Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1020: Định vị Sắc Dục Thần Tướng (5)

Dọc theo đường đi, hắn yên lặng căng thẳng thần kinh, nhưng chưa giống lần trước, cảm ứng được loại nhìn trộm nào đó.
Là vì ban ngày, nơi này tất cả bình thường, khí linh của đạo cụ loại quy tắc này đang ngủ say? Trương Nguyên Thanh yên lặng suy đoán.

Rất nhanh, đã tới phòng giam giam giữ Ma Nhãn.

Cây long não thân cây tráng kiện, dây leo rủ xuống như bức rèm che, hắn một lần nữa nhìn thấy Ma Nhãn. Vị Thiên Vương này thân thể bị phong ấn trong thân cây, chỉ lộ ra đầu cùng trước ngực.

Cách nhiều ngày, khí sắc của gã kém đi, vẻ mặt tái nhợt, trên khuôn mặt có mỏi mệt.

Thanh niên tuấn lãng trên trán đeo băng-đô thể thao, trong mắt hiện lên sự ngoài ý muốn, tựa như không ngờ hắn sẽ tới thăm mình.

“Đã lâu không gặp!” Ma Nhãn cười tủm tỉm đánh giá, hài lòng gật đầu: “Thiên tư của cậu quả nhiên cực tốt, chúc mừng tấn thăng Tinh Quan.”

Hắn cẩn thận đánh giá Nguyên Thủy Thiên Tôn, tựa như đã phát hiện cái gì, nụ cười trên khóe miệng mở rộng, lộ ra một tia quỷ quyệt.

“Đã lâu không gặp, Ma Nhãn Thiên Vương, anh thoạt nhìn trạng thái không phải tốt lắm.” Trương Nguyên Thanh gật đầu chào hỏi.

Nghe vậy, Ma Nhãn Thiên Vương thở dài một tiếng:

“Tôi mỗi ngày nằm mơ đều đang giết tham quan cậy thế ức hiếp cùng gian thương, cũng sắp suy nhược tinh thần rồi. Còn tiếp tục không thả tôi ra, tôi sẽ điên mất. Nguyên Thủy Thiên Tôn, xem ở trên phần chúng ta là đồng đạo, bắt mấy tên cặn bã vào để tôi xử lý đi.”

Ngươi thế này so với lên cơn nghiện mai thúy còn khoa trương hơn nha... Trong lòng Trương Nguyên Thanh thương hại vài giây, theo đề tài nói:

“Cơ hội này không phải tới rồi sao. Thiên Vương, tôi ghi nhớ anh dạy bảo, thanh lý lũ cặn bã trên đời này, làm đồng bạn của chính nghĩa, gần đây đang truy bắt một tên dâm tặc gian dâm, bắt cóc phụ nữ, lạm sát kẻ vô tộc.”

Hắn bây giờ đã không giống lúc trước sợ hãi Ma Nhãn như vậy, có thể mặt không đổi sắc trêu chọc. Ma Nhãn Thiên Vương giật mình nói:

“Sắc Dục đến Tùng Hải rồi?”

Trương Nguyên Thanh gật gật đầu, “Hắn ở Tùng Hải bắt cóc rất nhiều phụ nữ vô tội, ngày đêm tra tấn những người bị hại đáng thương này, chính phủ đã cứu các cô ấy ra. Nhưng, các cô ấy cũng mất đi năng lực sinh sống bình thường.”

“Thiên Vương, tôi cần anh trợ giúp, giúp tôi tìm ra Sắc Dục.”

Hắn cố ý nói tình thế nghiêm trọng một chút, kích phát thù hận của Ma Nhãn đối với Sắc Dục.

“Cậu muốn đối phó Sắc Dục?” Ma Nhãn mắt sáng ngời, thế mà lại lộ ra nét vui sướng, tựa như cực kỳ cao hứng: “Thú vị, cậu quả nhiên là người tôi coi trọng, hành động này rất hợp lòng tôi. Cậu theo tôi về Binh Chủ giáo đi, chúng ta liên thủ thanh tẩy nhân gian chẳng lẽ không tốt sao?”

Tạm dừng một chút, hắn cười tủm tỉm nói: “Cậu muốn tôi giúp cậu như thế nào.”

Trương Nguyên Thanh thử nói: “Tôi cần phương thức liên lạc Bạo Nộ Thần Tướng.”

“Phương thức liên lạc của Bạo Nộ?” Ma Nhãn nhíu mày, “Cái đó và hắn có quan hệ gì?”

“Vợ hắn là nô lệ của Sắc Dục.” Trương Nguyên Thanh không giấu giếm.

Ma Nhãn ngẩn ra một phen, đột nhiên cười to:

“Thú vị, thực sự thú vị. Tên mãng phu Bạo Nộ kia thế mà coi một kỹ nữ là bảo bối, ha ha ha...”

Hắn vui sướng khi người gặp họa thật lâu, mới thu hồi nụ cười: “Tôi hiểu ý tứ của cậu, cậu là muốn thông qua Bạo Nộ, thu hoạch địa điểm Sắc Dục ẩn thân à?”

Không hổ là nhân vật cấp Thiên Vương... Trương Nguyên Thanh nói: “Vậy, Thiên Vương ngài đáp ứng rồi?”

Ma Nhãn cười nói: “Vì sao không đáp ứng, như Sắc Dục loại cặn bã ô nhiễm thế gian này, đã sớm nên rửa sạch.”

Cái này... Một loạt công tác thuyết phục tiếp theo của Trương Nguyên Thanh thế mà lại không còn tác dụng.

Hắn biết Ma Nhãn ghét ác như thù đến trình độ cố chấp, nhưng Sắc Dục dù sao cũng là Thần Tướng cùng tổ chức, muốn để Ma Nhãn bán đứng Sắc Dục có thể độ khó không nhỏ, bởi vậy chuẩn bị rất nhiều lí do thuyết phục.

Ai ngờ vị phẫn thanh Thiên Vương này đáp ứng sảng khoái như vậy, hắn quả nhiên mới là kẻ điên nhất kia.

Ma Nhãn nói: “Tôi biết số điện thoại cá nhân của Bạo Nộ, điều kiện tiên quyết là hắn chưa đổi. Đưa tai lại đây.” Trương Nguyên Thanh đi đến cạnh cây long não, tập trung tinh thần nghe.

Vài giây sau, hắn ghi nhớ số điện thoại di động, đột nhiên hỏi:

“Bạo Nộ có cài đặt số lạ miễn quấy rầy không?”

Ma Nhãn Thiên Vương trầm mặc nhìn hắn, tựa như bị vấn đề này làm khó. Không khí xấu hổ vài giây, Trương Nguyên Thanh vội cười nói:

“Đa tạ Thiên Vương, ngài chờ đó, gánh nặng trừng gian trừ ác cứ giao cho tôi.”

Khóe miệng Ma Nhãn nhếch lên, “Cậu yên tâm, tôi sớm hay muộn sẽ rời khỏi nơi này, ngày đó sẽ không quá lâu. Đến lúc đó, tôi sẽ đến Tùng Hải tìm cậu.”

Nụ cười của Trương Nguyên Thanh lập tức cứng đờ.

Không phải chứ, chân trời nơi nào không có cỏ, ngài bỏ qua cho tôi đi! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận