Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2786: Từ trưởng lão (3)

Theo xe ngựa dừng lại, Trương Nguyên Thanh, Nữ Vương cùng Khương Tinh Vệ bên trong xe đều mở to mắt, nghiêng tai lắng nghe động tĩnh bên ngoài.

Trương Nguyên Thanh nhỏ giọng nói: “Các cô nghe tôi nói, Vương Bắc Vọng hẳn là đưa chúng ta đi gặp cao tầng Thanh Long bang. Tôi đã nghĩ một câu chuyện hoàn chỉnh lại hoàn mỹ lừa bịp Thanh Long bang, đợi lát nữa tôi sẽ dùng đạo cụ thôi miên các cô, để các cô tin tưởng câu chuyện của tôi. Chỉ cần cao tầng Thanh Long bang không phải Kiếm Khách cảnh giới Thánh Giả, chúng ta còn có hy vọng sống sót...”

Trước đó là không có phòng bị, bị Vương Bắc Vọng tập kích.

Không thể giẫm lên vết xe đổ nữa.

Dừng xe ngựa xong, Vương Bắc Vọng nhảy xuống khỏi trước xe ngựa, vài giây sau, ba người bọn Trương Nguyên Thanh nghe thấy tiếng đập cửa “Thùng thùng”.

Qua một lát nữa, cửa mở, tiếng của Vương Bắc Vọng vang lên: “Ta muốn gặp Từ trưởng lão.”

Một giọng nói trầm thấp truyền đến: “Từ trưởng lão đang luyện công.”

Vương Bắc Vọng nói: “Việc rất khẩn cấp, phải gặp luôn bây giờ.”

Đối phương trầm mặc vài giây, nói: “Ta đi thông báo, ngươi vào trước. Phía sau cửa có phản, ngươi tự trải.”

Tiếng bước chân vội vàng mà đi, Vương Bắc Vọng thì tới phía sau cửa, chuyển phản ra, trải ở trên bậc cửa cùng bậc thang, sau đó dắt ngựa, ở trong một chuỗi tiếng va chạm vào tòa nhà.

Lúc này, Trương Nguyên Thanh vừa vặn thôi miên xong Nữ Vương cùng Tinh Vệ, gian nan thu đồng hồ bỏ túi về hòm đồ.

Vương Bắc Vọng ngồi ở nhà trước, trông coi ba người, dặn dò: “Đợi lát nữa, các ngươi sẽ gặp Từ trưởng lão của Thanh Long bang, hắn hỏi các ngươi cái gì, các ngươi phải trả lời cái đó. Thanh Long bang tuyệt đối sẽ không lạm sát kẻ vô tội, nhưng nếu các ngươi dám giở thủ đoạn, kiếm của Từ trưởng lão cũng không mềm như ta.”

Trong lòng Trương Nguyên Thanh rùng mình: “Từ trưởng lão cũng là Kiếm Khách?”

Trong giọng nói của Vương Bắc Vọng xen lẫn tôn sùng ngưỡng mộ: “Kiếm thuật của ta, đều là Từ trưởng lão dạy, hắn là người dẫn ta nhập môn.”

Ta có phải hấp diêm mẹ linh cảnh hay không, chơi ta như vậy... Trái tim Trương Nguyên Thanh chìm vào đáy vực.

Chuẩn bị vừa rồi đều uổng phí rồi.

Trưởng lão Thanh Long bang, khẳng định là Thánh Giả cảnh, Nữ Vương cùng Tinh Vệ bị thôi miên có thể giấu được Kiếm Khách hay không hắn không biết, nhưng Trương Nguyên Thanh biết mình nhất định không thể giấu được thuật quan sát của Kiếm Khách.

Lúc này, hắn bắt đầu hối hận cho Anh Gà Đỏ mượn giày khiêu vũ màu đỏ, đại bộ phận đạo cụ Siêu Phàm cảnh đều cần thân thể đi thao tác, dưới tình huống thân thể mệt mỏi tay chân bị trói, rất khó phát huy tác dụng.

Giày khiêu vũ màu đỏ khác, thứ đồ chơi này không cần chi trả thể lực, xỏ vào có thể trèo tường vượt mái, thuộc tính né tránh còn cao.

Toàn bộ nghề nghiệp của hai đại khu linh cảnh, ở lúc giai đoạn Siêu Phàm, cơ bản đều không có năng lực phi thiên độn địa, dù sao Siêu Phàm chỉ là mạnh hơn người phàm.

Ít ỏi vài loại, như Hỏa Hành, Dạ Du, lướt đi cũng đều không thích hợp cho lúc này.

Giày khiêu vũ màu đỏ đạo cụ loại quy tắc này, có một không hai.

Lúc này, bên ngoài truyền đến một thanh âm trầm ổn nghiêm túc: “Bắc Vọng!”

Một người trung niên mặc trường bào màu trắng, dùng trâm gỗ cài tóc, hai tay áo bay bay, giống như đạo sĩ, ở dưới người gác cổng dẫn dắt, từ trong hành lang uốn lượn đi tới.

Vương Bắc Vọng lập tức nhảy xuống xe ngựa, thẳng lưng lên: “Từ trưởng lão, đệ tử có việc bẩm báo, ta hôm qua về nhà, ở trong nhà bắt được ba tên mâu tặc.”

Từ trưởng lão tuy trang phục xuất trần, mặt mày lại cực kỳ sắc bén nhíu mày: “Ngươi nói việc khẩn cấp, chính là ba tên mâu tặc?”

Vương Bắc Vọng cởi bỏ bọc đồ trên lưng, đặt ở trước xe ngựa, nói: “Mời Từ trưởng lão xem.”

Khi Từ trưởng lão cởi bỏ bọc hành lý trước mặt, lộ ra một mảng màu vàng tươi thêu rồng vàng.

Con ngươi Từ trưởng lão chợt co rút lại, hóa thành một bóng trắng lướt tới nhà trước, gắt gao nắm một món Hoàng Long phục ở trong tay, giọng điệu nghiêm khắc hỏi: “Ở đâu ra?”

“Chính là ba tên mâu tặc mang theo bên người.” Vương Bắc Vọng hướng ánh mắt về phía thùng xe.

Không cần nhiều lời, Từ trưởng lão tay nắm Hoàng Long phục, vội vàng xốc lên màn xe.

Ánh mắt Từ trưởng lão đảo qua, dẫn đầu đặt ở khuôn mặt Nữ Vương, ngạc nhiên nói: “Chu Phù? Ngươi không phải ở trong cung sao?”

Nữ Vương ngẩn người, không làm rõ tình huống.

Thầm nhủ Chu Phù là ai? Vị Từ trưởng lão này nhận lầm người rồi?

Một giây sau, cô ý thức được không thích hợp, khuôn mặt này là bang chủ dùng ảo thuật “nặn” ra, không có khả năng là người Từ trưởng lão quen biết.

Vậy cũng chỉ có một loại khả năng, Từ trưởng lão nhìn thấu ảo thuật, nhận ra thân phận của cô là Vương ca cơ.

Vương ca cơ là thích khách Thanh Long bang sắp xếp vào cung.

Từ trưởng lão sau đó nhìn về phía Khương Tinh Vệ cùng Trương Nguyên Thanh, ở lúc nhìn rõ khuôn mặt người sau, vẻ mặt biến đổi, thất thanh nói: “Hôn quân! ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận