Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1248: Sáu ngày đã qua (2)

Bay qua sân thể dục, Trương Nguyên Thanh đáp xuống bồn hoa sau tòa nhà giảng đường.
Trong hoàn cảnh này đeo một cái mặt nạ quá dọa người, nhưng giải trừ mặt nạ lại sẽ làm mình hỉ nộ vô thường giống bệnh nhân tâm thần... Trương Nguyên Thanh suy tư mãi, vẫn quyết định giải trừ mặt nạ.

Quái nhân hỉ nộ vô thường chung quy so với mặt nạ vô hại hơn một chút.

Nâng tay lau nhẹ một cái, mặt nạ kiệt ngạo bất tuân tiêu tán, tiếp theo hắn búng ngón tay “Tách”, hoa khôi khoa ánh mắt trống rỗng cả người run lên, như ở trong mộng mới tỉnh, cô có chút mờ mịt nhìn xung quanh.

Trong lúc nhất thời không phân biệt rõ rốt cuộc bên nào là hiện thực bên nào là ảo cảnh.

Sau đó cô nhìn thấy nam sinh xa lạ trước người, lý trí nháy mắt trở về, biết bên nào là chân thật bên nào là mộng cảnh.

“Nếu cô dám thét lên tôi sẽ khiến cô biết cái gì gọi là sợ hãi cùng đau đớn.”

Người trẻ tuổi tuấn tú giành ở trước khi Chúc Hàm Cảnh thét lên, lấy giọng âm trầm lạnh lẽo, giọng điệu lạnh như băng nói ra đoạn lời này.

Chúc Hàm Cảnh bị dọa co cụm người lại, run giọng nói:

“Anh... Anh là người hay quỷ.”

Nếu là quỷ cô lập tức thét lên.

Trương Nguyên Thanh đi lên mấy bước, ép cô đến góc tường, nâng cái cằm nhọn của cô nương này lên, nhướng mày cười nói:

“Tôi đã cảm nhận được da thịt bóng loáng tốt đẹp của cô. Nghĩ hẳn cô cũng cảm ứng được nhiệt độ đầu ngón tay tôi.”

Chúc Hàm Cảnh bị hắn đột nhiên chuyển biến khiến đầu óc mờ mịt. Trái tim cô điên cuồng đập thình thịch, dựa lưng vào vách tường, sự sợ hãi trong lòng ngược lại đã giảm bớt. Nhiệt độ đầu ngón tay rất nóng bỏng.

Nhưng lo lắng mới trào lên trong lòng, gã lúc lạnh lúc nóng này sẽ mang cô lột trần lăng nhục hay không? Tựa như những người đó trong công viên.

“Anh rốt cuộc là loại người nào?” Cô chất vấn nói.

“Cô có thể lý giải tôi thành Du Thần trong đêm tối hoặc là Batman phương đông. Nếu cô nhất định phải hỏi tôn danh của tôi, nó chính là Nguyên Thủy Thiên Tôn vĩ đại nhất!” Hắn nói

Du Thần trong đêm tối, Batman phương đông, Nguyên Thủy Thiên Tôn vĩ đại? Chúc Hàm Cảnh vẻ mặt mờ mịt.

Cô đang muốn hỏi một màn khó coi kia trong công viên, liền thấy người bạn cùng trang lứa bộ dáng tuấn tú này bỗng nhiên sắc mặt trầm xuống, giọng điệu lạnh lùng: “Tôi đã thông báo văn phòng cảnh sát, lập tức sẽ có người xử lý những người đó trong công viên. Tôi đưa cô đến nơi đây là nói cho cô hai việc. Một: chuyện đêm nay nhìn thấy đừng truyền ra. Bất luận kẻ nào cũng không được nói. Hai: lập tức về ký túc xá.”

Nói xong hắn lạnh lùng liếc xéo một cái:

“Còn chưa cút?”

Chúc Hàm Cảnh bị dọa run rẩy, quay đầu bỏ chạy.

Cô một hơi chạy về ký túc xá, chui vào chăn, tránh ở trong chăn không nhúc nhích.

Qua hồi lâu, cô thò đầu ra há mồm thở dốc.

Du Thần trong đêm tối, Nguyên Thủy Thiên Tôn vĩ đại... Cô lẩm bẩm.

Trong mơ hồ cô biết mình tiếp xúc đến một thế giới hoàn toàn mới.

Thế giới kỳ quái như mộng ảo.

Người bạn cùng lứa tuổi đẹp trai kia là chứng minh cô từng tiếp xúc với thế giới kỳ diệu.

Miên man suy nghĩ, cô lại bắt đầu lo lắng Tiểu Lam.

Người bạn cùng lứa tuổi kia nói sẽ giải quyết chuyện này. hi vọng hắn nói được thì làm được

Không biết về sau có thể gặp lại hắn hay không? Dựa theo ngôn tình phát triển, nữ chính và nam chính là kết duyên như vậy... Chúc Hàm Cảnh ôm một tia chờ mong, mệt mỏi ngủ.

Nóc chung cư nào đó của tiểu khu Giang Bắc.

Một bóng dáng đáp xuống sân thượng, vừa quan sát tiểu khu yên tĩnh trong bóng đêm, hốc mắt tối đen của hắn lần lượt đảo qua nhà dân, như là đang tìm kiếm cái gì.

“Ồ, không khí tức có oán linh. Nếu trong 24 giờ từng xuất hiện oán linh mình có thể cảm ứng được khí tức chúng nó lưu lại, nhưng nơi này không có.”

Trương Nguyên Thanh thu hồi ánh mắt, hoài nghi nơi này không có đạo cụ. Lý Thuần Phong thu thập tin tức có sai sót, hoặc là trước đó có người giải quyết vấn đề oán linh rồi.

Xuất phát từ bảo hiểm, nghiệm chứng một lần nữa.

Hắn phun ra một ngụm Thái Âm lực, rơi xuống đất hóa thành một đứa trẻ con. Đứa bé má phính, mắt to đen lúng liếng, cái miệng nho nhỏ, trừ thân thể hơi hư ảo, không có gì khác với trẻ con bình thường.

Trương Nguyên Thanh cúi người xoa đầu anh linh, ra lệnh:

Tầm bảo!

Tiểu Đậu Bỉ nghe hiểu mệnh lệnh của chủ nhân, kêu “A ba” một tiếng, ngẩng cổ, đầu giống như ăng ten tiếp thu tín hiệu, đổi tới đổi lui, trong khoảnh khắc tựa như khóa mục tiêu, nhanh chóng hoạt động tứ chi biến mất ở trong bóng đêm.

Tòa 8 phòng 602.

Trong căn hộ hai phòng ngủ một phòng khách tùy ý có thể thấy được lá bùa giấy vàng, chúng nó dán trên tường, trên khung cửa, trên tường thủy tinh, mặt sau cửa phòng trộm còn treo một tấm gương bát quái.

Trong phòng ngủ tối tăm, vị trí sát cửa sổ có một điện thờ, cắm hương đốt nến, bàn đồ cúng bày một ít hoa quả, đồ ngọt. Trong điện thờ cung phụng chẳng phải Phật cũng không phải thần, mà là một cái quan tài bỏ túi dài 20 xăng-ti-mét, quan tài tối đen như mực, tản mát ra khí tức âm hàn tà dị. Quy mô của nó giống món đồ chơi, so với quan tài thật sự còn dọa người hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận