Linh Cảnh Hành Giả

Chương 656: Hóa quỷ (2)

Con rối đồng xanh thứ hai chạy tới, trường đao bổ thẳng.
Lưỡi đao dán thân thể Trương Nguyên Thanh chém xuống, mà bản thân hắn đã bằng vào xoay tròn tao nhã tránh đi.

Con rối đồng xanh thứ ba chạy tới, trường đao chẻ dọc.

Con thứ bốn, con thứ năm.

Trương Nguyên Thanh tao nhã xoay tròn, phía sau là từng thanh chiến đao hạ xuống.

Mỗi một thanh đao đều suýt nữa chém trúng hắn, nhưng đều thiếu chút xíu, hắn nhìn như mạo hiểm, thực ra thong dong, xoay tròn tao nhã ở trong rừng đao.

Đừng, đừng chơi như vậy, có chút xấu hổ. Nếu loa Miêu Vương ở nơi này, phối nhạc khẳng định là “bước nhảy xoay tròn ta từ từ nhắm mắt...” Nghĩ nhiều người xem như vậy, Trương Nguyên Thanh đỏ hết cả mặt.

Giày khiêu vũ màu đỏ hình thái thứ nhất là đuổi giết, không thể ngăn cản, không thể phá hư, không thể dừng lại, thuộc về loại quy tắc, cũng là năng lực quá khứ Trương Nguyên Thanh coi trọng nhất.

Ngược lại hình thái thứ hai không thường dùng, nhưng kẻ địch ngày càng cường đại, công kích của giày khiêu vũ màu đỏ dần dần mềm nhũn vô lực, tác dụng của hình thái thứ hai ngược lại nổi bật ra.

Hình thái thứ hai là né tránh, nhanh nhẹn, cùng với chạy bất chấp địa hình.

Cảnh tượng hình thái này thích hợp sử dụng nhất chính là hỗn chiến, lưỡi qua trong vạn đao, không đổ một giọt máu.

Nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn sau khi xỏ giày khiêu vũ, thong dong tránh đi con rối vây giết, sắc mặt lạnh lùng của Triệu Thành Hoàng bỗng nhiên trầm xuống.

Một cơn nóng giận từ đáy lòng dâng lên.

Vì sao hắn còn có con bài chưa lật, vì sao hắn ương ngạnh như thế, vì sao không thể hoàn toàn đánh gục hắn.

Triệu Thành Hoàng rốt cuộc dâng lên tâm lý kiêng kị đối với kẻ địch này.

Cái này...

Khán giả ngoài sân mở to mắt, sững sờ nhìn một màn này, đây là sức phản ứng thế nào, nhanh nhẹn thế nào mới có thể ở trong ba mươi ụ con rối đồng xanh vây công né tránh tao nhã như thế?

“Đó là giày khiêu vũ màu đỏ ngày hôm qua từng xuất hiện trong thi đấu phó bản.”

“Là nó giao cho Nguyên Thủy Thiên Tôn năng lực né tránh kinh người.”

“Vừa có thể đuổi giết, vừa có thể trốn chạy, đây là thần khí à, ai nói Nguyên Thủy Thiên Tôn không có đạo cụ cực phẩm, cái này cũng món thứ hai rồi, Văn Uyên các Đại Học Sĩ ở nơi nào, mau ra đây, lão tử muốn đánh chết ngươi.”

Khán đài phát ra từng đợt than thở kinh ngạc, các hành giả chính phủ bên Ngũ Hành minh tinh thần rung lên, một khắc trước bọn họ còn mặt đầy lo lắng, lúc này mặt mày hớn hở, cao hứng phấn chấn.

Trái lại Thái Nhất môn bên này, các Thần Dạ Du và Tinh Quan đều nhíu mày.

Nguyên Thủy Thiên Tôn này thật sự ngoan cường, đạo cụ một món tiếp một món, vốn tưởng cục diện phải thua, vậy mà lại để hắn kéo dài hơi tàn.

Tôn trưởng lão lặng lẽ nói:

“Chính là đôi giày này.”

Lão từng đụng vào giày khiêu vũ màu đỏ, từng xem thuộc tính của nó, cho nên, ở sau khi nhìn thấy con bài chưa lật của Triệu Thành Hoàng là Hộp Thu Nạp Binh Ngẫu, Tôn trưởng lão liền biết hỏng việc rồi.

Muốn lấy nhiều bắt nạt ít, muốn đánh quần đấu, đổi thành bất cứ một vị tuyển thủ nào giai đoạn Siêu Phàm, đều chỉ có thể nhận thua, cho dù là Thổ Địa Công cũng có phiêu lưu bị loạn đao chém chết.

Nhưng chỉ có Nguyên Thủy Thiên Tôn, có đôi giày khiêu vũ màu đỏ.

“Đôi giày này là?” Triệu trưởng lão mặt âm trầm, sau khi nhìn thấy sự thần dị của giày khiêu vũ màu đỏ, giọng điệu lão trở nên nghiêm túc.

Tôn trưởng lão thở dài: “Đường hầm Xà Linh!”

Triệu trưởng lão trầm mặc một lúc lâu, từ từ phun ra một hơi: “Thì ra là món đạo cụ đó.”

Đám người Hồng Anh trưởng lão đều nhớ tới đạo cụ này, lúc trước Thái Nhất môn vì vượt đường hầm Xà Linh, từng phái hai vị Thần Dạ Du trường kỳ đóng quân Tùng Hải.

Tuy hai môn nhân bất hạnh trở về linh cảnh, nhưng cũng mang về tình báo quan trọng, trong đường hầm Xà Linh có một món đạo cụ loại quy tắc.

Đường hầm Xà Linh, giày khiêu vũ màu đỏ... Âm Cơ hàng ghế sau tựa như nhớ tới cái gì, thân thể mềm mại khẽ run lên, đôi môi dưới lớp sa mỏng hé ra, trong đôi mắt đẹp như có ánh nước nhộn nhạo. Bên tai quanh quẩn thanh âm xa xăm, gần như đã quên đi:

“Tôi ở thời điểm rất nhỏ yếu, từng tiến vào đường hầm Xà Linh, nơi đó có một đôi giày khiêu vũ rất thú vị. Hảo tỷ tỷ, sau khi gặp chị, tôi liền thường xuyên nghĩ, nếu có thể trở lại đường hầm Xà Linh, nhất định mang nó ra tặng chị.”

“Cậu từng vào đường hầm Xà Linh? Nói bậy, đường hầm Xà Linh là phó bản chưa bị vượt qua.”

“Tôi chưa nói tôi vượt qua mà.”

“Lại nói bậy, vậy cậu đi ra như thế nào?”

“Đây là bí mật không thể nói, chị hôn một cái tôi liền nói cho chị.”

“Hứ!”

Lúc này, Trương Nguyên Thanh khiêu vũ ở trong rừng đao cắt ra một cái nửa vòng tròn mượt mà, vòng qua một đám con rối đồng xanh, áp sát Triệu Thành Hoàng phía sau.

Phương thức phá cục tỷ lệ giá cả trên đầu tư cao nhất, là giết linh phó của hắn. Trương Nguyên Thanh sải bước chạy vội, khi cách năm sáu mét, chợt tăng tốc, hóa thành bóng đen lao về phía sau Triệu Thành Hoàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận