Linh Cảnh Hành Giả

Chương 932: Vô sự hiến ân cần (4)

Phụ nữ bình thường ở trước mặt nghề nghiệp Ái Dục, căn bản không có sức cạnh tranh.
Có một số nơi, cho dù ngựa xe như nước, dòng người như dệt cửi, ngươi vẫn như cũ sinh lòng hướng tới đây là nghề nghiệp Ái Dục.

“Thông báo làm người ta không thể tưởng tượng?” Annie chớp mắt một cái, tò mò nói: “Có thể nói cho tôi biết không?”

Cô mở to mắt, ra vẻ bộ dáng ngây thơ, cũng không làm người ta phản cảm, ngược lại thể hiện ra sự đáng yêu cùng rực rỡ của thiếu nữ.

Thật sự là vưu vật nha... Linh Quân mỉm cười nói:

“Nguyên Thủy Thiên Tôn từ trong phó bản giết chóc đi ra rồi.”

Mắt Annie hơi sáng ngời, khẽ gật đầu:

“Đây là chuyện trong tưởng tượng... Xin lỗi, tiếng Trung của tôi không quá tốt, ta biết còn có một từ chuẩn xác hơn, lấy thiên phú cùng năng lực của Nguyên Thủy Thiên Tôn, tôi không chút nghi ngờ hắn sẽ trở thành Thánh Giả.”

“Nhưng nếu chỉ là như vậy, hẳn là không cần thiết dùng ‘không ể tưởng tượng’ để hình dung nhỉ?”

Ở trên bốn chữ không thể tưởng tượng, phát âm của cô không phải quá chuẩn.

Linh Quân thở dài:

“Nguyên Thủy Thiên Tôn dẫn dắt trận doanh hợp pháp, đoàn diệt trận doanh tà ác. Phải biết rằng, trong đó là có cao thủ trong top 10 bảng truy nã. Cho dù là nguyên soái năm đó, cũng chưa giết hết những cao thủ cùng cấp bậc.”

“Nhưng so với tin tức tôi kế tiếp muốn nói, những thứ này đều là việc nhỏ.”

Dừng một chút, trên mặt hắn lộ ra một mảng mờ mịt, nói: “Cô có thể tưởng tượng không, điểm của Nguyên Thủy Thiên Tôn là 1628.”

Nói xong câu này, hắn liền thấy khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo của Annie phía đối diện đột nhiên đọng lại.

Một giây sau, cô gái so với tên cấp dưới chú ý tao nhã kia của Phó Thanh Dương càng tao nhã hơn vô số lần, hầu như là từ trên ghế bật dậy, giọng điệu gấp gáp nói:

“Tôi còn có việc, ngài Linh Quân, lần sau lại cùng nhau dùng bữa.”

Cộp cộp cộp! Annie đi giày cao gót, đầu cũng không ngoảnh đầu lại rời đi.

Đi rồi? Tôi khách sạn dưới lầu cũng đặt phòng rồi, cô cứ như vậy rời đi? Linh Quân ngây ra ở đó.

Lúc này, điện thoại di động đặt ở mặt bàn vang lên nhạc cuộc gọi tới, giọng nữ tràn đầy nội lực:

“Anh thương tổn em, còn cười mà bỏ qua, tình yêu anh tham lam tình yêu em yếu đuối !”

Linh Quân liếc thông báo gọi tới một cái, phát hiện là Nguyên Thủy Thiên Tôn gọi điện tới.

Thằng nhóc này không nên đang cùng nhau tốt nghiệp với Quan Nhã sao, lúc này gọi điện cho mình? Linh Quân nhận cuộc gọi, nghĩ diễm ngộ của mình bởi hắn mà đứt đoạn, tức giận nói lời dìm hàng:

“Chúc mừng nha, gà giò, về sau cậu đã là gà trống choai rồi.”

Trong loa truyền đến thanh âm vui vẻ của Nguyên Thủy Thiên Tôn:

“Tôi lựa chọn bộ phương án thứ hai, tuy còn chưa tới trình độ một pháo là đỏ, nhưng nên hôn đã hôn, nên ôm đã ôm, tôi cảm thấy tôi cùng Quan Nhã không thể về lại trước đây nữa, kế tiếp làm như thế nào?

“Chị ấy tựa như có chút xấu hổ, có phải cần yên tĩnh một đoạn thời gian, làm bộ chuyện gì cũng chưa xảy ra hay không?”

Linh Quân vừa nghe, nhất thời cười khẩy:

“Cậu là kẻ ngốc sao, làm bộ chuyện gì cũng chưa xảy ra? Chờ đoạn từng trải này của hai người lắng xuống, vậy liền về tới trước kia rồi.”

“Quan hệ của hai người đã không phải giai đoạn có hảo cảm với nhau, mặc kệ xấu hổ hay không, dù sao chuyện đã làm đã vượt qua phạm trù bạn bè bình thường, kế tiếp liền dễ xử lý rồi, phải thay đổi phương thức ở chung với Quan Nhã, nhớ kỹ hai điểm.

“Một: Thiên vị! Toàn bộ nữ nhân đều thích mình được thiên vị, được che chở, cái này có thể làm nổi bật địa vị của họ, để cô ấy ý thức được, cô ấy ở trong lòng cậu không giống với người khác, lũ chó liếm trời rét buốt đưa bữa sáng kia làm FA là đúng.”

“Vậy vì sao liếm đến cuối cùng vẫn là hoàn toàn không có gì cả?” Trương Nguyên Thanh hỏi.

“Bởi vì bọn họ xấu, hoặc là nghèo.” Linh Quân đánh trúng trọng tâm, lại nói: “Đừng ngắt lời tôi.”

“Tặng hoa, tặng quà, lời ngon tiếng ngọt tất cả phương thức có thể hiến ân cần đều được. Đàn ông theo đuổi phụ nữ, phải hiến ân tình, phải không thể nào nói ‘Vô sự hiến ân tình phi gian tức đạo’, thằng nhãi cậu tuy giỏi kết giao, nhưng số lần cậu liếm Phó Thanh Dương, so với liếm Quan Nhã còn nhiều hơn, đây là điều không được.”

Tặng hoa nhiều, tặng quà nhiều, liếm cô ấy nhiều... Trương Nguyên Thanh nhất thời ở trong lòng gật gật đầu:

“Điểm thứ hai thì sao?”

Linh Quân nói:

“Điểm thứ hai chính là đùa giỡn cô ấy, yêu đương không thể làm quân tử, đợi cơ hội liền nắm tay, sỗ sàng, nói chút lời tục. À, điểm ấy hai ngươi thu liễm một chút, ngày nào cũng bánh xe đè mặt tôi.”

“Cậu ăn đậu hũ cô ấy, cô gái ngoài miệng sẽ nói chán ghét, nhưng thật ra trong lòng rất vui vẻ, bởi vì các người là có độ hảo cảm, là ái muội. Trái lại, cậu không đụng vào cô ấy, nho nhã lễ độ đối với cô ấy, cô ấy sẽ cảm thấy cậu không thích cô ấy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận