Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1885: Gia tộc phản cốt tử (4)

Sáng lập một công ty chế tạo cơ quan vũ khí, tất nhiên cần tài chính khổng lồ, nếu ký đòi tiền lại phải cung cấp Học Sĩ, như vậy 5% cổ phần hiển nhiên là không có lời.
Nhưng chỉ cung cấp Học Sĩ, như vậy 5% cổ phần chính là phúc lợi.

Đuổi đi chú Sáu, Hạ Hầu Ngạo Thiên vô cùng vui vẻ đi vặn ốc.

Liên bang Tự Do, bang Phúc Nhĩ Khắc Châu.

Xe thể thao màu đỏ vừa đánh bóng, chạy như bay ở ngoại ô, hai bên là từng mảng lớn ruộng lúa mạch, trời xanh như được giặt, mây trắng bay bay, phong cảnh đẹp tựa như đồng thoại.

Cô gái lái xe cũng đẹp như thơ như họa, còn mang chút mê người như ma quỷ.

Một cô gái nhìn không ra tuổi, nhưng khẳng định đã đến tuổi trưởng thành như đào mật, mái tóc xoăn nhẹ tinh xảo bay lên ở trong gió, đeo kính râm màu đen, mũi cao cao, cằm nhọn, khuôn mặt trang điểm rất tinh xảo.

Váy ngắn màu đen phối hợp áo sơ mi màu trắng, phác thảo ra dáng người linh lung cuốn hút của phụ nữ trưởng thành.

Rất nhanh, xe thể thao màu đỏ dừng lại ở bên ngoài một tòa trang viên lớn.

Cô gái trong xe tháo xuống kính râm, nhìn thoáng qua camera theo dõi trước cánh cổng sắt nghệ thuật như bụi gai màu đen.

Vài giây sau, cánh cổng sắt nghệ thuật chậm rãi mở ra.

Xe thể thao màu đỏ lái vào trang viên, trang viên diện tích cực lớn, tự mang trung tâm thương mại, quán bar, thậm chí còn có một trường học.

Dòng chính, chi phụ, bên nhà ngoại Phó gia, cộng lại, tổng cộng 5-60 ngàn người, đều ở trong tòa trang viên lớn như thành nhỏ này.

Xe thể thao màu đỏ đến bên ngoài một kiến trúc như lâu đài đỉnh nhọn, kiến trúc trong trang viên phổ biến đều là biệt thự, nhà cao tầng phong cách tinh xảo đẹp đẽ, chỉ có tòa lâu đài này cổ xưa giống như đến từ thế kỷ trước.

Người ở bên trong cũng là đồ cổ thế kỷ trước. Các tộc lão Phó gia.

Tộc lão hội do linh cảnh hành giả nhóm đầu tiên, nhóm thứ hai cùng nhóm thứ ba của Phó gia tạo thành, trẻ tuổi nhất cũng tám mươi tuổi.

Những người này hợp thành trung tâm quyền lực của Phó gia.

Làm đại gia tộc tiếng tăm lừng lẫy trong linh cảnh hành giả, Phó gia có được tài sản hơn trăm tỷ đô la Mỹ, số lượng linh cảnh hành giả trong tộc rất lớn, càng có hai vị Chúa Tể đỉnh phong.

Số lượng Chúa Tể dưới cấp 9 cũng không ít.

Nhưng ở trước khi Phó Thanh Huyên nổi lên, Phó gia vẫn luôn có cái tiếc nuối, đó chính là chưa từng xuất hiện một vị Bán Thần.

Bây giờ tiếc nuối mới của Phó gia là, chưa xuất hiện vị Bán Thần thứ hai.

Phó Tuyết đỗ xe, đóng cửa xe thật mạnh, trong tiếng vang lớn ‘Rầm’, cô tháo kính râm, mặt lạnh lùng, hùng hổ xông vào lâu đài cổ.

Cô tới thẳng văn phòng của quản gia, tức giận nhìn anh họ bà con xa, “Phó Long, vì sao bán ra ba công ty niêm yết tôi quản lý, anh phải cho tôi một cái giải thích hợp lý.”

Anh họ bà con xa mặc trang phục trường hợp chính thức, sắc mặt nghiêm túc lạnh lùng, giống như quan quân kinh nghiệm sa trường.

Đối mặt em gái họ chất vấn, hắn giọng điệu lạnh nhạt trả lời:

“Quyết định của hội tộc lão, từ khi nào cần hướng cô giải thích?”

Khuôn mặt trắng bóc xinh đẹp của Phó Tuyết giật giật, đột nhiên cười khanh khách: “Được, dù sao tôi sắp thất nghiệp rồi, rất rảnh rỗi.”

Nói xong, cô kéo qua ghế dựa, như vô lại ngồi ở đối diện quản gia, từ túi xách hàng hiệu lấy ra bật lửa, thuốc lá phụ nữ, bờ môi đỏ mọng diễm lệ mím đầu điếu thuốc, bắt đầu nuốt mây nhả mù.

Phụ nữ xinh đẹp làm cái gì cũng là cảnh đẹp ý vui, ngay cả hút thuốc cũng tràn ngập ý nhị.

Nhưng Phó Long chưa bao giờ động vào thuốc lá rượu bia nhíu nhíu mày.

Hai bên giằng co vài giây, Phó Long bất đắc dĩ phun ra một hơi, “Cô vẫn cố tình gây sự giống như lúc còn nhỏ.”

“Nói!” Phó Tuyết trừng mắt, “Gia tộc có phải tính bán tháo tài sản, chuyển dời trọng tâm kinh doanh đến trong nước hay không?”

Cô hôm nay tới nơi này có hai mục đích, một là xác nhận trọng tâm phát triển của gia tộc, nghiệm chứng lời của Phó Thanh Dương. Hai là tới gây chuyện.

Quy hoạch phát triển của gia tộc cô không thể can thiệp, chỉ có thể khuất phục, nhưng vì sao chỉ bán công ty cô quản lý?

Phó Tuyết từng hỏi thăm, gần đây bán tháo chỉ có ba công ty niêm yết cô quản lý, công ty tộc huynh tộc đệ khác quản lý, vẫn hừng hực kinh doanh như cũ.

Mấy năm nay bởi vì Quan Nhã không chịu cố gắng, lại ly hôn với chồng, một mình cô đau khổ chống đỡ, vẫn bị gia tộc dần dần đẩy ra khỏi trung tâm quyền lực.

Thân là con gái gia chủ đời trước, dòng chính trong dòng chính, tình cảnh có thể nói thê thảm.

Các tộc lão cũng quá bắt nạt người ta rồi.

Phó Tuyết là người phụ nữ háo thắng, khổ sở cùng ấm ức trong lòng ngẫu nhiên cũng muốn tìm người mở lòng, nhưng độc thân mười mấy năm, muốn mở lòng cũng không có ai nghe.

Chỉ có thể quậy.

“Sao cô biết việc này?” Phó Long nhíu nhíu mày, nói: “Gia tộc là muốn chuyển dời tài sản đến trong nước, nhưng bán công ty của cô không phải vì chuyện này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận