Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1485: Triển khai làm người ta không ngờ tới (5)

Trương Nguyên Thanh thật sự đã thi triển Tinh Độn thuật, rời khỏi ký túc xá nam sinh.
Ngoài ký túc xá nam sinh, dưới bóng cây nơi nào đó, một ánh sao mông lung mộng ảo dâng lên.

Trương Nguyên Thanh nhìn trái nhìn phải một vòng, bóng đêm nặng nề, xung quanh không có tiếng động, trăng tròn treo cao ở bầu trời đêm, chiếu xuống ánh sáng mát lạnh.

Thực vật xanh biếc cùng đóa hoa muôn hồng nghìn tía, đắm chìm trong ánh trăng trong vắt, tỏ ra có chút uể oải.

Lúc chạng vạng, Hạ Hầu Ngạo Thiên luyện một loại thuốc độc tên là “Bách Hoa Sát”, một vốc độc phấn nho nhỏ, có thể làm thực vật trong cả vườn hoa chết hết ở trong sáu giờ.

Động vật ngửi được loại độc phấn không màu không vị này, cũng sống không qua tám giờ.

Tiểu đội địa cung mang chỗ mọc thực vật trong học viện vụng trộm rải hết.

Trương Nguyên Thanh từ trong ô vật phẩm lấy ra một viên sáp, một cái đồng hồ bỏ túi, thứ trước chính là khói độc gây ảo giác, thứ sau là đạo cụ thôi miên Triệu Thành Hoàng cho.

Nhét hai món vật phẩm vào trong túi, sau đó lấy ra Da Người Hoàn Mỹ dán ở trên mặt, da người mỏng như cánh ve nhanh chóng hòa tan, bám vào ở trên người hắn, trong khoảnh khắc, hắn biến thành cô giáo Lâm Tố lạnh nhạt quyến rũ.

Kế hoạch của hắn là, ngụy trang thành cô Lâm Tố, đến gặp hiệu trưởng, sau đó dùng khói mê đánh lén, lại mượn dùng đạo cụ thôi miên của Triệu Thành Hoàng.

Sở dĩ chọn Lâm Tố, là kết quả Hạ Hầu Ngạo Thiên bói toán.

Quẻ tượng biểu hiện, trong các giáo viên, chỉ có ngụy trang thành Lâm Tố tiếp cận viện trưởng, mới là thượng thượng đại cát.



“Tùng tùng!”

Viện trưởng ngồi ở trước bàn suy tư án mạng, đã nghe thấy tiếng đập cửa.

Ông đứng dậy rời khỏi bên cạnh bàn, mở cửa phòng ra, thấy Lâm Tố xinh đẹp lạnh nhạt đứng ở cửa.

“Cô Lâm Tố?” Lão viện trưởng kinh ngạc nói: “Có chuyện gì sao?”

Lâm Tố này rõ ràng mặc đồng phục học sinh, nhưng ông lại cảm thấy vô cùng tự nhiên, tựa như cô nên mặc như vậy.

“Viện trưởng, trong lòng tôi luôn cảm thấy bất an.” Trương Nguyên Thanh nói ra lời nghĩ một đằng nói một nẻo.

Sau đó, hắn liền thấy viện trưởng Lý Ngôn Hề thở dài, ôm eo hắn, dẫn hắn vào phòng.

Tình huống gì vậy? Trong lòng Trương Nguyên Thanh trầm xuống, phát hiện không thích hợp.

Hành động ôm eo quá mức thân mật.

“Tôi biết, hung thủ đã dám giết người, liền tuyệt đối không phải người lương thiện, cô là Học Sĩ, không có bao nhiêu năng lực tự bảo vệ mình, sầu lo cũng là bình thường.” Lý Ngôn Hề ôm cô đứng ở dưới ánh đèn, cúi đầu chăm chú nhìn khuôn mặt lạnh nhạt xinh đẹp, dịu dàng nói:

“Nếu sợ hãi, tối nay cứ nghỉ ngơi ở chỗ tôi đi, cô cũng rất lâu không ở với tôi rồi.”

Trương Nguyên Thanh xác định, hai người này có gian tình.

Cho nên đây là nguyên nhân thượng thượng đại cát?

Sau đó, Trương Nguyên Thanh nghe thấy mình hừ một tiếng điệu đà:

“Dù sao có Tống Mạn hầu ông rồi, tiểu tiện nhân kia lúc trước chính là vì quan hệ nam nữ lung tung, mới bị sung quân đến học viện, công phu trên giường của cô ta so với tôi lợi hại hơn nhiều.”

Cô Tống Mạn quả nhiên là vì sinh hoạt cá nhân hỗn loạn phạt vào học viện. Chậc chậc, lão viện trưởng à, không ngờ ông là viện trưởng như vậy, ông cùng các giáo viên ngủ với nữ sinh, nữ giáo viên kia của đại học Tùng Hải chúng tôi có gì khác nhau? Trong lòng Trương Nguyên Thanh điên cuồng lẩm bẩm.

Khuôn mặt Viện trưởng trong tang thương lại rất có sức quyến rũ nam tính, cười cười:

“Trong học viện sinh hoạt buồn tẻ vô vị, tôi cùng cô ấy chỉ là an ủi lẫn nhau, cô không cần phải ghen với điều này. Cô ấy mấy ngày nay không tới tìm tôi, chắc là dính lấy học viên nào rồi.”

“Sắc trời không còn sớm, chúng ta nghỉ ngơi đi.”

Ông tự nghỉ ngơi đi! Trương Nguyên Thanh yên lặng bóp nát viên sáp.

Khí thể không màu không vị nháy mắt khuếch tán.

Trương Nguyên Thanh ở nháy mắt bóp nát viên sáp, liền nín thở.

Theo khí thể khuếch tán, đôi mắt trong trẻo của lão viện trưởng, bỗng nhiên bày ra trạng thái cực độ hỗn loạn, tròng mắt khi thì trợn lên, khi thì hạ xuống, khi thì sáng quắc nhìn chằm chằm nơi nào đó.

Trong miệng lão bắt đầu lẩm bẩm, nói năng lung tung.

Trương Nguyên Thanh lui về phía sau hai bước, giãy thoát vòng tay viện trưởng, bóc Da Người Hoàn Mỹ, từ trong túi lấy ra đồng hồ bỏ túi, treo ở trước mắt viện trưởng.

Đồng hồ bỏ túi chớp lên như con lắc: “Trả lời vấn đề của tôi, trả lời vấn đề của tôi...”

Ước chừng hai phút, hắn mới nhìn thấy hỗn loạn trong mắt viện trưởng biến mất, thay thế vào đó là trống rỗng.

Cái này ý nghĩa thôi miên thành công.

Trương Nguyên Thanh vào thẳng chủ đề: “Lúc buổi sáng, ông vì sao phải hỏi Nguyên Thủy Thiên Tôn tối hôm qua có rời khỏi ký túc xá hay không?”

Viện trưởng lẩm bẩm: “Tôi chỉ là muốn làm rõ hành tung của học viên tối hôm qua.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận