Linh Cảnh Hành Giả

Chương 464: Thần dạ du cường đại (1)

Cô gái đó thật sự thê thảm, vừa mới tới đã bị Xích Nguyệt An nhìn trúng, mỗi ngày ngược đãi, hàng ngày tra tấn, chính hắn tra tấn còn chưa đủ, có đôi khi còn gọi mấy bảo an tới cùng.
Bây giờ em trai người ta đã tìm tới cửa.

May mắn là, chuyện năm đó đã sớm kết án, chứng cứ cũng đều tiêu hủy, đối phương chưa hẳn có thể mò tới nơi này.

Có năng lực như thế, đã sớm tới.

“Chia bài!” Võ gia phân phó người chia bài một tiếng, tiếp theo nhìn về phía Thất Bả Đao, cười nói:

“Đao tổng, tối nay anh em tiếp cậu cả đêm.”

Đúng lúc này, Võ gia nhìn thấy một con dao lá liễu dài 40 xăng-ti-mét, bỗng dưng hiện ra sau lưng Thất Bả Đao, lưỡi dao ánh sáng lạnh lập lòe cắt về phía động mạch cổ.

Con ngươi Võ gia co lại, vẻ mặt đột nhiên cứng ngắc.

Mắt thấy lưỡi dao sắc bén sắp cắt đứt động mạch cổ Thất Bả Đao, thanh niên mặc đồ biểu diễn, khí chất âm nhu hít sâu một hơi, hít vào lượng lớn dưỡng khí, một giây sau, trong cổ họng bắn ra âm thanh cá heo cao vút.

Âm thanh cá heo ẩn chứa quy luật vận động đặc thù, quanh quẩn ở đại sảnh vàng son lộng lẫy này, mang đến công kích chất động linh hồn.

Khách đánh bạc trong sảnh không kịp chuẩn bị, đau khổ ôm đầu kêu la thảm thiết.

Mắt Võ gia tối sầm, trong mũi chảy ra chất lỏng ấm áp, hắn nhìn thấy con dao mỏng kia mất đi lực lượng, nhẹ nhàng rơi xuống đất, nhưng ngay sau đó, liền bị một lực lượng vô hình một lần nữa bắt lấy, biến mất.

Thanh niên khí chất âm nhu tạm dừng giọng hát, ánh mắt sắc bén đảo qua đại sảnh, thấp giọng nói:

“Hắn đi rồi.”

“Sao, xảy ra chuyện gì?” Võ gia cố nén đau đầu, trầm giọng hỏi.

Thần Nhạc thản nhiên nói: “Võ gia, ông tìm nơi hẻo lánh trốn đi trước, gọi điện thông báo Xích gia.”

Tiếp theo hắn nhìn về phía Thanh Tùng cùng Thất Bả Đao, vẻ mặt nghiêm túc: “Là Thần dạ du, Thần dạ du linh thể xuất khiếu.”

Nhạc sĩ có linh cảm siêu mạnh, có thể cảm ứng được linh thể tồn tại.

Cấp 3?!

Thanh Tùng cùng Thất Bả Đao lông mày nhảy dựng, nhất là người sau, chỉ cảm thấy sau lưng lạnh toát, toát ra một tầng mồ hôi lạnh.

Thanh Tùng đứng bật dậy, kéo khóa quần, tiến vào trạng thái tác chiến.

Kẻ địch linh thể đánh lén thất bại, tạm thời lui, nhưng khẳng định sẽ có động tác kế tiếp.

“Rầm!”

Lúc này, hai cánh cửa gỗ của sóng bạc bị đá văng, hai người đàn ông đội mũ lưỡi trai đeo khẩu trang xông vào, một người trong đó giơ súng ngắn nòng lớn, hướng trần nhà nổ súng, hô to:

“Càn quét băng đảng tội phạm, người không liên quan rời khỏi sòng bạc.”

Trong nháy mắt tiếng súng vang lên, khách khứa trong phòng ôm đầu ngồi xổm, cô gái thì phát ra tiếng thét chói tai, khung cảnh đầy hỗn loạn.

Ở sau khi Trương Nguyên Thanh hô lên “rời khỏi sòng bạc”, các khách khứa, cô gái thấp thỏm lo âu không chút do dự lao về phía cửa chính sòng bạc, rời xa nơi thị phi. Trương Nguyên Thanh hiệu quả dọn dẹp sân bãi rất rõ ràng.

Quả nhiên đến rồi, hơn nữa trong đó còn có một tên đồng bạn của Thần dạ du!

Trong lòng Thanh Tùng cùng Thất Bả Đao rùng mình, Yêu mê hoặc và Thần dạ du đều là nghề nghiệp chiến lực đỉnh phong, dưới tình huống cấp bậc ngang nhau, dứt bỏ đạo cụ, chỉ luận chiến lực cá thể, nghề nghiệp bình thường cùng nghề nghiệp đỉnh phong chênh lệch rất lớn.

3 đấu 2, tuy bên ta nhân số chiếm ưu thế, nhưng phần thắng lại không lớn. Thần Nhạc nhìn các đồng đội một lần, thản nhiên nói:

“Đừng vội, nơi này là sân nhà của chúng ta, tôi từ trong gia tộc mang đến đòn sát thủ, đủ để đối phó bọn chúng.” Nghe vậy, vẻ mặt Thanh Tùng cùng Thất Bả Đao khẽ buông lỏng, tự tin trở về.

Lúc này, ánh mắt Trương Nguyên Thanh lướt qua đám người hoảng hốt không chọn đường, nhìn về phía bàn đánh bạc sát cửa sổ, chớp mắt đã nhận ra Võ gia má có nốt ruồi, cùng với ba Linh Cảnh Hành Giả. Phải lấy tốc độ nhanh nhất xử lý bọn họ.

Trương Nguyên Thanh xoay họng súng, nhắm vào gã Nhạc sĩ kia.

Trong ba người, Nhạc sĩ tố chất thân thể kém nhất, thiên hướng phụ trợ, có năng lực nhằm vào linh thể làm ra công kích tinh thần hữu hiệu, uy hiếp đối với Thần dạ du là lớn nhất. Đúng lúc này, Trương Nguyên Thanh thấy một cô gái hở hang sắc mặt sợ hãi, bỗng nhiên từ dưới làn váy rút ra một con dao găm, mặt hung ác lao về phía mình.

Hả? Trương Nguyên Thanh tuy bất ngờ, nhưng phản ứng không chậm, một đòn đao tay chém ngất kẻ tập kích.

Nhưng, càng nhiều kẻ tập kích hơn xuất hiện, một vị khách đang bỏ chạy, bỗng nhiên từ bên hông rút súng ngắn ra, hướng Trương Nguyên Thanh bóp cò súng. Một cô gái mặc lễ phục phần ngực thấp mở ra đao gấp, cầm bằng hai tay lao về phía Khấu Bắc Nguyệt.

Chỗ xa hơn, mấy vị khách mặc áo sơ mi, nắm lên súng săn giấu ở phía dưới máy đánh bạc, không nói hai lời liền hướng hai người xâm nhập trút xuống mưa đạn.

Biến cố thình lình xảy ra, làm Trương Nguyên Thanh và Khấu Bắc Nguyệt bất ngờ không kịp phòng bị, không thể không gián đoạn bước chân cùng bắn về phía bàn đánh bạc, né tránh nguy hiểm đến từ trong đám người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận