Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1467: Biến hóa của bộ trang bị Tế Trời (5)

“Khụ khụ!” Triệu Thành Hoàng ho khan một tiếng, lạnh lùng nói: “Hai người muốn liếc mắt đưa tình, chú ý trường hợp một chút.”
Hắn ám chỉ người ở đây nhiều, cách bàn có tai, nói nhiều nhất định có vấn đề.

Quả nhiên, Viên Đình vành tai khẽ động, liếc một cái hai người đối diện, lại liếc một lần Triệu Thành Hoàng bên cạnh, trầm mặc một lúc lâu, nói:

“Ba người có vấn đề.”

“Không có vấn đề!” Ba người trăm miệng một lời.

“Chính là có vấn đề.” Viên Đình ở phương diện nào đó có trực giác kinh người: “Có phải có việc giấu tôi hay không?”

Ba người cúi đầu ăn, không để ý tới hắn.

“Quả nhiên có việc.” Viên Đình đau đớn ôm đầu: “Nói mau, mau nói cho tôi biết.”

Nhưng mong muốn của hắn nhất định không được thỏa mãn.

Buổi sáng hôm nay là lớp chiến đấu, địa điểm ở đảo Dung Nham trải rộng suối nước nóng.

Các học viên sau khi ăn bữa trưa, tập kết ở bến tàu, giáo viên chiến đấu Lạc Nhạc Thánh sớm chờ ở nơi đó, liếc một cái các học viên tản mạn tùy ý, đột nhiên quát lớn:

“Tất cả đứng nghiêm!”

Tiếng hắn tựa như sấm sét, nổ vang ở bên tai mọi người, làm đầu người ta vang lên ông ông, mặt nước dưới du thuyền cũng nổi lên gợn sóng.

Các học viên bị dọa giật mình, theo bản năng xếp hàng đứng nghiêm, dừng cười nói.

Lạc Nhạc Thánh thấy thế, vội vàng giảo biện:

“Mọi người đừng khẩn trương, tính cách tôi tốt lắm, tuyệt đối sẽ không ra tay đánh học viên, không cần khẩn trương, không cần.”

Trong đám người, Anh Gà Đỏ lớn tiếng nói:

“Tôi không tin, nào có Hỏa Sư không đánh người.”

Vừa dứt lời, Lạc Nhạc Thánh một cú Pháo Quyền đánh trúng bụng Anh Gà Đỏ, rít gào:

“Vậy thỏa mãn cậu, giáo viên nói chuyện, đừng có ngắt lời! !”

“A a a !” Anh Gà Đỏ kêu thảm bay đi.

Các học viên: “.”

Lạc Nhạc Thánh hít sâu một hơi, giải thích:

“Vừa rồi chỉ là ngoài ý muốn, mọi người đừng sợ, tôi là giáo viên tốt, thật sự sẽ không tùy tiện đánh học sinh. Tôi tuyệt đối sẽ không đánh học viên gãy xương, tôi đã thay đổi rồi... A không phải, bỏ đi, lớp trưởng kiểm kê nhân số, lập tức lên thuyền.”

Mọi người đều không muốn lên thuyền.

Hạ Hầu Ngạo Thiên liếc Anh Gà Đỏ một cái nằm úp sấp ở trên mặt đất hồi lâu không dậy, nuốt nuốt nước miếng, nói:

“Điểm, điểm danh.”

Đợi sau khi mọi người điểm danh, Lạc Nhạc Thánh nói: “Tốt, đủ người rồi, đi thôi.”

Hạ Hầu Ngạo Thiên yếu ớt giơ tay: “Th... thầy, còn thiếu một người.”

Lạc Nhạc Thánh ngẩn ra: “Thiếu một người?”

“Thầy, học viên 22 người, vừa rồi chỉ báo 21 người, ngài sẽ không ngay cả nhân số học viên cũng không biết chứ?” Trương Nguyên Thanh nói.

“Tôi đương nhiên biết, ý tứ của tôi là, một người thiếu là ai?” Lạc Nhạc Thánh hỏi.

“Hạ Triều Tuyết.” Nhân vật chính Ngạo Thiên trả lời.

Hắn mơ hồ nhớ, đó là một cô gái rất xinh đẹp, thích ăn diện, trang điểm, mặc cũng không tệ, nhưng tương đối thu mình, hình như là Ôn Thần.

Hạ Hầu Ngạo Thiên từ đầu cảm thấy cô nương này nội liễm trưởng thành, lại xinh đẹp như vậy, rất thích hợp phát triển trở thành hậu cung.

Nhưng hắn đã quên phát triển... Hạ Hầu Ngạo Thiên muốn mở hậu cung, là cảm thấy hậu cung là thuộc tính nhân vật chính phải có.

Nhưng hắn luôn trong đầu suy nghĩ một chút, quay đầu liền quên thành viên hậu cung dự định.

Dù sao cô gái nào có mê người bằng tri thức.

Lúc này, một nữ học sinh nói: “Vừa rồi ở trong căn tin, giống như không thấy Hạ Triều Tuyết.”

Lạc Nhạc Thánh trầm giọng nói:

“Cho dù là nữ sinh, đến muộn, tôi cũng sẽ tức giận. Ai đi ký túc xá nữ sinh xem xem?”

Tiểu Tiên Nữ Núi Ngưu Lan nhiệt tình hoạt bát giơ tay:

“Tôi đi.”

Đợi Lạc Nhạc Thánh gật đầu, cô chạy vội rời khỏi bến tàu, chạy vào học viện.

Mọi người ở bến tàu chờ đợi, Nhâm Quân Tử nhíu mày nói:

“Kỳ quái, cô ấy sao có thể vắng mặt? Hạ Triều Tuyết rất chú ý kỷ luật.”

Thân là Kiếm Khách, có được thuật quan sát, hắn nhìn người chuẩn nhất.

“Có thể là đến tháng rồi đi.” Anh Gà Đỏ bò dậy, chỉ vào Lạc Nhạc Thánh rống to: “Lão tặc, ông dám đánh tôi, tôi muốn quyết một trận tử chiến với ông.”

“Tuy tôi là giáo viên nhẹ nhàng, nhưng chưa bao giờ từ chối học sinh khiêu chiến.” Lạc Nhạc Thánh bẻ tay, tích cực ứng chiến.

Mắt thấy hai Hỏa Ma thô bỉ giương cung bạt kiếm, các học viên vội vàng ngăn cản.

Lúc này, Tiểu Tiên Nữ Núi Ngưu Lan chạy như điên trở về, sắc mặt cô cực kỳ khó coi, người còn chưa chạy đến, tiếng đã truyền tới:

“Không, không ổn rồi, Hạ Triều Tuyết chết rồi...”

Câu này quả thực là sét đánh giữa trời, đánh mọi người không kịp trở tay, trong lúc nhất thời vậy mà lại ngây ra tại chỗ.

Cách vài giây, tiếng xôn xao mới vang lên, các học viên biến sắc hẳn, thầy Lạc Nhạc Thánh càng chạy vội ra, chặn lại Tiểu Tiên Nữ Núi Ngưu Lan, giọng dữ tợn nói:

“Cô nói cái gì? Cô nói cái gì!”

“Cái gì gọi là Hạ Triều Tuyết đã chết, cô nói rõ ràng cho lão tử, cô nếu dám nói hươu nói vượn, ông đây đánh gãy chân của cô.”

Vị giáo viên tự xưng dịu dàng này, đã bày ra cực đoan táo bạo cùng bốc đồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận