Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1210: Giao dịch đạt thành (3)

Thư ký Lý mở tủ lạnh, rót hai ly rượu, “Để sau mài thêm chút nữa, có thể tiết kiệm thì tiết kiệm. Ông nói, Nguyên Thủy Thiên Tôn vừa rồi đoạn lời đó, là đang diễn trò, hay là thật lòng?”
Thám Tử trưởng lão thu liễm nụ cười:

“Tôi đề nghị tổng bộ sửa chữa đánh giá đối với hắn, hắn vừa rồi những lời đó, tất cả đều là nói thật. Kẻ này nên dạy bảo không nên cưỡng chế, ép nóng lên, hắn sẽ đại náo thiên cung. Sau này xử lý vấn đề của hắn, cần đặc biệt chú ý.”

“Hoặc là trong một lần đánh gãy ngạo cốt của hắn, hoặc là cho ích lợi không cho chức vị, coi như một món binh khí sắc bén vô song.”

“Tôi sẽ đem đề nghị của ông phản hồi lên.” Thư ký Lý uống một ngụm rượu, thở dài: “Như vậy xem ra, đã chiêu mộ một gã Tôn hầu tử rồi.”

Biệt thự nhà nghèo.

Lý Thuần Phong ngồi ở trước bàn máy tính, gõ bàn phím lách cách:

“Ba món đạo cụ kia Nguyên Thủy Thiên Tôn không nhìn trúng, hắn hi vọng đạt được một món đạo cụ cảnh giới Thánh Giả thượng phẩm, hoặc cực phẩm, ngài nếu có tồn kho, có thể cân nhắc bán cho hắn.”

“Hắn mới từ Nhai Sơn Chi Hải mang về Bàn Xoay Âm Dương của phân bộ Giang Hoài, cùng với đầu Thánh Anh của Tạ gia, là có tiền cùng đạo cụ.”

Soạn xong mail ngắn gọn, nhấn gửi đi.

Sau đó Lý Thuần Phong đóng máy tính lại, ra khỏi phòng, đi phòng khách chiêu đãi gia chủ Tạ gia.

Tạ Linh Hi ôm cánh tay phụ thân, rúc vào bên người phụ thân, giống như bình rượu mơ tri kỷ nhu thuận.

Cô vừa giới thiệu xong hai vị tỷ tỷ ‘rất chiếu cố’ cô, thấy Lý Thuần Phong đi ra, giọng điệu trịnh trọng nói:

“Vị này là Lý Thuần Phong, nghề nghiệp Học Sĩ, Gia Cát Lượng trong đội ngũ bọn con.”

Tạ Tô ôn hòa tuấn lãng gật đầu mỉm cười:

“Cảm tạ chiếu cố đối với tiểu nữ, đây là danh thiếp của tôi, sau này có khó khăn, cứ việc liên hệ tôi.”

Lý Thuần Phong không thích kết giao hiếm thấy lộ ra nụ cười, vừa tiếp nhận danh thiếp, vừa khom người nói:

“Ra mắt Tạ gia chủ.”

Mọi người uống trà tán gẫu. Quan Nhã không hổ là tiểu thư khuê các xuất thân cao quý, đối mặt gia chủ Tạ gia, không chút luống cuống, tiếp được chuyện, cũng có thể tung ra đề tài tầng cấp đủ cao.

Hàn huyên hơn mười phút, thẳng đến lúc Trương Nguyên Thanh quay về.

“Ai da, bá phụ, xin lỗi xin lỗi.” Trên mặt Trương Nguyên Thanh tràn đầy nụ cười, thay hẳn lạnh nhạt xa cách trong phòng sách, nhiệt tình cầm tay Tạ Tô, nói:

“Bá phụ phong độ phơi phới, diện mạo hiên ngang, vừa rồi nhìn thấy bá phụ, cháu mới biết được em gái Linh Hi vì sao xinh đẹp như vậy, thì ra tất cả đều là di truyền của ngài.”

“Vừa rồi có người ngoài, bất đắc dĩ mới công phu sư tử ngoạm, bá phụ thông cảm.”

Thật ra trước khi gặp mặt, Tạ Tô đã nhận được tin nhắn nhắc nhở của con gái, bởi vậy đối với nói chuyện ở phòng sách có điều chuẩn bị, biết Nguyên Thủy Thiên Tôn đó là đang diễn trò.

Nhưng hắn không ngờ Nguyên Thủy Thiên Tôn thật đúng là như con gái nói, xử sự khéo, đối đãi người ta khéo đưa đẩy, am hiểu kết giao.

Thư ký của đại trưởng lão Ngũ Hành minh cũng thành người ngoài rồi, lời này nói hay, rất dễ nghe.

Người như vậy sao có thể làm ra tự tiện giết thành viên quan phương loại chuyện hồ đồ này chứ, nghĩ hẳn trong đó tất có kỳ quái.

Nhất thời có sự thay đổi quan điểm.

“Cháu ngoan à, giá của Thánh Anh, chúng ta phải bàn bạc thêm.” Tạ ba ba nói.

“Cái này đương nhiên.” Trương Nguyên Thanh ngồi xuống ở bên người Quan Nhã, nói: “Mười lăm liều Sinh Mệnh Nguyên Dịch, 50 triệu tiền mặt, lại thêm hai món đạo cụ phẩm chất Thánh Giả, cùng với ba lần cơ hội sử dụng đầu Thánh Anh.”

Trong đó, 50 triệu là không đáng giá nhất.

Tạ Tô suy tư vài giây, nói:

“Chỉ cần cảnh giới Thánh Giả là được?”

Đạo cụ cảnh giới Thánh Giả phẩm chất so le không đồng đều, có cái mạnh đến nghịch thiên, ví dụ như Bàn Xoay Âm Dương. Có cái như gân gà.

Trương Nguyên Thanh cười nói: “Cháu tin tưởng bá phụ sẽ không lấy rác rưởi lừa gạt cháu.”

Tạ Tô cười gật đầu.

“Giá rất hợp lý, nhưng bác muốn bổ sung hai điểm. Một, mười lăm liều Sinh Mệnh Nguyên Dịch thanh toán theo giai đoạn, mỗi tháng cho năm liều, không phải bác không muốn cho cháu, mà là Sinh Mệnh Nguyên Dịch sản lượng có hạn. Hai, mỗi lần sử dụng đầu Thánh Anh, cháu đều phải lưu lại đạo cụ đủ giá trị để gán nợ.”

Thánh Anh là bộ kiện đạo cụ loại quy tắc đẳng cấp cao, giá trị cao hơn xa so với Bàn Xoay Âm Dương, Nguyên Thủy Thiên Tôn ra giá, coi như hợp lý.

“Vâng!” Trương Nguyên Thanh hào sảng đáp ứng.

Giao dịch đạt thành, nụ cười trên mặt Tạ Tô càng thêm khắc sâu, vỗ vỗ cái đầu quả dưa của khuê nữ, nói:

“Linh Hi, ba ba chuẩn bị ở lại Tùng Hải thêm vài ngày, đến gặp mấy vị bạn cũ, con đi cùng với ba, mấy ngày tới con theo ba cùng nhau ở khách sạn đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận