Linh Cảnh Hành Giả

Chương 479: Kết toán điểm đạo đức (3)

Ngẫu nhiên còn có thể đỡ ông bà cụ qua đường, thấy già mà không kính, còn có thể thưởng ông ta mấy cái đánh, hoặc là đánh dấu kẻ đó, sau khi gom đủ điểm đạo đức, mò tới cửa lấy đầu. Lúc này, điện thoại di động trong túi quần vang.
Ma nhãn đứng thẳng lưng, chống cái chổi, lấy ra điện thoại di động tiếp nghe.

“Thiên Vương, chúng ta thu thập được tình báo của Nguyên Thủy Thiên Tôn cùng Chỉ Sát cung, theo một tán tu trận doanh hợp pháp lộ ra, ngày gần đây, có thành viên Chỉ Sát cung xuất hiện ở chợ đen ngầm khu Khang Dương, một hơi mua rất nhiều tài liệu, tựa như tính rời khỏi Tùng Hải.

“Ồ? Muốn rút lui?” Ma Nhãn Thiên Vương cười, hỏi: “Nguyên Thủy Thiên Tôn kia thì sao?”

“Tình báo của Nguyên Thủy Thiên Tôn tương đối phức tạp, kể rất khó kể rõ, tôi đã gửi đến hòm thư của ngài. Ma Nhãn Thiên Vương không đáp lại cấp dưới, trực tiếp cúp điện thoại, mở ra hòm thư, tải xuống văn kiện kèm theo trong mail.

Ám Dạ Mân Côi, Nguyên Thủy Thiên Tôn. Ma Nhãn Thiên Vương nhìn lướt qua tiêu đề, bỏ qua, đọc nội dung.

Nội dung trong văn kiện chính là bài đăng kia của diễn đàn chính thức Ngũ Hành Minh, kể tội trạng Xích Nguyệt An chấp sự khu Sa Khẩu.

Ma Nhãn Thiên Vương lúc ban đầu mặt không biểu cảm, sau khi đọc được bắt nhốt, cưỡng dâm, hối lộ quyền quý, bán trứng vân vân các từ ngữ, sắc mặt hắn càng lúc càng khó coi, sát ý trong ánh mắt hầu như sắp tràn ra. Dưới băng-đô trên trán, ma nhãn kia điên cuồng ngọ nguậy, giống như muốn đột phá phong ấn, hướng thế gian triển lộ lửa giận, thanh tẩy tội ác.

Ma Nhãn Thiên Vương một tay đè trán, tiếp tục đọc, rất nhanh đã đọc được tình hình giản lược Nguyên Thủy Thiên Tôn một mình lẻn vào hang ổ bọn ác lấy chứng cứ, ở hang ổ chúng đại khai sát giới, bắt giữ chấp sự Xích Nguyệt An. Đọc một chút, con mắt dựng thẳng trên trán hắn dần dần bình tĩnh, sát ý trong mắt dần dần bình ổn.

Ma Nhãn Thiên Vương “Phì” một tiếng: “Làm không tệ, hắn quả nhiên là thánh mẫu.”

Cái này tương xứng với tình báo hắn thu thập được có liên quan Nguyên Thủy Thiên Tôn, người này không có bất cứ việc xấu gì, hồ sơ sạch sẽ, hắn gần đây buồn rầu không có lý do ra tay đánh chết Nguyên Thủy Thiên Tôn. “Có lẽ ta sửa thành đưa hắn về Binh Chủ giáo, hành động vĩ đại thanh tẩy thế giới, nên có kẻ đồng hành.” Ma Nhãn Thiên Vương trầm ngâm một lát, gọi điện thoại di động cho cấp dưới.

“Ba sự kiện cần mày đi làm. Một, tra ra cho tao thân phận bối cảnh của Nguyên Thủy Thiên Tôn. Hai, sưu tập tình báo Ám Dạ Mân Côi, phát hiện bất cứ thành viên nào của Ám Dạ Mân Côi, giết không cần hỏi. Ba, tao muốn tư liệu quyền quý liên quan tới vụ án Xích Nguyệt An.”

“Vâng!”

Biệt thự Vịnh Phó gia.

Trương Nguyên Thanh ngồi ở phòng sách, thưởng thức hồng trà thượng hảo, ăn đồ ngọt mùa hè em gái tai thỏ dâng lên. Ở bên cạnh hắn là Quan Nhã, đối diện là Linh Quân cùng Lý Đông Trạch.

Linh Quân tặc lưỡi nói: “Phó Thanh Dương quả nhiên thích hợp lăn lộn quan trường nha, không biết xấu hổ, cực kỳ không biết xấu hổ, cách làm của hắn khiến tôi nhớ tới một tiết mục.”

“Tiết mục gì?” Trương Nguyên Thanh múc một thìa kem, phối hợp hỏi.

“Ồ, tiết mục lũ, cụ thể quên rồi.” Linh Quân chép miệng vài cái, nói:

“Tên Yêu mê hoặc kia xử trí như thế nào? Phó Thanh Dương đưa phương án chưa?”

“Chưa, hắn muốn chờ tôi chủ động tìm hắn nói chuyện.” Trương Nguyên Thanh nói.

Lúc này, hắn thu được tiếng linh cảnh nhắc nhở: “Điểm đạo đức +2000 “

Quả nhiên tăng điểm đạo đức rồi, hơn nữa còn là hai ngàn điểm... Trương Nguyên Thanh kinh ngạc vui vẻ.

Hắn đoán trước không sai, làm việc tốt tuyệt không chỉ có là góp tiền, công ích, đỡ bà cụ qua đường đơn giản như vậy. Trừng ác dương thiện cũng là chuyện tốt.

Bây giờ xem ra, vụ án lớn tương tự, phải hạ kết luận, chung kết việc này, điểm đạo đức mới có thể một hơi kết toán. Vụ án đang tiến hành, điểm đạo đức là sẽ không kết toán.

Ặc, là giết ác nhân liền thưởng điểm đạo đức, hay là nói phải định tính, công bố vụ án, mới sẽ thưởng điểm đạo đức? Nếu là cái trước, vậy thập trưởng tính toán đối với điểm đạo đức của Ma Nhãn Thiên Vương liền không đúng rồi.

“Ồ, tôi thế mà được thưởng ba trăm điểm đạo đức, không tệ, đánh trị an viên bị thương nặng tổn thất được bù lại, còn kiếm lãi.” Linh Quân cũng thu được linh cảnh nhắc nhở, vẻ mặt vui vẻ.

Lý Đông Trạch hâm mộ không thôi: “Tôi chỉ thưởng 30 điểm đạo đức, dù sao tôi cái gì cũng chưa làm.”

Quan Nhã thản nhiên nói: “Thập trưởng, em là 60 điểm.”

Lão tài xế uống một ngụm nước trái cây, nghiêng đầu nhìn về phía Trương Nguyên Thanh bên cạnh:

“Nguyên Thủy, cậu hẳn là thưởng không ít nhỉ? Linh cảnh cho bao nhiêu điểm đạo đức.” Linh Quân cùng Lý Đông Trạch đối diện vẻ mặt tò mò nhìn qua.

“Không nhiều không nhiều.”

Trương Nguyên Thanh khoát tay, ngay tại lúc Lý Đông Trạch cùng Quan Nhã cho rằng thực không nhiều, hắn chuyển hướng: “2000 điểm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận