể bỏ qua trong Bạch Hổ binh chúng.

Phó bách phu trưởng tuổi còn trẻ, đã tinh thông các loại năng lực tiền bạc, được gọi là Tiền công tử trong bốn đại công tử của tổ chức chính phủ.

Lúc này, Lý Đông Trạch thấy “Group quản lý Linh cảnh hành giả đại khu Khang Dương” có người nhắc tới mình.

Thanh Đằng: “Lý Đông Trạch, Lý đội trưởng, vị Thần dạ du kia anh mới chiêu mộ tình huống thế nào rồi?”

Thanh Đằng là đội trưởng Bách Hoa hội, đổi thành mộc yêu khác hỏi như vậy, Lý Đông Trạch phải hoài nghi đối phương dụng tâm kín đáo.

Nhưng vị nữ đội trưởng này tính cách ôn hòa thiện lương, không phải loại lẳng lơ đê tiện không chú ý võ đức.

Bạch Long: “Oa, lời này tru tâm nha. Biết rõ không có khả năng có người vượt qua đường hầm Xà Linh, cô còn muốn kích thích Lý đội trưởng?”

Lý Đông Trạch còn chưa nói chuyện, Bạch Long từng có khúc mắc với Thanh Đằng dẫn đầu nhảy ra cấu xé.

Đại Cơ Bá: “Khẳng định đã chết ở đường hầm Xà Linh, ngày hôm qua khu trực thuộc tôi quản lý cũng có người mất tích ở đường hầm Xà Linh, kẻ đáng thương đó đến bây giờ cũng còn chưa tìm được, cơ bản là chết ở trong linh cảnh rồi.”

Hỏa sư thẳng tính vẫn đáng ghét như vậy.

Trừ ba vị đội trưởng này tương đối sinh động, người khác chưa nói, tựa như đối với chuyện này đã không có hứng thú.

Các tiểu nhị của ta, các ngươi sẽ ghen tị với ta, ngay tại một giây sau! Lý Đông Trạch tùy tay phát ra một bao lì xì lớn 1000 tệ.

Tự mình đoạt đầu tiên, đoạt được 5 tệ.

Thanh Đằng: “Cảm ơn ông chủ.”

Bạch Long: “Ông chủ hào phóng.”

Đại Cơ Bá: “Ông chủ hông tốt thận tốt.”

Mấy người bọn họ theo bản năng cướp tiền lì xì, cảm tạ, đi hết lưu trình này, sau đó đột nhiên phản ứng lại...
Bạn cần đăng nhập để bình luận