Linh Cảnh Hành Giả

Chương 502: Ma Quân âm tần nhìn chăm chú Ma Nhãn (3)

“Xẹt xẹt... Nhiệm vụ săn giết mười tên nghề nghiệp hợp pháp của tháng này hoàn thành, hề hề, trong nghề nghiệp hợp pháp côn trùng có hại cũng rất nhiều nha, nói chút, trong nghề nghiệp Nhạc Sĩ cùng nghề nghiệp Mộc Yêu nhiều đĩ nhất...”
“Xẹt xẹt... Hôm nay bị một đám nghề nghiệp hợp pháp vây công, không biết khi nào, ta thành đá kê chân cho người khác nổi tiếng, ai cũng muốn giết ta tạo tiếng. Một khi đã như vậy, không thể trách ta ra tay vô tình, trong đám nghề nghiệp hợp pháp này, có một thiếu phụ rất ngọt nước, thế mà còn là em gái gia chủ Chu gia, ha ha, thú vị, ta phải dạy dỗ cô ta cẩn thận...”

“Phốc!” Trương Nguyên Thanh nghe đến đó, một ngụm nước bị phun hết ra.

Em gái gia chủ Chu gia, chẳng lẽ là vợ trước Xích Nguyệt An? Cô ta từng bị Ma Quân dạy dỗ? Cho nên tính tình thay đổi hẳn, bắt đầu làm nhục trai lơ cùng chồng? Mà Xích Nguyệt An bởi vậy tâm lý biến thái, làm ra Đồng Tước lâu?

Cái này, cái này... Trong đầu Trương Nguyên Thanh hiện lên một từ: Oan oan tương báo khi nào dứt!

Thì ra đầu sỏ gây nên tất cả là ngươi nha Ma Quân... Trong lòng Trương Nguyên Thanh dâng lên cảm xúc cổ quái, Ma Quân nhân vật này, quá nhiều cái để lảm nhảm. Ngươi nói hắn là kiêu hùng đi, quả thật như thế, trên đời cường giả giống hắn có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Nhưng hắn cả ngày nghĩ ngủ với gái, không có phong cách một nhân vật lớn nên có. Ít nhất lúc giai đoạn Siêu Phàm, là như thế.

Nói hắn là trí giả đi, cũng có thể, người này đầu óc không ngu ngốc, thiên phú dị bẩm, không đến ba tháng đã trở thành người nổi bật giai đoạn Siêu Phàm, nhìn hắn phân tích phó bản phân tích linh cảnh đầu vào đấy. Nhưng luôn sụt hố ở một số nơi rất buồn cười, ví dụ như ngủ nghề nghiệp Ái Dục, hối hận thiếu chút nữa khóc ra tiếng heo kêu.

Ngươi nói hắn là kẻ ác đi, quả thật cũng đúng, gã này chuyện xấu làm không ít, là kẻ sa ngã chính phủ chứng thực, nhưng hắn lại rất đáng thương, lúc nhỏ yếu bị Chén Thánh Đọa Lạc khống chế, lực lượng tà ác khiến tâm tính hắn từng chút một vặn vẹo. Mỗi tháng còn cần hoàn thành nhiệm vụ của chủ nhân, cuối cùng vì tự do, đồng quy vu tận với Phán Quan Mắt Quỷ.

Một nhân vật rất bi tình.

Ở lúc hắn yên lặng lẩm bẩm, Loa Vua Mèo lại truyền phát một đoạn audio: “Xẹt xẹt...”

“Ngươi tựa như đặc biệt ưu ái đối với ta, nhìn dáng vẻ của ngươi không phải gay, chúng ta không thân chẳng quen, vì sao?” Đây là tiếng của Ma Quân. Tiếp theo, giọng một người đàn ông xa lạ đáp lại nói:

“Bởi vì ngươi là Thần Dạ Du.”

“Thần Dạ Du làm sao vậy? Thần Dạ Du tất nhiên thưa thớt, nhưng cũng không hiếm thấy.” Ma Quân phản bác.

“Nhưng Thần Dạ Du hoang dã hiếm thấy, đại bộ phận Thần Dạ Du đều bị vị kia của Thái Nhất môn nắm chặt chẽ trong tay, ta muốn bồi dưỡng Thần Dạ Du đáng giá mình tín nhiệm, rất khó.”

“Bồi dưỡng?”

“Đúng, ta muốn bồi dưỡng một Thần Dạ Du, thật ra đại bộ phận chí cao giả đều muốn bồi dưỡng Thần Dạ Du, bao gồm nghề nghiệp tà ác.”

“Vì sao?”

“Bởi vì Thần Dạ Du là nghề nghiệp rất đặc thù, người từng xem lời tiên đoán của La Bàn Quang Minh đều biết.”

“Thần Dạ Du đặc thù ở nơi nào, La Bàn Quang Minh lại là cái gì?”

“Hơn hai mươi năm trước, một vị cường giả phương tây từ trong linh cảnh đào ra một cái la bàn, cái la bàn đó có được năng lực biết trước tương lai, năng lực đó không thuộc về bất cứ nghề nghiệp nào đã biết, sau khi la bàn hiện thế, đã dẫn phát chấn động, vô số Linh Cảnh Hành Giả tranh đoạt la bàn đó.”

“Trong đó bao gồm ngươi biết, năm vị minh chủ Ngũ Hành minh, môn chủ Thái Nhất môn, còn có thủ lĩnh ba tổ chức tà ác lớn, cùng với thủ lĩnh các đại nghề nghiệp hợp pháp, nghề nghiệp tà ác của phương tây.

“Kết quả trận chiến đấu đó là: Lời tiên đoán thứ nhất ra đời; Mọi người đã biết linh cảnh có ba đại khu, trong đó một đại khu chưa mở ra; nguyên soái Bạch Hổ binh chúng, giáo hoàng Hải Thần giáo hội, hội trưởng phân hội khu đông Linh Năng hội, ba vị chí cao giả ngã xuống.

“Trận chiến đấu đó, cũng trực tiếp thúc đẩy Ngũ Hành minh thành lập, năm bang phái lớn kết minh.”

Ma Quân hỏi: “Nội dung lời tiên đoán là cái gì?”

Người đàn ông cười nói: “Cái này không thể nói cho ngươi, ngày nào đó ngươi tấn thăng Chúa Tể, ta sẽ nói với ngươi.” Theo một đoạn tiếng dòng điện “xẹt xẹt”, Loa Vua Mèo hoàn toàn bình tĩnh.

Lượng tin tức có hơi nhiều nha... Trương Nguyên Thanh mở ngăn kéo, thu hồi cái loa, lấy ra khẩu trang Kẻ Trầm Mặc đeo vào, sau đó đi thong thả đến bên cửa sổ, nhìn cảnh đêm ngẩn người. Đêm khuya yên tĩnh, chung cư đối diện, từng cánh cửa sổ tối đen, đèn trong hành lang trắng đêm không tắt.

Con đường ngoài tiểu khu, đèn đường chiếu ra hào quang tịch mịch, thật lâu cũng không nhìn thấy một chiếc xe nào đi qua. Trương Nguyên Thanh ở trong đêm tối yên tĩnh trầm ngâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận