Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1664: Thuyền buồm cùng câu hỏi (4)

Một chiếc ca nô chỉ có một vị tuyển thủ, bọn họ ngồi ở mép thuyền, thân thể ngửa ra sau, mạnh mẽ thao túng bánh lái cùng buồm, khống chế hướng đi.
Ở trong đội ngũ này, hai chiếc thuyền một người dẫn trước hoàn toàn, chạy song song.

Cầm lái đều là phụ nữ, mặc áo cứu hộ, kính bảo vệ mắt cùng mũ bảo hiểm, tư thế thành thạo lái thuyền theo gió vượt sóng.

Lúc tới gần đích, thuyền đơn bên trái hơi chậm lại một bậc, cách thắng lợi chỉ trong gang tấc.

Hai chiếc ca nô chưa dừng lại, giảm tốc độ di chuyển, cuối cùng vững vàng đến bờ hồ.

Phó Tuyết đạp thân thuyền, nhẹ nhàng bật nhảy, nhảy đến bên bờ, cởi xuống mũ bảo hiểm, kính bảo vệ mắt cùng áo cứu sinh, ném cho anh chàng đẹp trai tóc vàng đi lên đón, quay đầu nhìn về phía sau, cười nói:

“Tôi thắng rồi!”

Cuồng phong vén lên mái tóc của cô, khóe miệng mang theo nụ cười, dáng vẻ phong lưu.

Người phụ nữ trên một chiếc thuyền buồm khác, cũng tháo xuống kính bảo vệ cùng mũ bảo hiểm, tuổi cô khoảng bốn mươi, khuôn mặt trắng thuần không trang điểm, mặt mày tinh xảo, không quyến rũ không nhu nhược, thanh lệ thanh lịch, lộ ra một khí chất gọn gàng nhanh nhẹn.

“Kỹ xảo của cô hầu như chưa có tiến bộ, lần sau tôi có thể thắng cô.” Trần Thục ném trang bị cho anh chàng đẹp trai tóc nâu bên người.

Hai người tới dưới ô che nắng, lười biếng ngồi vào.

Cách đó không xa là một chiếc xe đưa đồ ăn, những người phục vụ trẻ tuổi thuần thục chuẩn bị đồ ngọt hoa quả cùng rượu.

Bọn họ đều mặc quần bơi, lộ ra dáng người cường tráng khêu gợi, ngũ quan anh tuấn thâm thúy.

Trần Thục uống một ngụm nước trái cây, gác chân, tựa vào ghế dựa lưng, cười nói:

“Thuốc gien công ty sinh vật chúng tôi nghiên cứu đã đến thời khắc mấu chốt, chỉ cần có nguồn sinh mệnh nguyên dịch ổn định, có thể trung hòa độc tính trong thuốc.

Công năng của nó là trong thời gian ngắn kích phát tiềm năng của linh cảnh hành giả, mà nếu pha loãng mấy chục lần, là thuốc giảm đau giữ mạng tốt nhất trên thế giới. Tôi tưng để đoàn đội chuyên nghiệp đánh giá, chỉ cần đưa ra thị trường, hàng năm đều mang đến cho chúng ta lợi nhuận mấy chục tỷ đô la Mỹ.”

Phó Tuyết trầm ngâm nói:

“Cô muốn thông qua tôi, từ chỗ Phó gia đạt được cung ứng sinh mệnh nguyên dịch ổn định?”

Gió hồ thổi, ô che nắng khẽ lay động, hai phú bà dưới ô đẫy đà yểu điệu, khuôn mặt chăm sóc tốt trắng nõn xinh đẹp, hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh.

Trần Thục cười gật đầu, “Cô biết đó, Tế Thế Xã chúng tôi không lui tới với tổ chức linh cảnh hành giả Trung Quốc, cho nên cơ hội kiếm tiền tốt như vậy, chỉ có thể hời cho cô rồi.”

Phó Tuyết lắc lắc đầu, “Cô biết sinh mệnh nguyên dịch thưa thớt bao nhiêu, lấy địa vị tôi ở Phó gia, không có cách nào cung cấp quá nhiều cho cô. Nếu con gái của tôi gả đến Miller gia tộc...”

Phó Tuyết bỗng dừng lại, nhìn một phen soái ca trẻ tuổi đứng phục vụ ở bên cạnh bàn, âm thầm khoe cơ bụng, nhíu mày nói:

“Cút qua một bên đi, đây không phải cuộc nói chuyện cậu có thể nghe.”

Nhân viên trẻ tuổi bất động thanh sắc tạo dáng, thấy dung mạo cùng dáng người của mình chưa thể hấp dẫn hai phú bà, chỉ có thể bất đắc dĩ lui ra.

Phó Tuyết lúc này mới tiếp tục nói: “... Địa vị của tôi liền nước lên thì thuyền lên, cung cấp ổn định sinh mệnh nguyên dịch cho cô, trái lại không khó.”

Trần Thục liền nhíu mày, “Người bạn trai kia của con gái cô, không phải rất có địa vị ở quan phương sao?”

Phó Tuyết tức giận nói: “Chức vị của cậu ta không cao.”

Chức vị không cao, tự nhiên không có quyền hạn thuyên chuyển sinh mệnh nguyên dịch. Trần Thục liền nói ngay: “Không có chức vị chỉ có tiềm lực, loại con rể này dùng làm gì, cô vẫn là lựa chọn Miller gia tộc đi.”

Trong đầu Phó Tuyết hiện lên khuôn mặt tuấn tú của Nguyên Thủy Thiên Tôn, thở dài nói:

“Tôi lúc ấy cũng không biết bị trút thuốc mê gì, chỉ cảm thấy cậu ta rất không tệ. Không đề cập tới cậu ta nữa, tôi ở Trung Quốc vẫn có chút mối quan hệ, có thể hỗ trợ đi quan hệ một chút, nhưng cô phải thêm tiền.”

Trần Thục cười tủm tỉm nói: “Tôi cũng sẽ không chờ cô quá lâu, cô không phải lựa chọn duy nhất của tôi.”

Phó Tuyết đang muốn nói chuyện, liền thấy nữ trợ lý mặc váy bút chì, cầm điện thoại di động vội vàng chạy tới, đứng ở bên cạnh bàn, khom người đưa điện thoại di động lên, nói:

“Phu nhân, tôi cảm thấy ngài cần đọc tin tức này.”

Phó Tuyết tùy tay tiếp nhận điện thoại di động, tập trung nhìn vào.

Trong nháy mắt này, cô giống như bị sét bổ trúng, ngây ra ở tại chỗ.

Con ngươi của cô hơi co rút lại, khuôn mặt trái xoan tinh xảo xinh đẹp giăng kín dại ra.

Trần Thục liếc nhìn một lần điện thoại thông minh trong tay khuê mật, “Đã xảy ra chuyện gì, dọa cô thành như vậy.”

Phó Tuyết như chưa nghe hiểu, ánh mắt nhìn chằm chằm màn hình điện thoại di động, đầy đầu óc đều là “liên tục vượt hai cấp”, “đánh gục ba tên cấp 6” các từ ngữ.

Đương nhiên, còn có bốn chữ to “Nguyên Thủy Thiên Tôn”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận