Linh Cảnh Hành Giả

Chương 118: Linh cảnh mở ra lần thứ hai (3)

“Sau khi tiến vào phó bản, linh cảnh sẽ nhắc nhở bạn chơi hạng mục gì, hạng mục công viên trò chơi này từng có tàu lượn siêu tốc, xích đu quay lắc, thuyền hải tặc, nhà ma, vòng đu quay, nơi thám tử suy luận...
“Đại bộ phận hạng mục khảo nghiệm là năng lực hợp tác đoàn đội, cách chơi là...

“Nguy hiểm nhất là minh hôn nhà ma, cô dâu ma sẽ chọn lựa một người chơi nam đẹp trai nhất làm chồng, người bị lựa chọn trực tiếp đào thải. Bởi vậy, ở sau khi tiến vào nhà ma, cần không ngừng lặp lại: Tôi là người xấu xí!

“Khi toàn bộ người chơi nam đều hô to ‘Tôi là người xấu xí’, quỷ tân nương sẽ chọn lựa ngẫu nhiên, lúc này liền xem mặt. Người chơi nữ an toàn nhất, có thể trực tiếp vượt qua hạng mục này.”

Trương Nguyên Thanh đọc kỹ xong cách chơi các hạng mục, ở lúc nhìn thấy minh hôn, thầm nhủ chỉ là đào thải sao, cô dâu ma này xa không hung tàn bằng cô dâu ma kia trong nhiệm vụ thí luyện.

Tuy phiên bản cũ chỉ làm tham khảo, không thể ỷ lại, nhưng có thể làm người ta nhanh chóng hiểu biết tình huống phó bản, vẫn là rất đáng giá.

Khó trách có người đồng ý trả khoản tiền lớn ba trăm ngàn mua nó.

Đột nhiên, Trương Nguyên Thanh biến sắc, nhanh chóng lướt màn hình, kéo văn bản đến trang trên cùng.

Công viên trò chơi Kim Thủy, linh cảnh đánh số: 6203...

6 2 0 3? !

Hắn ngây người, ngẩn ra thời gian thật dài.

Là trùng hợp sao?

“6 2 0 3 chỉ là công viên trò chơi Kim Thủy? Anh Binh có đồ giấu ở nơi đó? Không, không có khả năng.” Trương Nguyên Thanh lắc đầu.

Phó bản linh cảnh là phân phối ngẫu nhiên, chỉ bằng một điểm này đã không phù hợp logic, nhỡ đâu mình không đi đến công viên trò chơi Kim Thủy thì sao, vậy anh Binh sắp xếp không phải uổng phí.

Trừ phi anh Binh có thể dự đoán được mình sẽ vào linh cảnh nào.

Nếu mình tương lai sẽ vào linh cảnh nào là có thể bị dự đoán, vậy nhiệm vụ linh cảnh của mình liền không phải ngẫu nhiên, vậy mình vào đường hầm Xà Linh liền có chút nghĩ kỹ mà sợ... Trương Nguyên Thanh bỗng nhiên có chút da đầu phát tê.

.

Ăn xong bữa tối, Trương Nguyên Thanh sớm rửa mặt, kéo rèm, tắt đèn, khóa trái cửa phòng, nằm ở trên giường lớn, nhìn đồng hồ báo thức điện tử ở tủ đầu giường ngẩn người.

Trước nửa đêm, nhiệm vụ linh cảnh nhất định sẽ đến.

Trong tay hắn nắm năm sáu viên thuốc nhỏ màu lam, cảm thụ được thời gian chậm rãi trôi.

Không biết qua bao lâu, trong đầu vang lên tiếng nhắc nhở quen thuộc:

“Đinh, bản đồ linh cảnh đang mở ra, 60 giây sau tiến vào linh cảnh, linh cảnh ngài lần này tiến vào là “Công viên trò chơi Kim Thủy”, đánh số: 6203 “

“Cấp bậc độ khó: S”

“Loại hình: Nhiều người, loại tử vong.”

“Nhiệm vụ chủ tuyến: Thể nghiệm từ hai hạng mục trở lên của công viên trò chơi”

“Ghi chú: Không phải vật phẩm linh cảnh không thể mang vào.”

“Giới thiệu linh cảnh số 6203: Có một ngày, một người không thể miêu tả đi vào công viên trò chơi Kim Thủy, cô kinh ngạc phát hiện, ở sau thời gian ngủ say dài đằng đẵng, thế gian vậy mà lại xuất hiện món đồ chơi thú vị như thế. Cô vui vẻ thể nghiệm một lần toàn bộ hạng mục, cùng quyết định không phá hủy nơi này, trước khi rời đi, cô dặn dò linh trong công viên trò chơi, thay cô tìm một người trẻ tuổi, tên của hắn là XXX.”

Thật đúng là công viên trò chơi Kim Thủy, quả nhiên là công viên trò chơi Kim Thủy... Trong lòng Trương Nguyên Thanh giống như có một vạn con ngựa chạy qua.

Không kịp nghĩ nhiều, hắn một hơi ngậm lấy viên thuốc nhỏ màu lam, gọi vào số di động của Quan Nhã.

Dựa theo quy định, hắn phải báo lên phó bản linh cảnh, để cấp trên, đồng nghiệp biết được, đặc biệt là ở thời kì mẫn cảm này.

Điện thoại rất nhanh đã kết nối, Quan Nhã gắt:

“Mỗi một cô gái bị quấy rầy mộng đẹp đều cần một bữa ăn ra trò làm bồi thường.”

“Nói cho đội trưởng, tôi lập tức phải vào linh cảnh, phó bản là công viên trò chơi Kim Thủy “

“Cái gì? ! Linh cảnh nhiều người của cậu là công viên trò chơi Kim Thủy? Alo, Nguyên Thủy? Alo, alo...”

Quan Nhã không nhận được câu trả lời nữa.

Khu Khang Dưỡng, một tòa chung cư sa hoa phụ cận văn phòng cảnh sát.

Trên cái giường lớn bày đầy con rối chòm sao, Quan Nhã ngồi bật dậy, cơn buồn ngủ còn sót lại bị kinh động tan thành mây khói.

“Nguyên Thủy, Nguyên Thủy...”

Cô rống lớn vài tiếng, không được đáp lại, nôn nóng cào đầu, thầm nhủ sao lại xui xẻo như vậy chứ, tiểu tử kia sao lại xui xẻo như vậy chứ.

Linh cảnh hành giả bình thường, có lẽ cả đời cũng không gặp được cấp S, có lẽ cả đời sẽ chỉ gặp được một lần, gặp chính là cả đời...

Nhưng Nguyên Thủy tiểu tử này, mới từ trong nhiệm vụ thí luyện cấp lỗi hệ thống sống sót, quay đầu lại vào cấp S nhiều người.

Đang yên đang lành đặt “Nguyên Thủy Thiên Tôn” cái gì, cái tên này là người bình thường có thể chịu được?

Quan Nhã lòng như lửa đốt cúp điện thoại, gọi vào số Lý Đông Trạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận