Linh Cảnh Hành Giả

Chương 827: Chày Phục Ma (1)

Khương Tinh Vệ ngã ngồi dưới đất, cúi đầu nhìn chằm chằm ngực mình, vẻ mặt đầy kinh ngạc cùng mờ mịt, lại có một loại bừng bừng hứng thú “thể nghiệm được người trưởng thành”. Cô tựa như cảm thấy rất thú vị.

Ryo Asano ngồi bệt dưới đất, xấu hổ sắc mặt đỏ bừng, trong miệng ồn ào “đáng ghét”, “biến thái” các loại từ ngữ. Trường hợp đại loạn.

Trương Nguyên Thanh ghé vào trên lưng Quan Nhã, cúi đầu, thấy ngực mình không ngừng căng lên, mang khoảng cách của hắn cùng Quan Nhã chống đỡ càng lúc càng xa.

Dưới da giống như có cái gì đang nhanh chóng bành trướng, hắn không biết đó là cái gì, điều duy nhất khẳng định là, tuyệt đối không phải mỡ.

Cái này con mẹ nó là cúp G nhỉ, về sau mình cũng có vốn liếng coi thường phụ nữ rồi... Tuy hắn cũng hiểu cảm thấy rất vớ vẩn, nhưng thân là lãnh tụ, Trương Nguyên Thanh cho rằng bây giờ không phải thời điểm hoài nghi cuộc đời, tâm tình hắn ngưng trọng vỗ bả vai Quan Nhã một phát, nói: “Thả, thả tôi xuống.”

Lão tài xế vốn đã là cường giả cấp F, không thể gia tăng gánh nặng của cô ấy nữa. Quan Nhã ngồi xổm xuống, đặt hắn ở ven đường.

“Chị, không sao? !”Trương Nguyên Thanh lúc này mới chú ý tới, ngực Quan Nhã căn bản chưa bành trướng, vẫn là độ no đủ cảnh đẹp ý vui kia của bản đầu.

Quan Nhã liếc ngực Nguyên Thủy Thiên Tôn một cái, mặt căng lên, gật gật đầu, có chút hoang mang nói: “Chị hình như không có việc gì.”

Vì sao cô ấy sẽ không có việc gì, chung quy không thể là ngực quá hot, tới bình cảnh cho nên không thể tăng lên chứ! Trương Nguyên Thanh sâu sắc ý thức được, giải được nguyên nhân ngực Quan Nhã không có biến hóa, có lẽ có thể giải quyết tình huống mọi người trước mắt gặp được.

So với người khác, Quan Nhã có gì đặc thù? Khẳng định không phải nghề nghiệp, trong đội ngũ Thám Báo rất nhiều.

Nguyên nhân đạo cụ.

Trương Nguyên Thanh liếc qua Quan Nhã giáp mây mặc ở ngực, giật mình, “Chị Quan Nhã, chị cởi giáp mây ra thử xem.”

“Không!” Quan Nhã chính nghĩa nghiêm khắc từ chối: “Cậu là cảm thấy ngực của chị còn chưa đủ lớn sao! !”

Nói xong, cô vội vàng mím môi, bộ dáng cố gắng nhịn cười.

“Chị có phải rất muốn cười hay không!” Trương Nguyên Thanh mặt không biểu cảm nhìn cô.

Quan Nhã quay mặt sang một bên, nhưng vẫn không nhịn xuống, “Phốc!” một tiếng cười ra.

“Xin lỗi xin lỗi, chị biết không nên, không thích hợp, nhưng không kiềm chế được. Ha ha, ha ha ha... Đáng tiếc trong phó bản không có điện thoại di động, ha ha...”

“Khụ khụ, chị cảm thấy, có thể là công năng phòng ngự của bộ trang bị có hiệu lực. Mặc kệ ngực mọi người vì sao to lên, không hề nghi ngờ, đây đều là một loại công kích đến từ bên ngoài.”

Cô gái thối này... Trương Nguyên Thanh hít sâu một hơi, để cảm xúc của mình bình tĩnh lại, cố gắng suy nghĩ tình huống đột phát trước mắt. Quan Nhã nói không sai, nguyên nhân bộ ngực bành trướng, là một loại công kích đến từ bên ngoài, hơn nữa có liên quan với Rừng Rậm Phồn Thực. Có lẽ là nguyền rủa.

Nói đi cũng phải nói lại, theo bộ ngực phình to, cảm giác tê ngứa nhạt đi, thay thế vào đó là đau đớn, đau đớn như kim đâm! Đồng thời kèm theo cảm giác mệt mỏi mãnh liệt, làm người ta buồn ngủ, không khỏe trên thân thể cũng làm hắn không thể bình tĩnh suy nghĩ.

Lúc này, Tiểu tiên nữ núi Ngưu Lan bộ ngực bành trướng trước hết, khí tức suy yếu kêu lên: “Là, là bào tử...”

“Chúng ta bị bào tử ký sinh rồi...”

Thân là Mộc Yêu, sau khi trải qua sợ hãi ngắn ngủi, cô phát hiện theo bộ ngực bành trướng, còn có từng luồng khí tức sinh mệnh mạnh mẽ. Sở dĩ cảm thấy suy yếu mỏi mệt, là vì tinh huyết bị bào tử rút ra.

“Giải quyết như thế nào, giải quyết như thế nào?”

“Mộc Yêu các người có thể hỗ trợ loại trừ bào tử không?”

Đội viên bên cạnh mồm năm miệng mười kêu lên.

“Không thể loại trừ.” “Cậu Bé Bán Diêm” cũng bởi vì bộ ngực bành trướng, không thể đứng thẳng kêu lên: “Mộc Yêu chúng tôi chỉ có thể tranh đoạt sinh mệnh lực với chúng nó...”

“Tôi cảm giác bộ ngực sắp vỡ rồi...” Một nữ Thổ Quái kêu lên.

Vừa dứt lời, bộ ngực bành trướng của cô “Xì” một tiếng, quả nhiên nổ tung, quần áo vỡ tan, ngực phun ra từng làn sương xám xịt.

Ngay sau đó, khuôn mặt vị Thổ Quái này mọc ra từng bụi nấm, dưới làn da chui ra rêu xanh nhạt, dương xỉ màu xanh, linh chi xếp tầng, dây leo vặn vẹo... Ngắn ngủn mười mấy giây, cả người cô đã bị thực vật bao trùm.

“Cứu, cứu tôi...”

Cô chưa lập tức chết đi, trong thực vật dày đặc, truyền ra tiếng cầu cứu suy yếu.

Thấy một màn như vậy, trong lòng mọi người phát lạnh, như thấy được kết cục của mình.

“Đệch!”

Hỏa Sư bên cạnh như bị kích thích, nắm ngược dao găm, hung hăng đâm vào bộ ngực phồng lên, “Ầm” một tiếng, bộ ngực hắn nổ tung, bắn ra khí thể xám xịt. Sau đó, rêu, nấm, dương xỉ điên cuồng nảy sinh ở trên người hắn, rễ cây đâm vào làn da, cướp lấy chất dinh dưỡng.

Trương Nguyên Thanh quát: “Đừng bốc đồng, đừng lỗ mãng!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận