Linh Cảnh Hành Giả

Chương 937: Buông xuống hiện thực (5)

Ý tưởng của Trương Nguyên Thanh là, có thể ở lại Tùng Hải, thì cố hết sức ở lại Tùng Hải.
Hắn còn chưa tới tuổi vì bối cảnh công tác rời quê, cũng chưa làm tốt giác ngộ.

Tiếp theo, Âm Thi và linh phó thăng cấp.

Mặc kệ là Quỷ tân nương, Tiểu Đậu Bỉ, hay Hoa Hồng Máu, đều nên thăng cấp, bằng không không thể xứng đôi với cấp bậc của hắn.

Cuối cùng là chuyện điều tra anh Binh.

“Mình bây giờ đã là Thánh Giả, có thể điều tra anh Binh mất tích rồi. Nhưng hắn trừ loa Miêu Vương, không lưu lại bất cứ manh mối nào. Đúng, loa Miêu Vương chính là manh mối, thứ đồ chơi này có ý thức của mình, nó sau khi biết mình tấn thăng Thánh Giả, hẳn là sẽ phát manh mối anh Binh nhỉ.”

Nghĩ đến đây, Trương Nguyên Thanh đứng dậy đi đến bên bàn, mở ngăn kéo, lấy ra cái loa vỏ ngoài kim loại đen.

“Tao đã thông quan phó bản giết chóc, có manh mối gì về ‘Thiếu Niên Binh Vương’, bây giờ liền nói cho tao biết.”

Loa Miêu Vương rất cứng đầu, không để ý tới hắn một chút nào.

Thật sự là đạo cụ không bạo lực không hợp tác, Ma Quân sao không dỡ mày đi? Trương Nguyên Thanh ngựa quen đường cũ lấy ra Lưỡi Dao Khát Máu, mũi đao đè lên vỏ ngoài cái loa.

“Xẹt xẹt... cứu mạng, giết người rồi, Thường Uy giết người rồi!”

Trong loa truyền đến tiếng cầu cứu rẻ tiền.

Bàn tay Trương Nguyên Thanh khẽ phát lực, tiếng cầu cứu của loa Miêu Vương nhất thời yên tĩnh, trong tiếng dòng điện xẹt xẹt, tiếng thở dốc ồ ồ truyền đến: “Phù, phù phù...”

Tiếng thở dốc giống quạt gió cũ kỹ, cực kỳ khàn khàn.

Tiếp theo, tiếng Ma Quân nghiến răng nghiến lợi truyền đến: “Nữ nhân lông trắng chết tiệt, thực lực của ả mạnh hơn ta quá nhiều, ta còn chưa đạt tới cảnh giới Bán Thần, không phải đối thủ của ả. Chờ xem, chờ ta trở thành Bán Thần, trở thành cường giả chí cao đó, nhất định huyết tẩy mối nhục hôm nay.”

“Chẳng qua, lông trắng thật xinh đẹp, so với chị Âm Cơ của ta còn đẹp hơn, so với đại bộ phận nữ nhân ta từng ngủ đều đẹp hơn, có thể ở trên dung mạo, dáng người và khí chất sánh vai với ả, chỉ có hội trưởng.”

Trương Nguyên Thanh khẽ nhíu mày, hắn xác nhận đây là giọng Ma Quân, nhưng so với Ma Quân thời điểm Siêu Phàm cùng Thánh Giả, thanh âm này càng thêm tang thương, càng thêm khàn khàn.

Mà theo hắn biết, Ma Quân từ quật khởi đến ngã xuống, biên độ thời gian không dài.

Ngắn ngủn vài năm, đột nhiên trở nên tang thương. Trương Nguyên Thanh nghĩ, kẻ này trong mấy năm trở thành linh cảnh hành giả, chuyện trải qua, chỉ sợ là người khác mấy đời cũng không cách nào thể nghiệm.

Sau đó, hắn mới cân nhắc lông trắng là ai, xinh đẹp bao nhiêu? Chẳng lẽ so với chị Quan Nhã của mình còn đẹp hơn?

Bán Thần lại là cấp bậc gì? Siêu Phàm, Thánh Giả, Chúa Tể sau nữa là Bán Thần? Hay là nói, Bán Thần thuộc về dùng từ phi chính phủ, đặc chỉ quần thể cường đại nào đó?

“Ma Quân, ngươi trừ ngủ với phụ nữ, trong đầu còn có thứ khác không?” Trong loa, một thanh âm vang lên, giọng vô cùng quen thuộc.

Tinh thần Trương Nguyên Thanh rung lên, đây là giọng của anh Binh.

“Hề hề!” Ma Quân cười nhạo nói:

“Ngươi không phải cũng cả đầu óc chỉ biết bạo lực. Đúng rồi, ta hẹn mấy Mộc Yêu tư sắc không tệ, vừa nuột vừa non, ngươi ở lại cùng nhau chơi đi, cuộc đời khổ ngắn, phải tận hưởng thú vui trước mắt.”

“Không có hứng thú!” Giọng anh Binh càng thêm trầm thấp: “Sau khi tấn thăng Chúa Tể, Chén Thánh Đọa Lạc ăn mòn đối với ngươi sâu thêm rồi, Ma Quân, ta sắp không nhận ra ngươi nữa.”

Nói tới đây, anh Binh bỗng nhiên thở dài:

“Ta vốn cho rằng Âm Cơ có thể thay đổi ngươi, ta vốn cho rằng cô ấy là thuốc hay, không ngờ, sau khi mất đi cô ấy, ngươi càng thêm sa ngã, cam chịu không phải phong cách của ngươi.”

Ma Quân trầm mặc vài giây, bỏ qua đề tài Âm Cơ, chậm rãi nói:

“Cho nên muốn giết chết Phán Quan Mắt Quỷ, cấp bậc càng cao, Chén Thánh Đọa Lạc ăn mòn càng sâu. Tấn thăng Chúa Tể tới nay, ta cuối cùng đã nghe thấy thanh âm không nên nghe, thấy thứ không nên thấy, mà ở lúc ta ngủ say, trong thân thể tựa như có luồng ý chí đáng sợ thức tỉnh, nó muốn thay thế ta, khống chế ta, ý chí đó, bắt nguồn từ Chén Thánh Đọa Lạc.

“Ta hoài nghi, một khi tấn thăng Bán Thần, ta sẽ bị luồng ý chí đó đoạt xá “

Tiếng anh Binh chợt từ trong loa vang lên: “Ngươi có kế hoạch chi tiết không, khi nào ra tay?”

“Nửa năm sau.” Ma Quân trả lời, lại nói:

“Chúng ta cần làm tốt chuẩn bị thất bại trước, nếu chết ở trong tay Phán Quan Mắt Quỷ, tất cả không bàn nữa. Nhưng nếu là may mắn sống sót, lại chưa thể thành công, vậy phải nghĩ biện pháp áp chế chén thánh ô nhiễm, ngươi có ý tưởng gì?”

Anh Binh ngẫm nghĩ, nói:

“Ta biết một học sĩ tên là “Liên Tam Nguyệt’, cô ấy nghiên cứu đối với đạo cụ đến trình độ đỉnh cao, có lẽ sẽ có cách áp chế chén thánh ô nhiễm.”

“Liên Tam Nguyệt? Chồng cô ta có phải tên ‘Phong Hỏa’ hay không?” Ma Quân a một tiếng, “Đi, mau chóng cho ta đáp án.”

Audio đến đây là hết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận