Linh Cảnh Hành Giả

Chương 374: Đấu trí so dũng khí (1)

“Mày cho rằng trận doanh hợp pháp không chết người?” Thanh niên mất tai trái thản nhiên nói.
Lý Hiển Tông đang muốn nói chuyện, bên tai quanh quẩn tiếng linh cảnh nhắc nhở:

“Ting, ngài đã thành công đánh chết Triệu viên ngoại, mời lập tức tới quảng trường trung tâm trấn, giết chết pháp sư tà ác, mở ra đại quyết chiến.”

Bờ sông, bên tai đám người Trương Nguyên Thanh đồng bộ quanh quẩn tiếng linh cảnh nhắc nhở:

“Ting, ngài đã thành công vượt qua sắc đẹp dụ hoặc, mời lập tức tới quảng trường trung tâm trấn, giết chết pháp sư tà ác, mở ra đại quyết chiến. “

“Thật đúng là pháp sư.” Vẻ mặt Lý Thuần Phong ngạc nhiên, trầm ngâm một phen, suy đoán nói: “Là vì câu chuyện kia bà Vương nói?”

Trương Nguyên Thanh gật đầu:

“Ở trong câu chuyện của bà Vương, tên pháp sư kia là trợ thủ Triệu viên ngoại mời đến, chế phục yêu nữ móc tim gan người ta, dựa theo logic bình thường, pháp sư là nhân vật mạnh hơn so với thợ rèn cùng Triệu viên ngoại.”

“Phó bản không có khả năng để trận doanh tà ác vừa lên đã gặp phải boss mạnh nhất nhỉ.”

Câu chuyện của bà Vương cùng miêu tả của Từ Tú Nhi, là có thể làm chứng cho nhau.

Ở trong câu chuyện của bà Vương, nữ yêu móc tim gan người ta, Triệu viên ngoại mời đến pháp sư trừ yêu, mà ở trong miêu tả của Từ Tú Nhi, con trai bà Vương cùng Triệu viên ngoại hợp mưu hại chết hậu nhân của Âm Dương Tán Nhân.

Nơi này có điểm giống nhau, chính là hai đám người đang đối phó hậu nhân của Âm Dương Tán Nhân.

Khác nhau ở chỗ tính mục đích khác nhau.

Pháp sư hẳn cũng là chân thật tồn tại, bởi vì Triệu viên ngoại và con trai bà Vương nếu có thể hợp sức đối phó cô gái đáng thương kia, sớm nên ra tay rồi, vậy trong câu chuyện của bà Vương sẽ không xuất hiện nhân vật pháp sư, mà là bịa câu chuyện khác.

Đương nhiên, ở trước khi linh cảnh nhắc nhở xuất hiện, những thứ này đều chỉ là phỏng đoán của Trương Nguyên Thanh.

Mặt khác, hắn rốt cuộc biết bố trí trong nhà bà Vương ra từ tay ai.

Là pháp sư!

“Pháp sư kia hẳn là Vu cổ sư, “ Nữ Vương đột nhiên nói.

Trương Nguyên Thanh liếc cô một cái, cô gái này cũng phản ứng lại rồi.

Ở sau khi xác nhận Từ Tú Nhi không phải kẻ nguyền rủa, nghe được tiếng linh cảnh nhắc nhở, cùng với nhớ lại câu chuyện của bà Vương, cô nếu còn không phản ứng lại, liền uổng thân phận Thủy quỷ cấp 3.

Lý Thuần Phong nói:

“Có thể bố trí nguyền rủa, khẳng định là Vu cổ sư, nhưng hậu nhân của Âm Dương Tán Nhân cũng biết nguyền rủa, như vậy xem ra, Âm Dương Tán Nhân cũng là nghề nghiệp tà ác?”

Nữ Vương lắc đầu: “Thân phận Âm Dương Tán Nhân không ai biết được, trong phương án vượt bản khác từng đề cập, dân chúng trên trấn nói Âm Dương Tán Nhân có thể hô mưa gọi gió, lại có thể khống chế lửa nóng xua đuổi cường đạo, nay lại thêm nguyền rủa quá nửa là năng lực của đạo cụ nhỉ.”

“Nói, tuyến kịch tình chúng ta từng đi, trong cơ sở dữ liệu của chính phủ thế mà không có phương án vượt bản?” Hỏa Đức Tinh Quân vẫn luôn cho rằng, trong cơ sở dữ liệu Ngũ Hành minh, nên thu nạp toàn bộ linh cảnh phó bản mới đúng.

Nữ Vương giải thích: “Phó bản linh cảnh giai đoạn Siêu phàm số lượng nhiều mà tạp, rất nhiều người từ giai đoạn Siêu phàm đến giai đoạn Thánh giả, phó bản Siêu phàm tổng cộng vào, có thể cũng không đến mười cái, người nào đó thậm chí chỉ từng vào phó bản hai lần, đã cấp 2.”

Biểu hiện có hảo cảm của cô gái đối với một người đàn ông, chính là thường thường nói chuyện mang theo hắn. Quan Nhã lại liếc nữ đồng nghiệp xinh đẹp cởi mở một lần.

Nghĩ như vậy, cô nghiêng đầu nhìn Nguyên Thủy một cái, phát hiện hắn đang cúi đầu suy tư.

Kịch tình Ma Quân nên đi, hẳn chính là kịch tình bây giờ của chúng ta, cho nên hắn sau đó nhìn lại, cảm thấy phó bản có nhiệm vụ ẩn, hẳn là cái này rất rõ ràng, đổi là mình, mình cũng có thể phân tích ra.

Nhưng tên háo sắc kia đã thất thân với Từ quả phụ, hơn nữa giết xác mèo, cho nên chưa kích hoạt nhiệm vụ ẩn

Mặt khác, mình xem như đã hiểu vì sao phó bản trấn Âm Dương sẽ xuất hiện nhiều loại “tuyến đường”, từng đội ngũ thực lực tổng thể so le không đồng đều, gặp phải kịch tình xác mèo cùng Từ quả phụ, quá nửa liền đoàn diệt, cho nên tuyến đường khác nhau, đối ứng đội ngũ thực lực khác nhau.

Hắn đang lúc suy nghĩ, Lý Thuần Phong nói:

“Ở trước khi tới trung tâm thôn trấn, tôi cảm thấy chúng ta nên sắp xếp chiến thuật. Không cần lo lắng, tôi cảm thấy sớm vài phút hoặc muộn vài phút, có thể sẽ không ảnh hưởng đại cục.”

Lấy độ khó phó bản này, boss lớn hiển nhiên không phải bất cứ một bên nào có thể giải quyết ở trong vài phút.

Mà bởi vì “thế vạc ba chân”, Lý Thuần Phong cho rằng, nếu bọn họ không hiện ra, trận doanh tà ác quá nửa không dám đi đẩy boss, ai cũng không muốn hai mặt thụ địch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận