Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1114: Chân tướng (2)

“Là chú Trương...”
Trương Nguyên Thanh thở dài một tiếng: “Ông ấy chưa hóa cổ.”

Vu Cổ Sư chết trận lúc hóa cổ, thân thể sẽ giữ lại bộ dáng nửa người nửa thú, mà chú Trương là lấy bộ dáng nhân loại chết đi, cái này ý nghĩa lão chưa lựa chọn chiến đấu, cam tâm tình nguyện chịu chết.

“Ting!”

Tiếng nhắc nhở một lần nữa vang lên, Quan Nhã gửi đến một đoạn văn tự dài, nội dung:

“Vừa rồi nói chuyện bị ngắt, chị còn chưa nói xong, chị có mấy cái chi tiết chưa hiểu, kẻ tập kích là bị Ngụy Nguyên Châu từ phía sau đánh lén, đâm thủng trái tim mà chết, trước khi chết nhiễm bệnh nặng, đây là năng lực của Ôn Thần.”

“Nhưng mà, thương thế, bệnh tình như vậy không nên một đòn mất mạng, Thông Linh Sư là có cơ hội giãy chết, nhưng lão chưa hóa cổ, rất kỳ quái.”

“Mấy vấn đề này chị chưa giáp mặt hỏi, cậu trở về một chuyến, thử hỏi linh một chút.”

“Không cần hỏi nữa, chúng ta về.” Trương Nguyên Thanh nhập vào tin tức, trả lời Quan Nhã, nhập được một nửa, lại thấy tin nhắn thứ hai của Quan Nhã:

“Chị luôn cảm thấy chuyện này có rất nhiều chỗ không hợp lý, kẻ tập kích ám sát Bạch Hổ Vạn Tuế không rõ mục đích, lại là như thế nào mò đến chỗ ở của Bạch Hổ Vạn Tuế.”

“Thông qua video chiến đấu tối hôm qua, kẻ tập kích thân pháp nhanh nhẹn, am hiểu truy kích, làm Thánh Giả có thâm niên, dưới tình huống mai phục trước, lại còn để Bạch Hổ Vạn Tuế đào tẩu?”

“Camera giám sát lần ám sát thứ hai chị xem rồi, chị hoài nghi nghiêm trọng trình độ ám sát của kẻ tập kích.”

Quan Nhã nửa lẩm bẩm nửa kể lể cái nhìn của mình đối với sự kiện.

Trương Nguyên Thanh đọc tin nhắn lại, lông mày từng chút một nhíu lại, đã nhận ra chỗ mâu thuẫn.

Dựa theo bản thân chú Trương nói, lão là vì thay cháu nội thăng chức dọn sạch chướng ngại, mới ám sát Bạch Hổ Vạn Tuế, vậy không tồn tại khả năng nương tay. Một Thánh Giả lâu năm mai phục Thánh Giả vừa mới tấn thăng, ưu thế lớn như vậy, lại thất bại, quả thật tồn tại điểm đáng ngờ, không quá hợp lý.

Không hợp lý nhất là, Bạch Hổ Vạn Tuế đã chỉ là người qua đường không quan trọng, trong đó không tồn tại theo dõi, điều tra ủ mưu đã lâu, vậy chú Trương một kẻ nghề nghiệp tà ác, sao có khả năng dễ dàng mò được địa chỉ của Bạch Hổ Vạn Tuế?

Trừ phi có nội quỷ!

Lông mày Trương Nguyên Thanh giật giật, nói:

“Tôi muốn đi gặp Vô Ngân đại sư một chuyến.”

Tiểu Viên khó hiểu nhìn hắn.

Nhưng Trương Nguyên Thanh không giải thích, xoay người chạy về phía hành lang, dọc theo cầu thang, một hơi xông lên lầu bốn. Hắn đứng ở ngoài cửa phòng số “404”, gõ cửa phòng, nói:

“Đại sư, tôi có việc cầu kiến!”

Hô xong, Trương Nguyên Thanh thử vặn tay nắm cửa.

“Rắc!”

Tay nắm cửa rất thuận lợi vặn ra, giây tiếp theo, hành lang khách sạn biến mất, cửa gỗ biến mất, thay thế vào đó là phật điện khói lượn lờ, đốt nến.

Trương Nguyên Thanh theo bản năng nhìn về phía tòa kim phật nguy nga kia cao đến trần điện, nó ngồi cầm hoa, mắt khép hờ, giống như từ bi giống như hung dữ quan sát phía dưới.

Kim phật chưa có biến hóa, tâm cảnh đại sư vẫn rất ổn. Ánh mắt Trương Nguyên Thanh hạ xuống, nhìn về phía bóng lưng áo xanh ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, khom người nói:

“Đại sư, chú Trương trở về linh cảnh rồi, tôi có một chuyện khó hiểu, đặc biệt đến thỉnh giáo.”

Dừng một chút, không đợi Vô Ngân đại sư đáp lại, hắn trực tiếp hỏi:

“Chú Trương hôm qua gặp ngài là vì chuyện gì? Ngài biết chuyện của ông ấy không?”

Trong điện lặng lẽ một lát, thanh âm đè nén đau đớn của Vô Ngân đại sư quanh quẩn ở trong điện:

“Hắn nói, hắn đã tìm được cháu nội đã tách ra nhiều năm, cháu nội ép hắn ám sát Thánh Giả chính phủ, hắn không muốn tạo sát nghiệt nữa, hắn rất đau khổ. Nhưng hắn thẹn với đứa nhỏ kia, hắn không thể từ chối.”

“Hắn tính dùng mạng mình bồi thường cháu nội, tối hôm qua là tới hướng tôi cáo biệt, hắn muốn sớm trở về linh cảnh.”

Ngụy Nguyên Châu ép lão ám sát Bạch Hổ Vạn Tuế? !

Đầu óc Trương Nguyên Thanh vang “Ầm”, như có tiếng sét nổ vang, vẻ mặt đột nhiên đọng lại.

Sau hỗn loạn cùng kinh ngạc ngắn ngủi, suy nghĩ của hắn nhanh chóng trở về, không nghi hoặc nữa, không mờ mịt nữa, mạch lạc toàn bộ sự kiện rộng mở sáng rõ.

Sau khi phó bản giết chóc kết thúc, số lượng Thánh Giả của chính phủ tăng vọt, nắm giữ không gian thăng chức của Thánh Giả lâu năm, Ngụy Nguyên Châu bởi vì quan hệ “không hợp đám đông”, cơ hội thăng chức vốn đã nhỏ bé, gian nan.

Vừa vặn đoạn thời gian trước gặp lại ông nội thất lạc nhiều năm, còn là Thông Linh Sư, vì thế dâng lên tâm tư lệch lạc, ép ông nội ám sát Bạch Hổ Vạn Tuế, thay hắn dọn sạch chướng ngại.

Cho nên, Bạch Hổ Vạn Tuế rõ ràng chưa phát hiện bị theo dõi, nơi ở lại bại lộ, bởi vì kẻ địch đến từ nội bộ.

Điểm đáng ngờ Quan Nhã đưa ra, đều đã được giải thích... Trong lòng Trương Nguyên Thanh cười khổ một tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận