Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1624: Sớm mở ra quyết chiến (1)

“Tôi không vội! !” Ngân Dao quận chúa giơ cái loa cao thêm mấy phân, nghiến răng:

“Nếu Nguyên Thủy Thiên Tôn chết ở chỗ này, tôi muốn triệu hồi sư tôn, giết sạch trận doanh tà ác.”

Hoàng Thái Cực nói: “Sư tôn cô?”

Ngân Dao quận chúa tựa như nhớ tới cái gì, cái loa nhỏ yên lặng hạ xuống, “Nhưng tôi không có nghi thức triệu hồi sư tôn, Nguyên Thủy Thiên Tôn lại đã chết.”

Nếu cô có thể làm ra vẻ mặt, nhất định là rất uể oải.

Đúng lúc này, tiếng vỗ cánh tần suất cao từ bầu trời truyền đến, chỉ thấy trên bầu trời xanh thẳm, một bóng đen nhanh chóng lao xuống, đáp xuống cách đó không xa, cái cánh mỏng chấn động, nhấc lên làn gió ép cong cỏ xanh, thổi lên tro bụi cùng cỏ vụn.

Đây là một cô gái ong xinh đẹp đen vàng giao nhau, phần đuôi của bụng ong “máu tươi” đầm đìa, ngực bụng lõm xuống, bị thương không nhẹ.

Cô như không có cảm giác, đôi mắt như hắc bảo thạch trống rỗng nhìn chằm chằm quan tài đất trên vai Hoàng Thái Cực.

Thông Linh Sư... Hoàng Thái Cực yên lặng buông quan tài đất xuống, từ trong ô vật phẩm lấy ra một cây trường đao lưỡi hẹp cầm một tay.

“Cô ta đã bị thương, tôi chủ công, cô phụ trách đánh lén, tranh thủ trong mười chiêu giết cô ta.” Hoàng Thái Cực trầm giọng nói.

Ngân Dao quận chúa lập tức giơ cao cao cái loa nhỏ, “Đây không phải kẻ địch.”

Nghe vậy, Hoàng Thái Cực nhíu mày, hướng về cô ném tới ánh mắt chất vấn.

Ngân Dao quận chúa quay đầu, nhắm cái loa nhỏ về phía Hoàng Thái Cực, giải thích:

“Cô ấy là bạn của Nguyên Thủy Thiên Tôn.”

Không cần mở Tinh Tướng Thuật, Ngân Dao quận chúa cũng có thể nhận ra thân thể cổ trùng của Tiểu Viên. Lúc trước bắc thượng săn giết phản đồ Thiên Hạc tổ cướp lấy chìa khóa Takama-ga-hara, hai người từng liên thủ chiến đấu.

Nhưng quận chúa cũng không ngờ, lại có thể ở trong phó bản gặp được hồng nhan tri kỷ này của Nguyên Thủy Thiên Tôn, ừm, hồng nhan tri kỷ là cách gọi ở thời đại đó của cô.

Dùng xưng hô của thời đại mới, hẳn là làm đối tượng ái muội.

“Bạn?” Hoàng Thái Cực nhíu mày, cũng chưa bởi vì âm thi giải thích mà thả lỏng cảnh giác.

Địch ý của hợp pháp đối với tà ác, sẽ không bởi vì một câu nói mà yếu bớt, với lại, âm thi dù sao không phải bản thân Nguyên Thủy Thiên Tôn, tồn tại khả năng phán đoán sai lầm quan hệ của hai bên.

Thấy Hoàng Thái Cực tựa như không quá tin tưởng, Ngân Dao quận chúa trầm ngâm một chút, đề-xi-ben cái loa nhỏ bỗng nhiên thấp xuống, như nói thầm bên tai nói:

“Là đối tượng Nguyên Thủy Thiên Tôn ái muội.”

Hoàng Thái Cực vừa nghe, sự đề phòng trong lòng quả nhiên yếu bớt rất nhiều, quan hệ ái muội lại không giống với quan hệ khác, mà lấy hiểu biết của hắn trên đường đi đối với âm thi, cô sẽ không ăn nói bừa bãi.

Nghĩ đến đây, hắn lại quan sát bộ dáng mất hồn mất vía của vị Thông Linh Sư kia nơi xa, liền lại tin thêm vài phần.

Nguyên Thủy Thiên Tôn làm sao vậy? Thế mà ái muội không rõ với nghề nghiệp tà ác, tiền đồ không muốn nữa sao? Hoàng Thái Cực âm thầm nhíu mày, chẳng qua bây giờ không phải là lúc rối rắm những chi tiết này, hắn nhìn về phía cô gái ong xinh đẹp tuyệt luân, trầm giọng nói:

“Tôi muốn biết thái độ của cô.”

Tiểu Viên không để ý tới, lẳng lặng chăm chú nhìn quan tài đất, một hồi lâu sau, nhìn về phía Ngân Dao quận chúa, thanh âm tỏ ra hơi trống rỗng:

“Nguyên Thủy Thiên Tôn, thật sự, thật sự... chết rồi?”

Cô là một người không am hiểu biểu đạt cảm xúc, nhưng khi hỏi ra câu này, trong ánh mắt của cô toát ra một tia khẩn cầu, khẩn cầu đối phương có thể cho ra đáp án phủ định.

Khẩn cầu sự thật này không tồn tại.

“Hắn đã chết.” Ngân Dao quận chúa nói.

Hào quang trong mắt Tiểu Viên dập tắt.

Cô hơi gục đầu xuống, ở lại khách sạn Vô Ngân rất nhiều năm, từng nghênh đón rất nhiều đồng bạn, cũng từng tiễn bước rất nhiều đồng bạn, mỗi đồng bạn trở về linh cảnh, cô đều sẽ cảm thấy đau lòng.

Nhưng một lần này, người đi là Nguyên Thủy Thiên Tôn, lòng đặc biệt đau.

Đau đến chết lặng.

“Nhưng lại giống như chưa chết.” Ngân Dao quận chúa bổ sung nói.

Tiểu Viên bỗng nhiên ngẩng đầu, nghe được câu này, cô cảm giác một luồng lực lượng rót vào nội tâm, mang đến nhịp tim đập mạnh mẽ.

Cuồng phong nổi lên, Hoàng Thái Cực nghe thấy một tiếng vỗ cánh “Ông”, bóng dáng Thông Linh Sư nơi xa như bọt nước phá diệt, chợt xuất hiện ở cạnh quan tài.

Thật nhanh! Hắn có chút hâm mộ nghĩ, đồng thời không nhanh không chậm xoay người, hướng mặt về Thông Linh Sư.

Tràn đầy sự trấn định hắn mạnh mặc hắn mạnh, gió mát thổi qua đồi.

Chỉ cần cô ta dám đụng vào quan tài, Hoàng Thái Cực liền khiến cô ta biết cái gì gọi là lực hấp dẫn của đại địa.

Ngân Dao quận chúa linh hoạt chen vào giữa hai người, nhìn Tiểu Viên, cầm cái loa nhỏ, “Trạng thái của hắn bây giờ tôi nói không rõ, cô đã tìm đến, nghĩ hẳn là từ trong miệng tiện nhân kia biết được tình huống sự việc.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận