Linh Cảnh Hành Giả

Chương 3209: Số mệnh (2)

Mỗi một lần vũ khí va chạm, đều phát ra tiếng nổ vang giống như đạn hạt nhân nổ tung, hất tung lên bão cát tối tăm mờ mịt, mặt đất ở dưới hai người giẫm đạp không ngừng chìm xuống, phạm vi trăm dặm đều đang có động đất.
Đây là lực lượng cấp Bán Thần xuyên thấu qua mu bàn chân truyền vào lòng đất, đưa tới dị tượng.
Trong quá trình này, từng đạo kiếm quang nở rộ trên người Thiên Vương Sợ Hãi, đánh gãy phản kích, chiêu thức của hắn, phụ trợ Ma Nhãn Thiên Vương.
Qua chốc lát, thân thể mình đồng da sắt đã máu me đầm đìa, cũng may Thiên Vương Sợ Hãi có được Động Sát Thuật, khoảng cách gần ngược lại có thể sớm tránh né chùm ánh sáng mê hoặc của Ma Nhãn.
Hắn nhếch mép, “Vù” phun ra một làn sương mù dày đặc, che chắn ánh mắt Ma Nhãn Thiên Vương.
Làn sương mù dày đặc này mục tiêu rõ ràng tràn về phía Phó Thanh Dương, tràn đi bầu trời cùng bốn phía, chỉ không tràn về phía Ma Nhãn, tựa như cố ý vứt bỏ hắn ở bên ngoài.
Phó Thanh Dương trông thấy sương mù dày đặc trào đến run rẩy dữ dội, một bóng người cao lớn, như là máy bay chiến đấu tốc độ siêu âm, lướt qua sương mù dày đặc, lao về phía mình!
Khuôn mặt lạnh lùng của hắn hơi thay đổi, lập tức mở hòm đồ, lấy ra hai thanh thần kiếm vừa rồi thu hồi, bày ra tư thái phòng ngự.
Tình trạng của hắn vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, không dựa vào thần binh rất khó chống cự Thiên Vương Sợ Hãi tập kích.
Đột nhiên, hai thanh kiếm tự động tuột tay, lao về phía Thiên Vương Sợ Hãi.
Bọn nó làm phản rồi!
Mà một lần này, sương mù dày đặc phía sau hai người nhanh chóng pha loãng, trong sương mỏng mơ hồ phác họa ra bóng người Ma Nhãn Thiên Vương.
Ma Nhãn đang cắn nuốt sương mù.
Vụ Chủ có thể chế tạo sương mù, tự nhiên có thể cắn nuốt sương mù.
Thiên Vương Sợ Hãi phát ra một tiếng “Hừ”, để Lưỡng Nghi Ma Kiếm bốc lên ngọn lửa xám xịt.
“Phốc!”
Hắn cắm thanh kiếm thiêu đốt lên ngọn lửa xám xịt ở trước người.
Một ngọn lửa trắng xám xông ra khỏi sương mù dày đặc, dọc theo mặt đất lao nhanh, đốt tới dưới chân Phó Thanh Dương.
Ngoài thân Tiền công tử liên tục phát ra tiếng “Răng rắc”, ngưng kết lớp vỏ băng mỏng, phủ lên sương trắng.
“Vù!”
Trong sương mỏng, một chùm tia sáng màu vàng óng phóng tới.
Thiên Vương Sợ Hãi không kịp bồi cho Tiền công tử một đòn, quay người vung ra “Huyền Thủy Phong Lôi Kiếm” đen kịt, hình thành một tấm gương nước trước người.
Gương nước là một trong những công năng của thanh kiếm loại quy tắc này, có thể chiết xạ tất cả công kích, loại quy tắc!
Nhưng, nó không thể chiết xạ chùm tia sáng mê hoặc, vẻn vẹn duy trì một giây, liền bị chùm tia sáng màu đỏ vàng đột phá, ầm ầm vỡ nát.
Trong kẽ hở khoảng một giây này, ngọn lửa trắng xám dọc theo mặt đất trườn đi, lấy tư thế không thể trốn tránh, tất nhiên bám vào, đốt tới dưới chân Ma Nhãn Thiên Vương, đóng băng hắn thành một pho tượng băng.
“Ầm!”
Thiên Vương Sợ Hãi tựa như máy bay chiến đấu tốc độ siêu âm, dâng lên cát vàng đầy trời, tới trước người Ma Nhãn Thiên Vương, song kiếm cắt về phía cái đầu.
Đột nhiên, cổ tay hắn cầm kiếm bùng lên kiếm quang, mắt cá chân hắn bùng nổ kiếm quang, gân tay cùng gân chân đứt hết, khiến thân thể của hắn mất đi cân bằng, song kiếm cắt về phía bả vai, “Phốc” khảm vào trong đó.
Phó Thanh Dương phá vỡ vỏ băng phong tỏa, từ nơi xa thi triển kiếm quang trợ giúp.
Sau khi mất đi thần binh lợi khí, kiếm khí của hắn không cách nào hữu hiệu sát thương Thiên Vương Sợ Hãi, nhưng trợ giúp lại dư dả.
Lúc này, Ma Nhãn Thiên Vương ở trong tiếng “ken két”, phá vỡ vỏ băng trói buộc, tám cánh tay chế trụ bả vai Thiên Vương Sợ Hãi, mắt trái nhìn hắn chằm chằm, bỗng nhiên bắn ra chùm tia sáng màu đỏ vàng.
Chùm tia sáng này trực tiếp đánh vào gương mặt Thiên Vương Sợ Hãi. Ngay sau đó, gương mặt Thiên Vương Sợ Hãi bành trướng biến hình, tựa như bóng bay không ngừng to lên, cuối cùng phát nổ “Ầm”.
Cái cổ to như miệng bát, máu thịt nhanh chóng ngọ nguậy, cố gắng tái sinh, nhưng thế nào cũng không thể mọc ra cái đầu mới.
Ma Nhãn Thiên Vương nhếch mép, tám cánh tay ngưng tụ ra đao thương kiếm kích gậy vòng, khẽ quát một tiếng trầm trầm, ra sức chém về phía Thiên Vương Sợ Hãi, rất có tư thế chém hắn thành muôn mảnh.
Đột nhiên, tay phải Thiên Vương Sợ Hãi vòng một cái ở chỗ cổ, dính máu tươi, sau đó ở hai bên ngực đều vẽ một vòng tròn, một vòng ở rốn.
Hai bên ngực của hắn bỗng nhiên mở ra con mắt đỏ như máu, cái rốn toác ra cái mồm răng trắng nhởn.
Đối mặt đao thương côn bổng công kích bao trùm trời đất, Thiên Vương Sợ Hãi lui về một bước, vung Huyền Thủy Phong Lôi Kiếm trong tay, trong không khí lập tức truyền đến tiếng vang của dòng chảy ngầm cuồn cuộn, sinh ra hơi nước nồng đậm.
Tám cánh tay Ma Nhãn Thiên Vương như là lâm vào trong dòng nước ngầm trùng điệp, vung trở nên khó khăn, binh khí chém về phía Thiên Vương Sợ Hãi gặp từng tầng trở ngại.
Đồng thời, hơi nước nhuộm trên thân Ma Nhãn Thiên Vương, bắn ra hồ quang điện nhỏ bé dày đặc, vô số điện xà bò đầy ma thể đỏ như máu.
Thân thể Ma Nhãn Thiên Vương cứng đờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận