Linh Cảnh Hành Giả

Chương 928: Xuân triều đái vũ vãn lai cấp (3)

Cô mờ mịt mở mắt ra.

Trừ gạo nấu thành cơm, đạo sư cuộc đời còn cho Trương Nguyên Thanh một phương án: chạm đến là dừng.

Quan Nhã là cô gái độc lập tự chủ, có cá tính tươi sáng, lại khát vọng tình yêu đẹp, cô yêu là tuần tự từng bước, ở trong từng lần hẹn hò đẹp, cuối cùng nước sữa hòa tan, thẳng thắn gặp nhau.

Bởi vậy nửa cưỡng ép phát sinh quan hệ, cũng không phù hợp quan điểm tình yêu của cô, mặc dù cuối cùng khẳng định lựa chọn tiếp nhận hiện thực.

Nhưng trong lòng dù sao sẽ có khúc mắc.

Nhưng nếu điểm đến là dừng, đủ để quan hệ của hai người tiến một bước dài, từ mập mờ đến có tư chất yêu đương, dù sao đều từng yêu mới có tiếp xúc thân thể, lại không trái với quan điểm tình yêu của cô, không chừng sau này nghĩ lại, sẽ còn cảm thấy là một lần yêu tràn ngập ý niệm.

Duy nhất cần hi sinh là thể nghiệm hỏng bét súng lên đạn mà không bắn.

Cho nên ở giữa “gạo nấu thành cơm” cùng “điểm đến là dừng”, chỉ xem hắn thuận theo dục vọng bản thân, hay tôn trọng Quan Nhã.

Trương Nguyên Thanh lựa chọn điều sau.

Hắn là thật sự thích Quan Nhã, mà không phải xem cô thành đối tượng diễm ngộ.

“Cậu...”

Quan Nhã lẩm bẩm một câu, trong lòng thở phào, đồng thời lại tràn đầy tiếc nuối.

Trương Nguyên Thanh vừa mặc áo quần, vừa nói:

“Chị nhịn một lát, tôi còn có biện pháp hóa giải dục vọng của chị.”

Giờ khắc này, trong lòng Quan Nhã tựa như bị cái gì xúc động một phen, có hạt giống mềm mại lặng yên sinh trưởng, sau đó bị ham muốn hừng hực nuốt chửng, run giọng nói:

“Chị, chị sợ không nhịn được...”

Cô dùng sức ma sát đôi chân, hít thở nặng nề.

Trương Nguyên Thanh tức giận nói: “Không nhịn được cũng phải nhịn, đầu tôi sắp nổ rồi tôi cũng nhịn, chị có cái gì không thể nhịn? Chị không phải là muốn yêu lại sợ bị thịt sao, nhịn không được cũng nhịn cho tôi.”

Còn nhiều thời gian, dù sao hiệu quả đã đạt tới, hôm nay phương án rất thành công, hắn nhanh chân đi ra khỏi phòng ngủ chính, trở về phòng khách, gọi điện cho em gái tai thỏ, bảo cô đưa theo Hoa Hồng Máu tới một chuyến.

Mười mấy phút sau, ngay tại thời khắc Quan Nhã “xuân triều mang mưa muộn đến gấp, đò hoang không người thuyền tự sang”, em gái tai thỏ mặc một cái áo khoác mỏng, mang theo Hoa Hồng Máu ánh mắt sắc bén, khuyết thiếu linh quan đến.

“Cảm ơn nhiều!”

Hắn đưa mắt nhìn em gái tai thỏ rời đi, đóng lại cửa chống trộm, cùng Hoa Hồng Máu trở về phòng ngủ chính.

Lúc này, Quan Nhã đã không còn lý trí gì nữa, ánh mắt đờ đẫn nhìn trần nhà, ngã chỏng vó trên giường, cảnh xuân lộ ra, thủy triều mãnh liệt.

Trương Nguyên Thanh từ trong ô vật phẩm lấy ra Da Người Hoàn Mỹ, ném cho Hoa Hồng Máu, lớp da mỏng như cánh ve bao phủ thân thể Âm Thi, dán sát bề mặt cơ thể cô nhúc nhích một phen, trong khoảnh khắc, Hoa Hồng Máu biến thành bộ dáng Quan Nhã.

Đây chính là cách của Trương Nguyên Thanh.

Da Người Hoàn Mỹ có thể tiếp nhận nhân quả của mục tiêu, kích tình cùng điểm thù hận giống nhau, đều thuộc về nhân quả.

Hoa Hồng Máu không phải người sống, là thi thể, thi thể không có “dục vọng”, dù là lửa tình thêm vào, cũng sẽ không có chút phản ứng nào.

Quả nhiên, Hoa Hồng Máu biến thành Quan Nhã, đầu óc Quan Nhã thật sự nhanh chóng tỉnh táo, thủy triều ham muốn cuồn cuộn rút đi.

Mà Trương Nguyên Thanh sinh ra dục vọng sinh sông mãnh liệt đối với Quan Nhã do Hoa Hồng Máu biến thành.

Đầu lại ngẩng lên.

Đối với Quan Nhã thật sự nằm trên giường thở dốc, ngược lại đã mất đi hứng thú.

Nhân quả bị dời đi.

“Chị Quan Nhã, đạo cụ này thời gian duy trì là một giờ, thời gian cool down cũng là một giờ, sau một giờ tôi lại đi vào, chị nghỉ ngơi cho khỏe.” Trương Nguyên Thanh sợ làm ra chuyện gì đối với âm thi, trực tiếp rời khỏi phòng ngủ chính, về tới phòng khách.

Gương quỷ thay Quan Nhã đè nén ham muốn hai giờ, trong ba giờ còn lại, Hoa Hồng Máu thay cô gánh chịu ham muốn tra tấn một giờ, một giờ sau cởi da người, Quan Nhã lại rơi vào trạng thái dục hỏa thiêu thân.

Thời gian da người cool down giống với thời gian mặc, bởi vậy một giờ này, cần bản thân Quan Nhã tự vượt qua.

Trong lúc đó, Trương Nguyên Thanh dùng đánh cho ngất, trói chặt, nhập vào... rất nhiều phương pháp, thay cô áp chế tình dục.

Mỗi lần đánh bất tỉnh Quan Nhã, không đến mười phút đồng hồ cô liền mộng xuân mà tỉnh lại, trói buộc hiệu quả kém hơn, cô sẽ tự mình hại mình, cũng gào thét chói tai “chị muốn”, ngược lại nhập vào hiệu quả tốt nhất.

Khi một giờ kết thúc, Trương Nguyên Thanh như trút được gánh nặng ném Da Người Hoàn Mỹ ra ngoài, phủ trên người Hoa Hồng Máu, Quan Nhã thì như kiệt sức co quắp ở trên giường, mồ hôi đầm đìa, quần ướt một rồi lại một lần.

Cảm giác giống như đang ở bên thiếu nữ cai nghiện... Trương Nguyên Thanh liếc cái quần của Quan Nhã một cái, trong lòng tự nhủ, bà chị xem như triệt để xấu hổ tới chết rồi, chẳng qua, chúng ta cũng ràng buộc với nhau sâu hơn.

Phụ nữ đối với một người đàn ông từng thấy cô ‘tràn nước lũ’, chung quy sẽ khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận